Chương 36: Tôi Đã Từng Vượt Qua Cốt Sơn (Xương Núi)
Được phục sinh vô số lần, hai con khô lâu rốt cuộc bị Lôi Quang Thử cùng tiểu Khô Lâu mài đến chết.
Tô Bình không có ngừng mà mang theo Lôi Quang Thử cùng tiểu Khô Lâu tiếp tục tìm con mồi khác trong cốt sơn (núi xương) to lớn này, mặc dù bọn họ mới là tồn tại nhỏ yếu nhất nơi này.
Khi thể lực không đủ, Tô Bình dựa vào phục sinh để khôi phục.
Khi tinh thần cảm thấy mệt mỏi cậu cũng sẽ thông qua tự sát để khôi phục.
Một người dẫn một chuột một bộ xương, một đường chinh chiến dọc theo cốt sơn, thẳng đến gặp được sinh vật cường đại đến không thể địch nổi mới không thể không chuyển sinh đến địa phương khác, sau đó lại lần nữa tiếp tục hành trình chinh chiến!
Thời gian như thoi đưa, đảo mắt đã qua ba ngày.
Tô Bình đã không nhớ rõ chính mình phục sinh qua bao nhiêu lần, cũng không biết mình ngẫu nhiên đi qua bao nhiêu địa phương, cậu nhớ kỹ có hài cốt chồng chất cao thành núi, có Hắc Sâm Lâm hút năng lượng sinh mệnh, có nơi máu đọng lại kéo dài vạn dặm như là biển máu...
Cậu được chứng kiến đủ loại sinh vật vong linh, có dữ tợn vặn vẹo, có tuyệt mỹ yêu diễm, có con yếu như Khô Lâu chiến lực không vượt quá 5, có con lại mạnh đến không thể tưởng tượng được, thể tích nó như cự sơn (ngọn núi lớn), không thể nào thấy hết được hình thể của nó.
Trong hoàn cảnh hiểm ác như vậy, Tô Bình cùng Lôi Quang Thử và tiểu Khô Lâu đều nhanh chóng trưởng thành.
Bành!
Hai u hồn có gương mặt dữ tợn cùng thân thể trong suốt, chúng nó chưa tới gần đã bị một đoàn ánh sáng bao phủ, chôn vùi tại chỗ!
Một cái bóng màu tím nhẹ nhàng rơi xuống đất, lông tóc toàn thân bị lôi điện giật dựng đứng, bàn chân khéo léo đặt xuống đất, đi qua địa phương đầy u hồn, sau đó tiếp tục đi lên phía trước.
Sau lưng nó, một người với một bộ xương theo sát phía sau.
So với ba ngày trước, bề ngoài Lôi Quang Thử cũng không thay đổi nhiều, chỉ là màu lông càng đậm hơn, trong đó cũng ẩn chứa năng lượng lôi điện càng thêm dày đặt.
Dù sao, đẳng cấp của nó là cấp 2, liên tục thi triển kỹ năng cao cấp hệ Lôi đã tạo thành gánh nặng cực lớn với thân thể.
Bởi vậy ngay khi nó học được kỹ năng ‘Lôi Đoạn’ nó liền chậm rãi học phương pháp chứa đựng năng lượng cao thâm hơn, áp súc năng lượng trong cơ thể đến cực hạn, lấp đầy mọi ngóc ngách trong người, riêng tổng năng lượng lôi điện chứa đựng trong cơ thể nó đã không chút kém cỏi nào so với sủng thú hệ Lôi cấp 5 cấp 6!
- Vong Linh quả!
Tô Bình nhìn thấy trên một cây quái thụ u ám có treo mấy khỏa trái cây màu sắc đỏ ngòm.
Mặt ngoài những trái cây này ẩn ẩn có hình dáng mặt người, là sủng thực cực hiếm mà sủng thú hệ Vong Linh ưa thích, bên trong ẩn chứa lực lượng vong linh, dù là trong Liên Bang có rất ít địa phương có thể mua được, dù sao, mỗi khỏa trái cây này đều đại biểu cho một cái mạng!
- Công kích!
Tô Bình thu hồi ánh mắt, không do dự để Lôi Quang Thử phát động công kích với cây ăn quả này.
Lôi Quang Thử thu được ý nghĩ của Tô Bình, toàn thân phát ra điện quang hội tụ thành một quả lôi cầu, bay vọt đến trước mặt cây ăn quả.
Bành!
Ngay chớp mắt lôi cầu đụng đến cây ăn quả, rễ cây phía dưới đột nhiên phá đất mà lên đánh tan lôi cầu, nhưng mấy đầu rễ cây cũng bị cháy khét một mảnh, bất lực rơi xuống đất.
Bành! Bành! Bành!
Lôi Quang Thử liên tục thi triển lôi điện oanh tạc, rễ cây càng ngày càng ít, rốt cuộc không có cách nào chống đỡ được, thân cây bị đánh trúng hình thành một vết tích cháy đen, bên dưới cây truyền đến một tiếng kêu thảm thiết như có như không.
Tô Bình không có lưu tình chút nào, Vong Linh thụ (cây) này chuyên môn săn những sinh mệnh khác, cho dù là Khô Lâu cùng u hồn cũng sẽ trở thành phân bón của nó, sủng thú hệ Lôi đúng là khắc tinh của nó.
Rất nhanh, cây quả này bị đánh gãy, Tô Bình tiến lên hái mấy quả Vong Linh quả xuống, thu vào trong không gian chứa đựng.
- Không gian đã gần đầy.
Nhìn không gian chứa đựng đã gần như không còn chỗ trống, Tô Bình khẽ nhíu mày, trong này đều là sủng thực cậu thuận tay thu thập trong ba ngày qua, vẫn còn có thời gian hai ngày để bồi dưỡng, khẳng định sẽ còn cơ hội gặp được sủng thực, chỉ với từng này chỗ trống vẫn không đủ.
- Hệ thống, không gian chứa đựng có thể thăng cấp hay không?
Tô Bình yên lặng thầm hỏi.
“Có thể.”
- Muốn bao nhiêu năng lượng?
"Mỗi mở rộng một mét khối đều cần 100 điểm năng lượng."
- Được.
Tô Bình cũng không có cò kè mặc cả, bởi vì căn bản không được, cậu dùng năng lượng còn dư lại để thăng cấp không gian chứa đựng, hiếm khi vào được đi vị diện bồi dưỡng đỉnh cấp cần đến 9000 điểm năng lượng để truyền tống, cậu cũng không muốn bởi vì không gian chứa đựng không đủ mà bỏ lỡ một số sủng thực giá trị.
- Đáng tiếc, sủng thực tìm được ở nơi này gần như đều là sủng thực hệ Ác Ma ít người biết, địa phương bình thường không có bán, cũng không có người nào mua, muốn xuất hàng cần phải mất chút thời gian.
Tô Bình thầm nghĩ trong lòng.
Hái xong trái cây, Tô Bình tiếp tục thăm dò phía trước.
Sau khi trải qua mấy lần bị đánh lén mà chết thì Tô Bình cũng thăm dò gần hết khu vực này, lại chọn chọn phục sinh ngẫu nhiên, đổi địa phương khác để tiếp tục.
Ngày thứ năm.
- Sắp kết thúc rồi...
Đứng trên một vách núi, Tô Bình nhìn Thi Hải đục ngầu phía trước, bên trong có vô số hài cốt cùng thi thể phập phồng trong nước biển bập bềnh.
Đối cái này cảnh tượng Luyện Ngục như thế, Tô Bình sớm đã miễn dịch.
Bên chân hắn, hai cái bóng nhỏ bé lẳng lặng đứng đấy.
So với năm ngày trước, bề ngoài của bọn nó không thay đổi nhiều lắm, trong đó biến hóa của tiểu Khô Lâu càng rõ ràng hơn, xương cốt toàn thân nó từ màu xám trắng chuyển biến thành màu tối đen thâm trầm, đồng thời trong xương cốt ẩn ẩn có tơ máu lưu động, giống như mạch máu đang được lưu thông vậy.
Mà cái đầu của tiểu Khô Lâu vẫn đến đầu gối Tô Bình, không có cao hơn.
Tại trong tay của nó nắm chặt một thanh cốt đao sắc bén, nói đúng hơn nó giống như một cây chủy thủ (dao găm).
Cốt đao này là đến từ răng nanh của một đầu Khô Lâu có thân thể dài gần mười mét!
Lịch luyện trong năm ngày ngắn ngủi, tiểu Khô Lâu nghiễm nhiên đã giống như là Khô Lâu bản thổ Hỗn Độn Tử Linh Giới, năng lượng trên người nó phóng thích ra không còn là năng lượng màu xám mờ nhạt, mà là hắc ám trọc khí, chúng vờn quanh thân thể cùng cốt đao của nó.
- Không có đường rồi, chúng ta đi thôi.
Một luồng gió biển tanh tưởi ập đến, Tô Bình thu hồi ánh mắt, lật tay áo lấy ra một chiếc răng nhọn.
Chiếc răng này tương đối bén nhọn, mặt trên còn có khí tức hắc ám nhàn nhạt.
Phốc.
Tô Bình biểu lộ tự nhiên, chọc lưỡi dao vào bộ ngực mình.
Lúc cảm giác được sự đau đớn, cậu khẽ nhếch miệng:
- Tính sai, đâm quá nhẹ.
Thân thể của cậu bịch một tiếng ngã trên mặt đất, nhìn lên bầu trời ửng đỏ, cảm thụ được máu tươi đang nhanh chóng trôi đi, Tô Bình thở dài trong lòng...đây quả thực là đang chậm trễ thời gian mà!
Lôi Quang Thử cùng tiểu Khô Lâu ngơ ngác nhìn cậu, có chút lo lắng, nhưng lại không biết nên trợ giúp như thế nào.
Mặc dù cảnh tượng như vậy phát sinh qua rất nhiều lần, nhưng mỗi lần cảm nhận được sinh mệnh chủ nhân yếu ớt đi, cỗ lực lượng đến từ khế ước sẽ khiến cho bọn chúng lo nghĩ vô cùng, muốn làm chút gì đó.
Cũng không lâu lắm, ở một địa phương khác của Hỗn Độn Tử Linh Giới, một người, một chuột cùng một bộ xương từ hư không xuất hiện, sau khi ngắn ngủi dò xét, bọn họ tiến công mãnh liệt với sinh vật vong linh ở nơi đây...
...
...
Con phố Hoa Đào, cửa hàng sủng thú Tiểu Tinh Nghịch.
Cửa cuốn đóng chặt, bên trong tối đen.
Đột nhiên, một cơn lốc xoáy xuất hiện trong cửa hàng, từ đó hiện ra ba cái bóng.
Khi vòng xoáy dần dần biến mất, một đôi mắt mở ra, khi nhìn thấy cửa hàng quen thuộc, ngửi được không khí mát mẻ truyền đến, Tô Bình cảm giác như cả người mình được sống lại.