Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ta Bị Zombie Cắn

Chương 412:

Chương 412

Nữ tặc!

sharedby: truyendichgiare.com


Mặc dù vẫn duy trì thuốc, nhưng thực sự đối với Cao Thông Bác, thuốc bây giờ cũng không có tác dụng quá lớn.

Căn bệnh ung thư gan giai đoạn cuối luôn giày Thông Bác.

Bất quá, mỗi ngày hắn đều hút thuốc, uống rượu , chơi nữ nhân vô cùng khoái hoạt.

Tính cách hắn vô cùng lưu manh, trải qua nửa cuộc đời bên trong nhà tù, trải qua qua nhiều chuyện trên đời.

Ta Bị Zombie Cắn Trailer

Đối với hắn việc sống chết cũng bị xem nhẹ.

Muốn chết liền chết sao cho dễ chịu nhất là được.

Chỉ là, hắn luôn có cảm giác, đại nạn của hắn sắp đến rồi.

Nhưng còn con gái hắn Cao Lăng Yên thì sao. . .

Hắn chết thì cũng thôi đi, nhưng Cao Lăng Yên có thể trấn áp những tên ác ôn này sao?

Những người bên trong ống cống này, hiện tại so sánh với cầm thú cũng không khác biệt nhau là mấy.

Vì mình có thể sống, có thể đem mạng sống kẻ khác hi sinh.

Dùng mệnh người khác, đổi lấy mệnh của mình.

Cao Thông Bác có chút hối hận, sớm biết như vậy cũng không dùng thủ đoạn này.

Đương nhiên, đời không bán thuốc hối hận.

Bây giờ Cao Thông Bác, muốn suy nghĩ cho con gái mình một chút, để cho nàng có thể sinh tồn sau khi hắn chết.

"Tiểu Lục." Cao Thông Bác liền gọi. Tiểu Lục tên đầy đủ là Bùi Minh.

Là đồ đề mà Cao Thông Bác thu ở bên trong lao tù.

Lúc trước,Bùi Minh thường trộm xe điện, về sau ăn cắp tiệm vàng, bị bắt tuyên án.

Tại bên trong tù, Bùi Minh vô cùng hiếu kính với Cao Thông Bác.

Đương nhiên, Cao Thông Bác cũng dạy một chút kỹ xảo cho Bùi Minh.

Để cho mỗi ngày ở trên đường Bùi Minh dựa vào kỹ xảo móc túi đều có thể sống thoải mái.

Bùi Minh chạy đến bên người Cao Thông Bác, liền nói: "Sư phụ, chuyện gì vậy?"

Bùi Minh lúc nói chuyện, đồng thời liếc nhìn Cao Lăng Yên.

Cao Lăng Yên từ bé đều được Cao Thông Buấn luyện.

Không chỉ khiến cho dáng người cô ấy cao gầy, hơn nữa những ngón tay cô vô cùng thon dài.

Cho dù là nữ trộm, nhưng dáng người cũng thuộc loại cực phẩm, tướng mạo khẳng định là nữ trộm xinh đẹp.

Bùi Minh năm nay đã hơn ba mươi tuổi, đã trải qua 2 đời vợ, nhưng đối với vị tiểu sự muội này chắc chắn có tâm tư .

Cao Thông Bác là một vua trộm, hành tẩu giang hồ, nhìn người vô số.

tâm tư nhỏ của Bùi Minh, Cao Thông Bác lại không thể nhận ra sao?

Đương nhiên, Bùi Minh không phải là một nam nhân đáng tin.

Điểm này, Cao Thông Bác vô cùng hiểu rõ.

Chỉ là, vạn nhất Cao Thông Bác một ngày kia nằm xuống, Cao Lăng Yên chắc chắn phải dựa vào vị đại sư huynh này mà thôi.

Bằng không mà nói, một nữ nhân nhỏ tuổi, làm sao có thể sinh tồn trong đám cầm thú này được!

Cao Thông Bác liền nói: "Ta bảo người ra ngoài dò xét, kết quả thế nào."

Bùi Minh hồi đáp: "Sư phụ, trên đường đi tới bờ sông, khắp nơi đều là Zombie, những người phái đi, đều vô cùng khó khan mới có thể trở về . . ."

Cao Thông Bác không nhịn được mắng: "Mẹ nó, thật sự là một lũ vô dụng."

"A, Vậy con rời đi trước, có chuyện gì sư phụ liền gọi con."

Bùi Minh cười khổ rời đi, trước khi đi, mắt không quên liếc qua Cao Lăng Yên trong nháy mắt.

Cao Lăng Yên hừ lạnh nói: "Lão đầu, người thu một tên rác rưởi này làm gì."

Đừng nhìn Cao Lăng Yên cùng Cao Thông Bác là trộm, nhưng trong trộm cũng phải có trộm đạo.

Cao Thông Bác dù sao cũng là vua trộm, địa vị trên giang hồ tương đối cao.

Thu đồ đệ tự nhiên phải để ý phẩm hạnh, cùng tài năng.

Mà thu Bùi Minh làm đệ tử, tuy là bất đắc dĩ, khi ở trong lao tù, bị người ta chặt chân, sinh hoạt không tiện, may mắn mà có Bùi Minh chiếu cố, nên mới thu hắn truyền cho một chút thủ đoạn mà thôi.

Cao Thông Bác cau mày, hung hổ nói: "Mau mau cút, lão tử làm gì, chưa đến lượt ngươi ý kiến."

"Hừ." Cao Lăng Yên tức giận thở phì phì, quay người rời đi.

Cô mặc một chiéc áo khoác màu đen, đi kèm một chiếc quần tây màu đen, đi qua trước mặt đám nam nhân đều thu hút những ánh mắt cầm thú của bọn chúng..

Sau khi đẩy nắp cống ra.

Cao Lăng Yên nhanh chóng bò ra, sau đó khép hờ lại.

tại phụ cận nắp cống, có một chiếc xe gắn máy có bàn đạp dừng đỗ.

Cao Lăng Yên liền cưỡi chiếc xe phóng đi, hướng phương hướng thành phố Ánh Sáng đi tới.

Nàng hôm nay muốn đi thành phố Ánh Sáng, nơi đó dù sao nhà giàu cũng không ít.

Có thể sẽ có những loại thuốc được nhập khẩu từ nước ngoài.

Hy vọng có thể giúp bệnh tình Cao Thông Bác kéo dài thêm chút hơi tàn.

Mà ở thời điểm Cao Lăng Yên rời đi, máy bay không người lái vừa vặn lướt qua đầu nàng.

"Đã về rồi!" Dương Hiểu Hồng vừa hô lớn phấn khích vừa chỉ lên bầu trời.

Máy bay không người lái quay trở về biệt thự, nhẹ nhàng đỗ trong sân.

Mà hạ Hạ Viện Viện lập tức lấy hình ảnh bên trong .

truyền dữ liệu vào bên trong máy tính.

Mặc dù sắp đến tết, nhưng Hạ Viện Viện gần đây làm việc lại nhiều hơn một chút, chính là phân tích những hình ảnh mà máy bay không người lái chụp lại.

Tìm kiếm dấu vết người may mắn còn sống sót để lại.

Bây giờ người sống sót, càng ngày càng Lợi hại, bọn họ thường thoắt ẩn thoắt hiện ở những địa phương không thể ngờ tới được.

Trương Thành cùng Điền Mặc Lan cũng vô cùng bận rộn tìm kiếm dấu vết của những người sống sót.

Xử lý ác ôn, "Giải cứu" những nữ nhân.

Bây giờ số lượng nô lệ nữ bên trong hai cứ điểm, đã đạt đến 87 người.

Trong cứ điểm thứ 1 là 45 người, Cứ điểm thứ hai là 42 người.

Mà vừa rồi, Hạ Viện Viện đã phát hiện ra tung tích của đám người sống sót bên trong khu vực địa bàn.

Trương Thành cùng Điền Mặc Lan ngay lập tức lái xe trở về.

"Chậm đã, Chị Viện Viện, ngừng ngừng ngừng . . . lại"

Dương Hiểu Hồng đột nhiên ngăn tay của Hạ Viện Viện lại.

Dương Hiểu Hồng nói: "chị Viên Viên quay lại một chút, em nhìn thấy có người."

"Có ngườ Viện Viện bắt đầu tua chậm lại đoạn video.

"Đúng, chính chỗ này, chị Viên Viên đem hình ảnh phóng lớn đi!"

Dương Hiểu Hồng chỉ vào bên trong miệng cống.

Nếu như chỉ nhìn bằng máy bay không người lái từ trêncao xuống, thì nắp cống này vô cùng bình thường.

Bất quá Dương Hiểu Hồng cùng Phan Xảo Xảo lại là trẻ con mắt vô cùng tinh tường, lại có thể phát hiện ra điểm bất thường trong video.

Dễ dàng phát hiện ra có người trong đoạn video tưởng như bình thường này.

Hạ Viện Viện đem đoạn video phóng to ra, đồng thời đem tốc độ chạy thật chậm.

Quả nhiên, cô liền thấy nắp giếng bị một cánh tay đẩy ra.

Mặc dù máy bay không thể thấy rõ dung mạo của người này, nhưng có thể biết được người này ở đường Vĩnh Hưng .

Hạ Viện Viện cầm lấy bộ đàm, ấn nút call, nói: "Lão công, phát hiện người sống sót ở đường Vĩnh Hưng."



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch