Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Sử Thượng Đệ Nhất Mật Thám

Chương 533: Hoàng đế thoái vị! Huỷ diệt! (1) (1)

Chương 533: Hoàng đế thoái vị! Huỷ diệt! (1) (1)





"Đại Chu vạn thắng!"

"Đại Chu vạn thắng!"

Trên đường phố kinh thành Đại Chu người đông nghìn nghịt, vạn chúng hô to.

Trên mặt mỗi người tràn đầy hưng phấn, kiêu ngạo, kích động, cảm xúc những dân chúng này là thật.

Đối với một đế quốc cường đại uy tín lâu năm, dân chúng cảm thấy tự hào là một loại xa xỉ phẩm, nhưng cũng là một loại nhu yếu phẩm.

Theo Thiên Diễn trung hưng, ức vạn con dân Đại Chu cảm thấy tự hào đã thăng lên đến cực hạn. Nhưng Vạn Duẫn hoàng đế đăng cơ những năm gần đây, nhất là sau chiến bại Vô Chủ chi địa, đế quốc gặp liên tiếp đả kích, cảm giác tự hào đã ngã xuống cực hạn.

Bọn họ quá cần một trận thắng lợi, lần này Chu Ly và Ngao Ngọc thắng lợi như là mưa đúng lúc, kích phát vạn dân cảm giác tự hào.

"Nhìn thấy chưa? Đại Chu ta có được dân chúng tốt nhất thiên hạ." Vạn Duẫn hoàng đế nói: "Lòng của bọn họ đồng lòng với chúng ta. Đúng rồi Ngao Ngọc, vị Lý Hoa Mai Nguyên soái kia đâu?"

Vân Trung Hạc nói: "Nàng đã trở về."

Vạn Duẫn hoàng đế nói: "Thật sự là đáng tiếc, đây là một vị kỳ nữ, trẫm lại không thể gặp được."

Sau đó, ba người một đường nói chuyện phiếm, ròng rã đi hơn một giờ, rốt cuộc tiến nhập hoàng cung.

Chu Ly tự mình đỡ hoàng đế xuống ngự miện.

"Đi thôi, ba người chúng ta cùng đi gặp thái thượng hoàng." Hoàng đế nói: "Chúng thần đi Quang Minh điện trước."

"Tuân chỉ!" Văn võ bá quan chỉnh chỉnh tề tề, đi đại điện trước.

Hoàng đế mang theo Chu Ly và Vân Trung Hạc, cùng đi Càn An cung.

Hôm nay Càn An cung vui mừng hớn hở, mà cửa cung mở ra, nhìn thấy Chu Ly và Vân Trung Hạc đến, Hầu Trần lão công công lập tức khom xuống nói: "Nô tỳ bái kiến hoàng đế bệ hạ, bái kiến Ân thân vương, bái kiến Nộ Lãng Hầu. Nhanh, nhanh, mau vào đi thôi, thái thượng hoàng đã đợi đến độ tâm tiêu, hôm qua hơn nửa đêm không ngủ được."

Tiến vào Càn An cung, cách thật xa đã nghe tiếng cười của thái thượng hoàng.

"Nhi thần tham kiến phụ hoàng."

"Tôn nhi bái kiến hoàng tổ phụ."

"Thần tham kiến thái thượng hoàng."

Thái thượng hoàng cười đến không ngậm được miệng, hai tay lôi kéo Chu Ly và Vân Trung Hạc tới, không ngừng nói: "Tốt, tốt, tốt."

Sau đó thái thượng hoàng phảng phất tìm không thấy lời gì để biểu lộ nội tâm vui sướng, tự giễu nói: "Con người của ta thật giống như heo nha, nuôi một thoáng đã mập, các ngươi nhìn xem, không đến một tháng ta đã nặng thêm mười mấy cân."

Hoàng đế bên cạnh cười nói: "Trước đó thái thượng hoàng bởi vì lo lắng hai người các ngươi, tuyệt thực cầu phúc cho các ngươi, đã gầy đến da bọc xương, biết các ngươi chiến thắng về, lúc này mới chịu ăn cơm, sắc mặt mới dễ nhìn hơn rất nhiều."

Thái thượng hoàng nói: "Cũng là nhờ hoàng đế hiếu thuận, mỗi ngày đều đến bồi ta ăn cơm, để cho ta ăn nhiều thêm chút."

Hầu Trần đại thái giám nói: "Thái thượng hoàng, bệ hạ, thời gian sắp đến, hẳn là nên khởi hành."

"Đúng, đúng, đúng." Thái thượng hoàng nói: "Văn võ bá quan còn trên Quang Minh điện chờ chúng ta, đi, đi, đi."

Sau đó, hoàng đế và Chu Ly đều xoay người.

"Thái thượng hoàng, nhi thần cõng ngài đi Quang Minh điện đi."

"Hoàng tổ phụ, để tôn nhi cõng ngài đi Quang Minh điện."

Nhìn hai người đồng thời xoay người, thái thượng hoàng nói: "Hay là hoàng đế tới đi, ha ha."

Hoàng đế tiến tới, cõng thái thượng hoàng lên, đi đến phía đại điện.

. . .

Từ hôm bắt đầu vào thành, Vân Trung Hạc và Chu Ly đi cùng nhau, cùng cưỡi ngự miện, cùng đi bái kiến thái thượng hoàng, lúc này hắn làm thần tử, lại cùng nhau từ sau điện tiến vào Quang Minh điện, đây thật ra là đã đi quá giới hạn.

Chu Ly sẽ là thái tử điện hạ, Ngao Ngọc ngươi làm như vậy chẳng phải là giành công tự ngạo sao? Quá mức ương ngạnh làm càn.

Nhưng không ai nhắc đến, nhất là đảng thái thượng hoàng, không một ai cảm thấy như vậy.

Bởi vì ai cũng biết, hiện tại chính là đao quang kiếm ảnh, là thời khắc mấu chốt thái thượng hoàng cùng hoàng đế quyết chiến, Ngao Ngọc trí kế vô song nhất định phải thời thời khắc khắc ở bên cạnh, những quy củ kia cũng không thể câu nệ tiểu tiết.

Tiến vào đại điện, thái thượng hoàng ngồi trên hoàng kim bảo tọa, hoàng đế ngồi bên phải dưới tay. Chu Ly và Vân Trung Hạc đều đi vào trên triều đình, tìm vị trí của mình đứng đấy.

Hoàng đế vẫn như cũ và thái thượng hoàng vừa nói vừa cười, nhưng văn võ cả triều không một ai cười.

Trước đó ở ngoài thành nhiệt liệt, biến mất vô tung vô ảnh, chỉ có tràn ngập kiềm chế khẩn trương.

Bởi vì ai cũng biết, cục diện tiếp theo sẽ là thiên băng địa liệt, sẽ hoàn toàn thay đổi lịch sử Đại Chu đế quốc, thậm chí cải biến lịch sử thiên hạ.

"Thái thượng hoàng có chỉ, có bản tấu tới."

"Thần có bản!"

Nội các thủ tướng Ngô Trực bước ra khỏi hàng nói: "Ân thân vương nhân nghĩa quả quyết, trung hiếu vô song, đầu tiên là cứu vớt vạn dân Lãng Châu, thiên hạ vạn dân cùng tán thưởng. Lần này lại lấy ít thắng nhiều, lắng lại loạn tặc Trấn Hải Vương, tiêu diệt 100.000 hải tặc, cứu vớt thiên hạ vạn dân, cứu vớt buôn bán trên biển, công cao cái thế. Thần tấu xin mời thái thượng hoàng, tấu mời hoàng đế bệ hạ, lập Ân thân vương Chu Ly là thái tử.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch