Đưa mắt nhìn về tiểu khô lâu trước mặt, Tô Bình dựa theo phương pháp Thượng Cổ linh thú khế ước, cắn nát ngón tay, sau đó dùng máu tươi chậm rãi khắc hoạ trên trán tiểu khô lâu.
Tiểu khô lâu vẫn ngơ ngác ngồi tại chỗ, dường như đối với mọi thứ chung quanh đều mù tịt không biết gì. Nhưng khi ngửi được mùi máu tươi trên ngón tay Tô Bình, trong hốc mắt trống rỗng của nó ẩn ẩn nổi lên một vòng sáng màu đỏ tươi, thân thể đột nhiên có phản ứng.
Ngay tại thời điểm nó chậm chạp đưa tay chộp tới ngón tay Tô Bình thì cậu đã cực nhanh vẽ xong khế ước, thu tay về.
Một cái đồ án với những đường vân rắc rối phức tạp khắc ấn ở trên trán tiểu khô lâu.
Theo Tô Bình thu tay lại, đường vân máu tươi dần dần biến mất, có vẻ là ẩn xuống dưới, bị tiểu khô lâu hấp thu mất.
Sau một khắc, Tô Bình bỗng nhiên cảm giác ý thức của bản thân có nhiều thêm ra một sợi dây liên kết với một ý thức khác.
Đây là một ý thức phi thường yếu, giống như ánh nến lơ lửng không cố định, lúc nào cũng có thể dập tắt. Từ trong ý thức yếu ớt này truyền đến cảm xúc sợ hãi, vô cùng mờ mịt.
- Đây chính là ý thức của nó sao?
Tô Bình nhìn về phía tiểu khô lâu, thông qua lực lượng của khế ước, cậu có thể cảm nhận được rõ ràng cảm xúc của tiểu khô lâu.
Tiểu khô lâu chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn ngơ ngác Tô Bình, nó vẫn còn rất mờ mịt đối với sự thay đổi của mình.
Tô Bình sờ lên cái đầu nhỏ của nó, tiểu khô lâu này dù sao cũng là vừa mới dựng dục ra, không có ký ức truyền thừa, đối với hết thảy chung quanh đều là trạng thái ngây thơ. Nó biểu hiện như bây cũng là chuyện bình thường.
Cậu đi mở cửa cuốn ra, lúc ánh mặt trời chiếu vào trong cửa hàng, trong cậu bỗng nhiên cảm giác được tiểu khô lâu truyền đến một cảm xúc sợ hãi.
Quay đầu nhìn lại, đã thấy tiểu khô lâu vội vàng từ trên quầy nhảy xuống, xương cốt tán loạn chậm rãi co vào trong một góc tối trong cửa hàng, sau đó nó mới từ từ gây dựng lại thân thể, ôm chân co ro run lẩy bẩy.
- E ngại ánh nắng?
Tô Bình giật mình, chính mình lại có sơ sót cơ bản như vậy! Đại đa số sủng thú hệ đều Ác Ma ưa thích hoàn cảnh âm u. Trong đó số ít càng là e ngại ánh nắng, chỉ có thể dừng lại ở trong hắc ám.
Tô Bình lập tức ôm tiểu khô lâu vào trong gian phòng sủng thú.
Nhìn thấy “Nơi nuôi dưỡng”, Tô Bình vội đặt tiểu khô lâu vào bên trong Thạch Nha Trận.
- Hệ thống, nơi nuôi dưỡng này là cậu miễn phí đưa tặng tôi, nhưng vẫn phải trả mười tệ một giờ, thứ này có công hiệu gì?
Tô Bình hiếu kỳ hỏi.
“Nơi nuôi dưỡng này được xây dựng từ linh thạch phế liệu, bên trong còn sót lại một ít linh lực cùng phế khoáng xạ tuyến, có trợ giúp không nhỏ đối với sự trưởng thành của sủng thú, có xác suất thúc đẩy sủng thú biến dị tương đối cao.”
Hệ thống giải thích.
- Biến dị?
Tô Bình sửng sốt.
Sủng thú ngoại trừ tiến hóa ra, tuỳ theo hoàn cảnh sinh trưởng khác biệt cũng sẽ có xác suất xuất hiện biến dị, nhưng là vô cùng thấp.
Mà biến dị chính là dị hoá, đã thành một giống loài hoàn toàn khác.
Có thể tiến hóa lên một giống loài mới càng mạnh mẽ ưu tú hơn, nhưng cũng có thể thoái hóa về chủng loại thất bại.
Tại một vài địa khu chiến tranh có hoàn cảnh cực kỳ ác liệt, khắp nơi hoang tàn, tất cả đều là khoa học kỹ thuật phế liệu, đây là nơi dễ dàng sinh sôi ra sủng thú biến dị.
Mà trên thân những biến dị sủng thú này, đại đa số đều mang theo vi khuẩn bệnh biến không biết tên cực dễ dàng gây ra ôn dịch, hoặc là hình thành đại quy mô virus xâm nhập.
Đây đối với người bình thường mà nói là nguy hiểm trí mạng. Bởi vậy mỗi khi nghe đến sủng thú biến dị thì hầu hết mọi người đều nghĩ theo chiều hướng xấu.
Tuy nhiên các nhà nghiên cứu khoa học về sủng thú lại chưa bao giờ ngừng lại việc xúc tiến sủng thú biến dị. Ở bên trong Liên Bang không ít sủng thú cấp 9 vô cùng hiển hách đều là từ khoa học thôi hóa biến dị mà đến, chiến lực cực mạnh, lại là giống loài hoàn toàn mới được đào tạo thành công!
- “Nơi nuôi dưỡng” này xúc tiến sủng thú biến dị rốt cục là tốt hay là xấu?
Tô Bình vội hỏi hệ thống.
“Tốt xấu nửa nọ nửa kia, đề nghị kí chủ mau chóng thăng cấp thành “Nơi nuôi dưỡng” sơ cấp, tránh ảnh hưởng đến danh dự cửa hàng.”
Hệ thống nói ngắn gọn.
Khóe miệng Tô Bình khẽ giật giật một cái.
Cũng may hỏi rõ ràng.
Vừa nãy hệ thống nói đến phế khoáng phóng xạ thì cậu cũng cảm giác được không ổn,
Quả nhiên hàng rẽ tiền đều không phải hàng tốt.
- Vậy thì thăng cấp đi.
Không có quá nhiều cân nhắc, Tô Bình trực tiếp lựa chọn thăng cấp.
Xác suất biến dị thất bại là điều mà cậu không thể chấp nhận.
Nếu làm hỏng sủng thú của khách hàng, như vậy danh dự của cửa hàng sẽ bị đả kích rất lớn. Hệ thống tặng cho miễn phí “Nơi nuôi dưỡng” cho mình rõ ràng là chôn một quả bom ngầm, đúng là âm hiểm!
Còn tốt cậu kiếm tiền nhanh, với lại mấy ngày nay trong cửa hàng không có nhiều khách, nên mới không gây ra chuyện lớn gì.
“Khấu trừ 20 điểm năng lượng.”
Hai cái Thạch Nha Trận cổ xưa trước mắt Tô Bình đột nhiên toả ra ánh sáng mông lung.
Chờ đến khi ánh sáng biến mất, Thạch Nha Trận rực rỡ hẳn lên.
Trước đó Thạch Nha Trận có hơi bén nhọn, được gắn kết thô ráp, lại ảm đạm không ánh sáng. Mà bây giờ lại giống như từng cây ngà voi bạch ngọc, tràn ngập linh khí.
- Quả nhiên cải tiến rồi sẽ khác biệt.
Tô Bình hài lòng.
Nhưng nghĩ lại “Nơi nuôi dưỡng” sơ cấp mỗi ngày cần hao phí 1 điểm năng lượng để duy trì, tim của cậu ẩn ẩn có hơi đau.
Xài tiền như nước mà.
Lúc trước cậu có 315 điểm năng lượng, trong nháy mắt cũng chỉ còn lại không đến 100 điểm.
- Vẫn phải tranh thủ kiếm lấy điểm năng lượng, còn có Hỗn Độn Linh Trì vẫn chưa thăng cấp.
Vừa nghĩ tới hiệu quả của Hỗn Độn Linh Trì cấp 3, Tô Bình rất nóng lòng. Nếu có thể dựng dục ra một sủng thú có huyết thống Thú Vương, chỉ cần đặt trước cửa để tuyên truyền cũng có thể hấp dẫn vô số khác hàng từ các nơi!
- Có ai không?
Lúc này, bỗng nhiên ngoài cửa hàng truyền đến tiếng gọi.
Tô Bình nghe thanh âm này có chút quen tai, vội vàng trở lại trước cửa hàng.
Chỉ thấy hai cô gái ăn mặc đẹp đẽ đứng ở cửa hàng đang thận trọng thăm dò xung quanh.
- Hả?
Tô Bình nhận ra một người trong đó, là chủ nhân của Lôi Quang Thử.
...
- Ông chủ có ở đây không?
Cô gái đứng ở trước cửa đúng là Tô Yến Dĩnh, cô đang đánh giá cửa hàng, vẻ mặt nghi hoặc.
- Dĩnh Dĩnh, cậu thật xác định là nơi này?
Bên cạnh là Lam Nhạc Nhạc mặc một thân váy lụa mềm mại thướt tha, cô cùng bạn thân của mình tới. Cô nhìn cửa hàng vắng vẻ đầy bụi đất trước mắt, vẻ mặt hoài nghi, thực sự khó mà tin được con Lôi Quang Thử yêu nghiệt kia lại là từ nơi này bồi dưỡng ra.
- Chính là chỗ này!
Tô Yến Dĩnh vô cùng chắc chắn.
- Lôi Quang Thử của tớ khẳng định cùng nơi này có quan hệ!
Tại sau khi kết thúc thi đấu sơ tuyển, cô dần dần tỉnh táo lại, ý thức được Lôi Quang Thử của mình có vấn đề.
Nhất là dưới sự thăm hỏi từ mấy vị lão sư cùng chủ nhiệm lớp, cô càng ý thức được Lôi Quang Thử yêu nghiệt đến mức nào!
Nếu như chỉ lĩnh ngộ được một loại sủng kỹ cao cấp thì còn có thể nói là trùng hợp. Nhưng cùng một lúc thi triển hai loại, tuyệt đối không có ai cho rằng chẳng qua là một sự trùng hợp.
Đối mặt lão sư hỏi thăm, cô hàm hồ cho qua chuyện. Dù sao chính cô cũng không rõ ràng, nhưng cô ý thức được, chuyện này rất có thể có liên qua đến cửa hàng sủng thú mà mình đã gửi nuôi trước đó.
Bởi vì trước khi gửi nuôi thì Lôi Quang Thử vẫn luôn biểu hiện bình thường, cũng không có tiếp xúc với sủng vật khác. Như vật biến số duy nhất chính là cửa hàng sủng thú!