Mã Trân Trân đã đến bên Kiều Thư và trao giáo cho Kiều Thư.
Mã Trân Trân nói: "Chị Kiều, tôi muốn đổi 2 gói Rau cải muối ớt, hai cốc cola."
Mã Trân Trân gọi Kim Phượng Chi là Chị Kim.
Bây giờ có người gọi mình như vậy.
Kiều Thư rất thoải mái.
Một gói 30 gram Rau cải muối ớt, hai gói là 60 gram.
10 điểm có thể đổi được 20 gram Rau cải muối ớt.
Một cốc soda cũng được 10 điểm.
Nói cách khác, Mã Trân Trân sẽ sử dụng 50 điểm một lần.
Cô ấy muốn ăn thức ăn có mùi vị một chút.
Cho dù là mặn hay ngọt, nó đều có đường.
Kiều Thư lấy giấy và bút ra.
Ở phía trên viết ,sử dụng 50 điểm được chấp nhận, ghi chú là 2 bao rau cải muối ớt, 2 cốc nước cô ca.
Sau đó là ghi thời gian.
Kiều Thư cũng ký tên của mình vào.
Dựa vào sự phê chuẩn của Kiều Thư, có thể đến gặp Kim Phượng Chi và trao đổi thứ mình muốn.
Kiều Thư nói: "Ký tên ở đây."
Mã Trân Trân ký tên của mình trên hai phần ghi chú.
Kiều Thư nói: "Tờ này ngươi cầm đi tìm Chị Kim, còn tờ này ta giữ lại để đối chiếu."
Sao lại là muốn để đưa cho Đường Dĩnh kiểm tra.
Mã Trân Trân đã được sự chấp thuận đến gặp Kim Phượng Chi với niềm vui lớn.
Kim Phượng Chi nhìn vào sự chấp thuận không nói gì đưa Mã Trân Trân xuống hầm để lấy đồ.
Hai gói Rau cải muối ớt, cùng rót hai cốc coca
Mã Trân Trân nói: "Chị Kim, chị uống đi."
Kim Phượng Chi liếc bên ngoài, không ai khác.
Cũng không lịch sự.
Vị ngọt của coca.
Đã không được thưởng thức trong một thời gian dài.
Kim Phượng Chi uống liền nửa cốc.
Mã Trân Trân đã rất đau khổ, nhưng cô không thể hiện điều đó.
Tuy nhiên, Kim Phượng Chi không ăn không đồ của Mã Trân Trân. Cô ấy lấy một cái màn thầu sữa bò cho Mã Trân Trân.
Mặc dù màn thầu hơi cứng, Mã Trân Trân nuốt nước miếng một cái.
"Màn thầu sữa bò này, cô mang về mà ăn."
"Cảm ơn Chị Kim." Mã Trân Trân cũng được chào đón.
Mặ đó là ngày tận thế, nhưng cũng cần phải quan hệ tốt với cấp trên.
Ngay cả khi bây giờ họ là người hầu của Trương Thành.
Cũng cần cùng quản lý giữ quan hệ tốt đẹp chứ.
Mã Trân Trân giấu màn thầu sữa cùng một túi Rau cải muối ớt trong túi, sau đó uống nửa cốc soda, cầm một cốc soda và một túi Rau cải muối ớt, và đi ra ngoài để tìm Kiều Thư.
Mã Trân Trân nói: "Chị Kiều, hai ngày nay vất vả cho chị rồi."
Sau đó, cô đưa soda và Rau cải muối ớt cho Kiều Thư.
Điều này là hối lộ được quản lý !
Khương Điềm Điềm và những người k mở to mắt kinh ngạc.
Họ không ngờ rằng Mã Trân Trân thực sự sẽ làm điều này.
Quá xấu hổ!
Sẽ phản ánh với Kim Phượng Chi sau.
Kiều Thư không lịch sự, cô ấy đã thấy trưởng phòng nhận quà.
Vào những ngày cũng như sinh nhật.
Không có quà tặng.
Giờ cô thu chút đồ vât, vậy tính toán làm gì?
Kiều Thư tiếp nhận coca, và nhập một ngụm.
Rất ngọt ngào!
Ngoài ra còn có Rau cải muối ớt, sẽ được ăn kèm với cháo.
Kiều Thư nói: "Trân Trân, ngày mai cố gắng lên nha."
"Cảm ơn chị Kiều." Mã Trân Trân mỉm cười đáp.
...
Mã Trân Trân bước vào phòng ăn.
Đi lấy bát của mình rồi đặt bát cháo xuống bàn.
Cháo gạo thông thường chỉ có thể được phục vụ với đường, nước tương, hoặc một lượng hạn chế.
Có thể được phục vụ với Rau cải muối ớt ngày hôm nay.
"Thật ngon."
Mã Trân Trân híp mắt và tận hưởng.
Rau cải muối ớt có kết cấu giòn và hương vị thơm ngon. Nó có vị chua đặc biệt và vị mặn. Nó giòn tươi mát.
Ăn một miếng cháo lớn.
Cháo ấm với Rau cải muối ớt.
Đừng đề cập đến nó ngon như thế nào.
Nhìn vào hương thơm của Mã Trân Trân.
Khương Điềm Điềm và cứ thế nuốt nước bọt.
Vương Lệ, Từ Phân, Quách Bình và những người khác, họ cũng muốn được như Mã Trân Trân.
Lúc này, chạy đến Mã Trân Trân. Một số người nói với Mã Trân Trân:
" Trân Trân, chia cho chúng ta một chút ..."
"Chúng ta cũng muốn ăn."
" Trân Trân, chúng ta có mối quan hệ tốt nhất."
Phụ nữ, thật dễ dàng. Bởi vì những điều nhỏ nhặt có thể nhắm mắt làm ngơ, thật dễ dàng để trở thành một người chị tốt.
30 gram Rau cải muối ớt, chỉ là một gói nhỏ.
Mã Trân Trân cũng không nỡ, nhưng cô không từ chối, cô đã cho họ một ít.
Một số phụ nữ cũng đã đi ăn cháo.
Một miếng cắn nhỏ của Rau cải muối ớt, kèm theo cháo, cũng ăn rất thơm.
Cuối cùng, Mã Trân Trân cũng đổ nước ép Rau cải muối ớt vào bát.
Chiếc túi đã bị Từ Phân đoạt đi, và cô mút mút, nếm vị chua mặn cuối cùng.
Nhìn xem họ ăn thật ngon.
Khương Điềm Điềm và những người khác, nhìn mình, một bát cháo nhỏ, và chỉ một đĩa nhỏ nước tương.
Đều cảm thấy tức giận trong lòng.
Nếu việc báo cáo với Kim Phượng Chi là vô ích, thì họ sẽ chờ Đường Dĩnh khiếu nại với Đường Dĩnh.
...
Khi Trương Thành lái xe qua, Kim Phượng Chi và Kiều Thư đã đưa phụ nữ đợi sẵn bên ngoài.
Cánh cổng sắt và thây ma ngoài hàng rào đã thực sự không xuất hiện.
Mặc dù Tương Bội San được yêu cầu dạy những người phụ nữ đó tiêu diệt zombie.
Nhưng những người phụ nữ đó, làm sao họ có thể thích nghi nhanh như vậy, không còn sợ zombie sao?
Lưu Tiệp và Trịnh Lệ Na ngồi ở ghế phụ, nhưng họ đang chú ý vào biệt thự lớn
Loại biệt thự siêu lớn này
Họ vẫn nhìn thấy lần đầu tiên.
Hơn nữa, có những mảnh đất trồng rau trong biệt thự.
Điều này ...
Thay đổi quan điểm của họ.
Trương Thành lái xe vào biệt thự.
Vừa xuống xe, Kim Phượng Chi, Kiều Thư và những người khác, họ quỳ xuống đất.
"Chào mừng chủ nhân" Những người phụ nữ đồng thanh hô lên.
Lưu Tiệp và Trịnh Lệ Na, vừa xuống xe, liền bị dọa sợ.
Họ vẫn chưa biết rõ tình huống.
Trương Thành nói với Kim Phượng Chi và Kiều Thư: "Họ là hai người mới, các cô sắp xếp và nói chuyện với họ về các quy tắc ở đây."