Ngô Đại Thủy bị cắn, phản ứng đầu tiên của Từ Lương và Lâm Tùng là quay đầu bỏ chạy.
Ở lại để tiêu diệt zombie sao?
Đã nửa năm kể từ khi virus bùng phát.
Những người đang trốn trong núi chưa bao giờ dám mạo hiểm ra ngoài giết zombie.
Mặc dù Trương Thành đã giết hàng chục zombie khiến cho Từ Lương, Lâm Tùng và những người khác, nẩy sinh thêm rất nhiều tự tin.
Nhưng khi họ đối mặt với thây ma, bọn họ vẫn không thể thoát khỏi nỗi sợ hãi.
Hơn nữa, lúc này Ngô Đại Thủy cũng đã bị cắn.
Vương Kỳ cũng hoảng hốt.
"À!"
Một phụ nữ phía sau Vương Kỳ thậm chí còn sợ hãi hét lớn.
Nhóm người này chưa có kinh nghiệm sinh tồn tại tận thế.
Không có một chút can đảm nảo cả.
Mà Vương Tử Gia càng là người chạy nhanh nhất.
Vương Kỳ cùng mấy người phụ nữ xung quanh chỉ có thể chạy theo.
Họ muốn trốn trở lại núi.
Chỉ có Ngô Đại Thủy, ngườị thây ma cắn, vẫn cầm chiếc rìu trên tay, vật lộn với lũ thây ma.
...
Trương Thành lái xe tải đi đến thị trấn Liễu Khê.
Thị trấn Liễu Khê tương tự như những ngôi làng cùng thị trấn trong tưởng tượng của hắn.
Mặt tiền cửa hàng đều không có thiết kế quy hoạch nào cả, biển quảng cáo rất lộn xộn.
Trên đường chính, thậm chí có thể thấy một phòng mát xa với các dịch vụ đặc biệt.
Tuy nhiên, những thây ma ở thị trấn Liễu Khê không quá nhiều.
Chắc là khi virus bùng phát, hầu hết các thây ma sẽ đi săn đuổi những người sống sót.
Trương Thành bước vào một cửa hàng nhiên.
Những thứ trên kệ trong cửa hàng gần như trống rỗng, chỉ còn lại chút bánh mì mốc, cùng những mảnh bánh quy bị dẫm nát trên mặt đất.
Cửa hàng tiện lợi này đã bị những người sống sót ghé thăm.
Trương Thành đi vào phía bên trong cửa hàng cũng chỉ tìm thấy một vài chai nước khoáng 600 ml, nằm rải rác trên mặt đất. Hẳn là lúc đó đám người sống sót vô cùng vội vàng vận chuyển thực phẩm bỏ sót lại.
Rời khỏi cửa hàng tiện lợi.
Sau đó, đi đến các cửa hàng tiện lợi khác cùng một siêu thị nhỏ.
Tình hình cũng như vậy, thực phẩm trên kệ, nhu yếu phẩm hàng ngày, đều bị cướp đoạt hết.
Rõ ràng, có nhiều người sống sót gần Thị trấn Liễu Khê.
Trương Thành liền đến đồn cảnh sát trong thị trấn.
Trong đồn cảnh sát trong thị trấn, là một đống hỗn độn.
Đầy thi thể zombie trên mặt đất.
Ai đó đã ở đây, v giết zombie cũng như đã lấy súng ở đây.
Ở giai đoạn này, hầu hết những người có súng đều không phải là người lương thiện.
Rốt cuộc, chỉ có một khẩu súng lục cũng không phải là vũ khí tốt nhất để chống lại zombie.
Không hiệu quả trong việc tiêu diệt zombie, mà còn thu hút nhiều zombie hơn.
Tuy nhiên, súng lại là vũ khí lợi hại dùng để đối phó với người sống sót khác.
Trương Thành quay lại trong thị trấn, thu được thêm hai thùng dầu lớn, sau đó hắn tìm một chiếc xe bán tải khác mạnh mẽ hơn, lái xe rời khỏi thị trấn Liễu Khê.
Chỉ cần rời khỏi thị trấn Liễu Khê và đi về phía đông. Tuyến đường song song với đường Hạc Sơn.
Là có thể đến thị trấn Cổ Lâm , chỉ cần vượt qua những làng nhỏ ven đường nữa mà thôi.
Trương Thành lái một chiếc xe bán tải và đang dò sóng radio trên xe ,tại nông thôn bây giờ cũng đã phủ nhựa trên đường nên di chuyển vô cùng thuận tiện.
Một số zomải rác hắn nhìn thấy trong trang trại cùng trên các cánh đồng ven đường.
Những thây ma đó có thể bị thu hút bởi người, gà, vịt và ngỗng, hoặc mèo , chó, chạy đến các cánh đồng cùng trang trại.
Shashasha.
Lúc này, giọng nói của Bạch Vi Vi lại phát ra từ kênh radio.
Vẫn nội dung cũ không thay đổi, người sống sót ở núi Tiên Hạc, chào đón những người sống sót khác.
Tuy nhiên, cái gọi là "chào mừng" này phải đặt ra một dấu hỏi.
Có thể đúng khi chào đón những người sống sót, hy vọng thu thập được sức mạnh của những người sống sót cùng khôi phục thế giới văn minh trật tự.
Tất nhiên, nó cũng có thể là một bầy sói, lừa dối những người sống sót đến núi Tiên Hạc .
Sau đó, cướp lấy thức ăn cùng phụ nữ.
Trương Thành cũng làm một điều tưự, vì vậy hắn dự định nếu thuận đường sẽ tiến tới xem xét
Nếu lần này, có thể mang một số phụ nữ trở lại, đó thực sự là một vụ mùa bội thu.
...
Tiếp tục về phía đông.
Chiếc xe bán tải đi được nửa tiếng.
Những thây ma không xuất hiện trên đường.
Trên cánh đồng, chỉ thấy rất nhiều xác chết.
Lái xe vài trăm mét.
Ngày càng nhiều xác chết.
Trương Thành dừng xe đi xuống để kiểm tra xác chết.
Trên đầu của những xác chết này, đều để lại những dấu vết khí cùn , dấu vết bị đâm thủng đầu bằng vũ khí sắc nhọn.
Hơn nữa, trên cổ của một số thây ma, hắn thậm chí còn thấy dấu vết đâm của Đinh Ba.
Ai đó đang dọn dẹp thây ma.
Chắc hẳn quá trình chiến đấu theo tuần tự có một người dùng đinh ba đâm vào thây ma khiến nó không thể tiến lại gần, sau đó những người còn lại sử dụng nhưng vũ khí lạnh khác hạ gục thây ma.
Trương Thành đã trải qua quá nhiều chuyện ở thành phố Đông Hải.
Vì cần phải dọn sạch zombie, chắc chắn rằng có người sống sót trong vùng lân cận.
Căn cứ vào vị trí những xác chết này.
Chắc hẳn căn cứ của bọn họ có thể ở phía trước.
Trương Thành trở lại xe nhìn con đường xi măng thẳng tắp trước mặt.
Con đường xi măng này đi qua một làng nhỏ..
Nói cách khác, ngôi làng phía trước có thể có người sống sót.
Trong tận thế, gặp gỡ những người sống sót không chắc đã là một điều tốt.
Trương Thành do dự một chút, liền rời khỏi xe.
Hắn dự định đi bộ.
Nếu gặp phải những người sống sót, cũng có thuận tiện dễ dàng ẩn nấp bọn họ.
Sự thật đã chứng minh rằng nỗi sợ hãi Trương Thành là chính xác.
Trương Thành đi xuống từ con đường xi măng đi bộ trên cánh đồng khoảng hơn 20 phút.
Lúc này, một cánh cửa đá xuất hiện trong tầm nhìn.
Đây là một cổng đá cổ điển được dựng trên con đường bê tông 2.5.
Trên cửa đá có tấm biển viết ba chữ Lâm Thủy thôn.
Mà cửa đá bị mấy chiếc ô tô chặn phía trước.
Rõ ràng, đây là muốn tạo nên một hàng rào ngăn chặn những người sống sót khác đi qua.
Trương Thành lập tức lấy kính viễn vọng ra quan sát tình hình làng nhỏ.
Đập vào mắt hắn là bốn năm căn nhà khoảng 4 5 tầng , ở bên ngoài khu làng.
Trên nóc nhà có thể quan sát được tình hình xung quanh.
Từ những ngôi nhà nhỏ đó, bọn họ có thể quan sát cổng đá.
Nếu những người sống sót muốn vượt qua nơi này, họ phải dọn đường.
Trong quá trình đó, bọn họ sẽ rơi vào tầm ngắm của những người sống sót trong làng.