Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ta Bị Zombie Cắn

Chương 221:

Chương 221

Đóng cửa thả zombie!

sharedby: truyendichgiare.com


Biên dịch: Hoangzil

Bộ đàm của Lưu Hiểu Quang đã bị Trương Thành tắt đi.

Do đó, cho dù Chu Thắng gọi như thế nào, không nhận được phản hồi.

Chu Thắng cau mày.

Điều này ngày càng kỳ lạ.

Mất điện đột ngột, Lưu Hiểu Quang, người thường làm mọi việc rất tốt, lại không trở về báo cáo.

"Đi tới phòng máy" Sự cảnh giác của Chu Thắng cao hơn nhiều so với Lâm Hãn.

Lúc này, Chu Thắng chín người, cùng nhau đến phòng máy.

Đến cổng.

Bốn người đàn ông trông cửa đang hút thuốc lá.

Thuốc lá được cung cấp rất hạn chế trong những ngày qua.

Hiện tại, ngoài những người có nhiệm vụ canh gác và quản lý, những người còn lại bị hạn chế về số lượng thuốc lá mỗi ngày.

Không tham gia tuần tra, cảnh giác, vv, ba điếu một ngày.

Bốn người gác cổng. Một người được phát năm điếu thuốc mỗi ngày.

So với người khác cũng là thoải mái.

Tuy nhiên, cả một ngày dài!

Đối với những người nghiện thuốc lá lâu năm.

Một gói thuốc lá mỗi ngày là không đủ.

Chưa kể ba điếu thuốc mỗi ngày.

Không thể nào, bốn người đang tụ tập lại với nhau, một điếu thuốc cả bốn cùng hút.

Hít một hơi.

Cơn nghiện thuốc lá đã giảm.

Từ trong bóng tối, Trương Thành lặng lẽ đi đến gần cánh cổng.

Bốn người canh giữ cửa không nghĩ rằng tử thần đang ở gần họ.

"Hút ít thôi, để dành phần người khác không hả?"

"Mẹ ngươi, lão tử đang thưởng thức."

"Đừng cãi nhau, những thây ma bên ngoài sẽ nghe được"

"Sợ chó gì, bọn nó sao có thể vào đây. "

Bốn người đang tranh giành nhau hút thuốc.

Trong thực tế, loại chuyện này thường xẩy ra.

Mọi người đều nhìn chằm chằm vào thuốc lá, chỉ sợ rằng bạn đồng hành của họ sẽ chiếm tiện nghi.

Sau khi Trương Thành đến gần bốn người, hắn lấy súng bắn ngay lập tức.

Chíu chíu chíu

Một tràng đạn rít lên như tử thần kêu gọi.

Những viên đạn gim trực tiếp vào bốn người.

Hai trong số họ bị bắn thủng đầu chết ngay tại chỗ.

Hai người còn lại đang nằm trên đất la hét.

Trương Thành tiến lại gần đập cho mỗi tên một báng súng.

Kéo thi thể ra xa với tốc độ nhanh nhất.

Trương Thành mở cửa trước.

Hắn đang cho zombie vào nhà máy.

Này ... Này ...

Này ... Này ...

Khi lũ thây ma bước vào, chúng liền lao về xác của bốn tên vừa bị giết.

Tuy nhiên, số lượng zombie tiến vào trong không nhiều.

Đợi cho đến khi Trương Thành cảm thấy rằng số lượng zombie đã đủ.

Hắn khóa cửa lại, còn đặc biệt khuyến mại thêm một chiếc khóa nữa.

Những thây ma này chỉ để đánh lạc hướng kẻ thù.

Số lượng không cần quá nhiều.

Quá nhiều, rất khó để thanh lý sạch.

Hơn nữa, trong trường hợp không có xe hơi.

Còn đàn bà trẻ em trong cứ điểm nữa , hắn đều muốn.

“Nếu như không nắm chắc chắn, sẽ lại giống như Ngô Đồng Thụ hoa viên, không có chút nào thu hoạch nào cả”.

...

Đám người Chu Thắng bước vào phòng máy.

Đèn pin soi vào.

Không thấy ai.

"Tên lười biếng đâu?"

"Anh chàng này thực sự mệt mỏi."

"Lạ thật, Hiểu Quang đâu?"

Tiểu đệ của Chu Thắng, vừa nói vừa bước vào phòng máy. Chu Thắng cũng bước vào nhà kho.

Khi đèn pin chiếu trên mặt đất.

Hắn thấy bốn xác trên mặt đất.

Trong số đó có Lưu Hiểu Quang!

Chu Thắng bị dọa sợ đôi mắt đang mở to.

Các tiểu đệ xung quanh Chu Thắng cũng sợ hãi.

Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy!

Chu Thắng hít một hơi thật sâu và làm dịu nỗi kinh hoàng trong lòng. Rồi nói: "Có địch nhân đã tiến vào."

Trên thi thể của Lưu Hiểu Quang đã không tìm thấy khẩu súng.

Bộ đàm cũng bị kẻ thù lấy đi.

Chu Thắng chỉnh kênh trên bộ đàm, thay thế kênh ngay lập tức, sau đó nhấn và giữ nút gọi: "Phạm ca, địch nhân đã lẻn vào nhà máy, chúng đã phá vỡ máy phát điện, giết chết bốn người chúng tôi."

Tại thời điểm này.

Cao Phạm đang ngủ trong văn phòng.

Shashasha.

Giọng nói trên bộ đàm đánh thức hắn dậy.

Giấc ngủ của hắn không sâu ...........

Hoặc, hắn không dám ngủ quá nhiều.

Hắn đã giết rất nhiều người và lo lắng rằng ai đó sẽ giết hắn.

Lúc này, sau khi nghe âm thanh của Chu Thắng.

Cao Phạm mặt lạnh như tiền, ngay lập tức nhấc bộ đàm, bấm giữ nút gọi, nói: "Chúng có bao nhiêu người?"

Chu Thắng không biết có bao nhiêu kẻ thù lẻn vào.

Tuy nhiên, Chu Thắng đoán rằng kẻ thù không thể ít được.

Lúc này, Từ Hiền cũng đã thức dậy, hắn ngủ dưới phòng Cao Phạm, hắn cũng có bộ đàm.

Tại thời điểm này, Từ Hiền nói: "Chắc chắn chúng ta bị theo dõi đã lâu, nếu không thì không thể biết vị trí của phòng máy."

Theo dõi?Điều tra?

Có zombie ở khắp mọi nơi, một hay hai người dám đến điều tra?

Mã Đông Đông trên sân thượng cảm thấy kinh sợ vội vã nhặt máy liên lạc liền báo cáo: "Phạm Ca, tôi đã không ột chiếc xe nào tiến đến trong hai ngày này."

La Tiểu Binh , cùng đám tiểu đệ, cũng bị đánh thức.

Không có xe.

Có phải đi bộ vào nhà máy?

Làm thế nào là điều này có thể?

Những thây ma ngửi thấy mùi thịt người sẽ tấn công dữ dội.

Sau khi các thây ma sẽ tập hợp lại gây động tĩnh lớn, không thể có chuyện Mã Đông Đông trên mái nhà không phát hiện ra.

Mọi thứ rất kỳ quái.

Từ Hiền không thể nghĩ ra cách kẻ thù đang đến gần họ.

Cao Phạm nhấn nút gọi và nói: "Giờ không phải lúc nghĩ về cách chúng đến. Đầu tiên, hãy đánh thức mọi người dậy tập trung giết kẻ xâm nhập."

"Vâng!" La Tiểu Binh đáp.

Lúc này, La Tiểu Binh đã đánh thức các tiểu đệ ngoài cửa, để chúng nhặt vũ khí sau đó đi đánh thức những người trong nhà máy.

Ầm! Ầm !Ầm!

Tiếng gõ cửa khắp nơi, cũng như tiếng bước chân rầm rập.

Những người phụ nữ đang ngủ, như Phan Thanh Trúc , Phan Xào Xào cùng Tô Dung Dung, cũng đã thức dậy.

"Dậy đi!"

"Dậy đi!"

"Cầm lấy vũ khí, có kẻ thù xâm chiếm!"

Trong nhà máy đang rất náo loạn.

Những người đàn ông đang ngáp ngũ vẫn không hiểu chuyện gì đã xảy ra.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch