Bên ngoài cổng, rất nhiều thây ma nghe thấy tiếng súng và tiếng la hét của phụ nữ, chúng đang tập trung lại.
Tuy nhiên, Trương Thành đã tiến đến giữ cửa.
Sau khi cánh cổng bị khóa lại, zombie tạm thời không thể vào.
Và những người sống sót muốn trốn thoát, cũng không thể trốn thoát.
Cây gậy bóng chày trong tay Trương Thành cầm hòa lẫn với màu máu đỏ.
Cây gậy bóng chày này là của Trần Thiên Hổ, và Trương Thành giữ nó lại.
Mặc dù hắn vẫn có một cây gậy bóng chày thuần kim loại. Bây giờ, chỉ còn lại 3 người đàn ông sống sót.
Đằng sau những người đàn ông này là bảy phụ nữ và một đứa trẻ.
Tuy nhiên, từ vị trí của đàn ông và phụ nữ, những người này không cùng một gia đình.
"Người anh em, chúng ta hãy nói chuyện".
"Vâng ah, vâng đó Trương cục trưởng, muốn cướp túi xách của anh, bọn tôi đều là bị ép buộc."
"Người anh em, sau này chúng tôi sẽ làm theo anh, đừng giết chúng tôi."
Ba người đàn ông đã không còn gậy và dao trong tay, đang cầu xin tha thứ của Trương Thành.
Hơn nữa, trong thái độ của họ, họ đã cho thấy rằng họ sẵn sàng lệ thuộc vào hắn.
Còn muốn chiến đấu ư? Ngay từ đầu bọn họ đã không có dũng khí này.
Trương Thành có một khẩu súng trong tay, và hắn vừa giết nhiều người như vậy, nó rất nhuần nhuyễn và gọn gàng!
Ra tay không có một chút nhân từ!
Hai người bạn đồng hành của bọn hắn, bị gậy của hắn đập xuống đầu.
Hộp sọ vỡ nát , não văng cả ra ngoài.
Hơn nữa, sau một gậy dập xuống, hắn lại vung gậy lên lại đập xuống.
Rõ ràng không phải là lần đầu tiên giết người.
Trương Thành cầm cây gậy và chỉ vào ba người đàn ông và hỏi: "Họ có phải phụ nữ của các ngươi không?"
Ba người đàn ông ngay lập tức lắc đầu, một một gã cao nhất, thành thật nói nói:
"Chúng tôi là bị ép buộc tham gia đội ngũ này, chúng tôi cũng vừa mới đến đây."
Trương Thành hỏi: "Trong số đó, có ai liên quan đến đám đàn ông vừa rồi không? Nói đi, ta sẽ cho các ngươi đi.”
Ba người đàn ông còn sống nghĩ rằng Trương Thành sẽ diệt cỏ tận gốc.
Trong trường hợp này, họ để tồn tại, không thể che giấu, họ chỉ vào một phụ nữ da đen với mái tóc xoăn, cho biết: "Người phụ nữ được gọi l Mỹ Linh, có quan hệ rất tốt với Trương cục trưởng" "
Một người khác lại nói thêm:" đúng đúng Cô ấy không chỉ có mối quan hệ tốt với Trương cục trưởng, mà còn ngủ với Trần Vân Bình. "
Người phụ nữ được nhắc đến, trái tim cô đang đập mạnh.
Bây giờ giải thích cho Trương Thành: "Anh ơi, tôi không có quan hệ g cục trưởng, là Trần Vân Bình ép buộc tôi phải ngủ với anh ta, và tôi và tôi hoàn toàn không tự nguyện.Xin anh tin tôi."
Trương Thành đến hỏi người phụ nữ khác, Khi được hỏi: "Có thật không? Nói sự thật đi?"
Phụ nữ nhìn hắn, hắn nhìn lại,có gật đầu, có ấp úng.
Trương Thành nhìn về phía người đàn ông vừa rồi, hỏi: "Trong này, còn có ai cùng với những người đàn ông kia, là người nhà, ch, bằng hữu, nói ra, ta sẽ thả ngươi rời đi."
Người đàn ông lắc đầu, rất dứt khoát nói: "chỉ có Linh."
"ah" Trươngành nhìn qua những người khác, tay cầm một cây gậy bóng chày, trỏ vào mặt chúng hỏi :. "chỉ có một cơ hội, để nói ra, ai cùng đám người đã chết có mối quan hệ, ta sẽ tha cho rời khỏi?. "
Nghe Trương Thành nói vậy.
Mọi người, nhìn nhau.
Trương Thành quát vào mặt người đàn ông gầy gò: "Ai?."
Người đàn ông gầy gò sợ sệt trả lời: "Đại ca, tôi tên là Chu Chí Khoan."
Trương Thành nói: "ngươi ra cánh cửa đợi ta."
Chu Chí Khoan nghĩ rằng Trương Thành sẽ buông tha cho anh ta , trong lòng hơi buông lỏng.
Lúc này, những người phụ nữ đã nằm trên mặt đất, bao gồm cả Ngô Mỹ Linh.
"Đại ca, tôi thực sự không liên quan gì đến Trương cục trưởng. hắn muốn ngủ với tôi. Tôi không đồng ý, hơn nữa tài xế của hắn. Ép buộc tôi, tôi phải ngủ với hắn."
"Đại ca, chỉ có Ngô Mỹ Linh cùng Trương cục trưởng có quan hệ, chúng ta cùng cô ấy quan hệ không tốt."
"Đại ca, van cầu ngươi thả qua nữ nhi của ta, nàng mới sáu tuổi, hơn nữa, chúng ta thực không biết bọn hắn."
"Đại ca, vừa rồi Lưu Oánh nói là sự thật, chỉ có Ngô Mỹ Linh cùng bọn hắn có quan hệ, chúng ta là về sau mới gia nhập."
"Đại ca, Ngô Mỹ Linh thường xuyên ban đêm, cùng Trần Vân Bình ngủ ở cùng một chỗ, Trương cục trưởng đều không biết."
Phụ nữ ngay lập tức cùng Ngô Mỹ Linh, Trương cục trưởng tách ra ranh giới riêng biệt.
Đối với những gì họ nói là đúng hay sai?
Liệu Ngô Mỹ Linh có tình nguyện duy trì mối quan hệ với Trương cục trưởng và tài xế Trần Vân Bình.
Trương Thành cũng không quan tâm.
Trương Thành nói với Ngô Mỹ Linh: "Đến đây."
Ngô Mỹ Linh nhìn những người phụ nữ phía sau cô ấy, và sau đó đi đến Trương Thành.
Bành!
Trương Thành nhặt cây gậy và đập thẳng vào mặt Ngô Mỹ Linh
Ban đầu còn là một khuôn mặt xinh xắn, ngay khi tiếp xúc thân mật với gậy bóng chầy đã biến dạng.
Máu phun ra.
Bành!
Một gậy khác.
Vẫn đập trên mặt cô ta.
Sống mũi bị gãy, răng bị gãy gương mặt bị phá hủy hoàn toàn.
Bành!
Một gậy khác.
Bành ! Bành ! Bành…..
Trương Thành đập xuống 18 gậy liên tiếp.
Khuôn mặt của Ngô Mỹ Linh, không thể nhận ra vẻ ban đầu, và cô nàng đã chết.
Lúc này, cả đàn ông và phụ nữ, với đôi mắt sợ hãi, nhìn Trương Thành.
Người đàn ông này trông hết sức bình thường nhưng có trái tim đen tối như vậy.
Để cho họ sự sợ hãi lan tỏa...
Lúc này, Trương Thành cầm gậy chỉ vào hai người đàn ông: "
"Hôm nay ba người các ngươi, chỉ có thể sống một người, nghĩ biện pháp tự mình giải quyết đi, các ngươi nếu là không có cách nào giải quyết, vậy thì do ta tới động thủ."
Chu Chí Khoan cảm thấy ngây ngốc
“Không phải hắn vừa nói để mình đi sao?”
Hai người đàn ông được gọi là Phương Thanh Hán và Thượng Quan Trang.
Phản ứng của Thượng Quan Trang đủ nhanh, ngay lập tức nhặt con dao trên mặt đất.
Phương Thanh Hán thấy anh ta đi đến liền chạy đi lấy cây gậy của chính mình.
Thật không may, nó đã muộn.
Thượng Quan Trang đã chém con dao của mình vào Phương Thanh Hán.
Phương Thanh Hán đã chậm.
Do đó, hắn đã bị Thượng Quan Trang băm nhỏ.
Tại Thượng Quan Trang, để tồn tại, vào thời điểm này, cũng không có scố kỵ gì cả.
Mặc dù không có khoa trương như Trương Thành , nhưng cũng là chém xuống liên tục.
Trực tiếp chém Phương Thanh Hán người đàn ông cao nhất ngã gục trên đấy.
Chu Chí Khoan nhân cơ hội nhặt cây gậy trên mặt đất và lẻn ra phía sau Thượng Quan Trang.
Nhảy từ phía sau, một cây gậy đập trên lưng Thượng Quan Trang.
Thượng Quan Trang ngã xuống, Chu Chí Khoan như lên cơn điên, anh ta đập vào đầuThượng Quan Trang liên tục.
"Đi chết đi!
“Xuống địa ngục đi! Xuống địa ngục đi!"
Lúc này, biểu hiện của Chu Chí Khoan đầy điên loạn và dữ tợn.
Không để ý rằng Trương Thành đã đến đằng sau hắn. .