Làm những món ăn ngon miệng đủ ăn rất nhiều ngày, người trong cả gia đình quây quần đầy đủ.
Về phần số lượồ ăn như vậy có lãng phí hay không?
Cũng không cần phải lo nghĩ tới.
Kiều Thư, Khương Điềm Điềm, Trịnh Lệ Na bận bịu làm việc cả ngày, đến lúc ăn bữa tất niên, muốn thể hiện rụt rè lễ phép một chút, nhưng nhìn những món ăn trên bàng cũng không nhịn được động đũa.
Đầy bàn toàn là đồ ăn.
Nhất là món dê tươi nướng vàng kia, mỗi người được cắt một phần thịt lớn. Thêm cả cá tôm thịt, sủi cảo hấp, mỗi người đều cũng được một phần.
Thịt nai hầm cùng đương quy, cẩu kỳ, mỗi nđều được múc hai bát lớn.
Trừ những món đặc biệt ra, thì những món đơn giản như xúc xích cùng rau củ quả,dưới tay nghề của Đinh Ngọc Định cũng vô cùng ngon miệng.
Chỉ cần nhìn mọi người đã không kìm được lòng ham muốn ăn sạch.
Mỹ vị đầy một bàn.
Đường Dĩnh vừa ăn, vừa chụp ảnh.
Mặc dù bây giờ không thể sử dụng mạng xã hội nữa, nhưng vẫn có thể để cho đám nô lệ nữ trong căn cứ được xem.
Làm cho họ hiểu rõ, cảm nhận rõ được sinh hoạt bên trong tổng bộ có bao nhiêu sung sướng.
Làm cho họ càng quyết tâm phấn đấu để có thể đi tới tổng bộ.
"Món mới món mới đây."
Ngọc Đình bưng lên một bàn đầy ắp thức ăn.
Phan Xảo Xảo cùng Dương Hiểu Hồng , đã không thể chờ đợi nữa muốn nhanh chóng cướp đoạt thức ăn.
Kiều Thư lúc này cũng không thèm để ý đến hình tượng nữa, ăn những miếng lớn những đĩa mỹ thực trên bàn.
Mà Kim Phượng Chi vừa ăn , nhưng vẫn không quên chiếu cố cho Quách Bích Dao.
Hai mẹ con bao nhiêu khó khăn mới được đoàn tụ một lần, không chỉ được cùng nhau thưởng thức một bữa ăn ngon lành, hơn nữa đêm nay còn được ngủ cùng nhau một đêm.
Lúc này, Trương Thành giơ ly rượu lên.
Trong ly là rượu vang đỏ, cũng là những chai vang trân quý bên trong hầm rượu của biệt thự.
Rượu vang sử dụng trong bữa tiệc, đều là do Trầm Mộng Dao đặc biệt lựa ra, đều là những chai vang quý mà trước tận thế cũng khó có thể thưởng thức.
Trương Thành nâng chén nói: "Vì cuộc sống tươi đẹp ngày mai."
Các nữ nhân cùng nâng lên ly rượu, trên mặt của mỗi một người, đều nở một nụ cười mãn nguyện.
Ở bên trong tận thế , bên ngoài tràn ngập những đầu Zombie gào thét gầm gừ.
Mà các cô đang ngồi trong nhà ăn sang trọng sưởi bằng một lò sưởi ấm áp, thức ăn toàn là mỹ thực.
. . .
Ban đêm, trừ Quách Bích Dao, Phan Xảo Xảo bị Kim Phượng Chi đưa về phòng đi ngủ.
Còn lại tất cả nữ nhân, đều cùng ở một chỗ cùng Trương Thành , tại cách âm trong phòng cách âm kín đáo, tiếp tục uống rượu say sưa.
Trương Thành cũng không nhớ được mình đã uống bao nhiêu. Dù sao, hắn sau khi uống rượu xong, trong hơi men mơ hồ hắn ngủ cùng với các nữ nhân, hết người này đến người khác.
Các nữ nhân đều được hắn sủng ái cả đêm. Sáng ngày thứ hai, trên mặt đất đầy những tất đùi bị xé rách, cùng nội y, đồ lót quăng lung tung, nhìn qua vô cùng thác loạn.
Mà bên người Trương Thành ,toàn là nữ nhân không mảnh vải trên thân.
Hắn nằm ở vị trí gần lò sưởi nhất, còn các nữ nhân nằm xung quanh hắn.
Đêm nay so lễ Giáng Sinh, còn muốn điên cuồng hơn.
Trương Thành mở mắt nhìn xung quanh, chỉ có Điền Mặc Lan là đã rời khỏi phòng.
Lúc này, Điền Mặc Lan vẫn đang làm nhiệm vụ giám sát.
Tối hôm qua cùng Trương Thành vui đùa một trận xong, Điền Mặc Lan liền lặng lẽ rời phòng.
Chè chén say sưa là chuyện say sưa, an toàn của nhà cũng không thể mặc kệ được.
Một lát sau.
Cửa phòng liền bật mở.
Trương Thành bưng một bát canh thịt dê hầm vào, vẫn đang bốc khói nghi ngút, cùng một đĩa bánh mì đã nướng sẵn, đi tới trước mặt Lan .
Điền Mặc Lan tiếp nhận chén canh, vừa cười vừa nói: "Cảm ơn lão công."
Sự quan tâm củaTrương Thành đối với Điền Mặc Lan , tuy đâu đó cũng từ lợi ích của cái nhà này.
Bất quá, hắn tự mình chuẩn bị áng cho Điền Mặc Lan , điều này cũng đủ để cho trong lòng của Điền Mặc Lan vô cùng cảm động.
Loại chuyện này, có thể để nữ nhân khác làm, nhưng mà, hắn lại tự mình làm.
Điền Mặc Lan nhớ kỹ mẫu thân nói qua,cha nàng chưa bao giờ quan tâm đến bà, luôn nghĩ bà là một nữ cường nhân.
Bất kể là kiếm tiền hay lo lắng cho gia đình đều do bà gánh vác.
"Sau khi ăn xong, em ngủ một giác đi, cả đêm đã không ngủ, mắt mà nổi quẩng thâm sẽ không còn xinh đẹp nữa."
Trương Thành tay, nhẹ nhàng vuốt ve gò má của Điền Mặc Lan , ngòn tay vuốt ve má nàng, bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt giao hội.
Điền Mặc Lan trong lòng ấm áp.
Thời điểm ăn cơm trưa.
Kiều Thư, Trịnh Lệ Na, Khương Điềm Điềm trong lòng có chút vắng vẻ.
Các cô đều biết rõ, sau bữa cơm này, sẽ phải quay lại cứ điểm
Tổng bộ thật sự quá tốt . Nơi này mới là thiên đàng, là mục đích hướng tới của các cô.
Vật tư đầy đủ, đồ ăn sung túc, nuôi dê, nuôi gà, trong phòng, xúc xích, lạp xưởng, chất đầy từng gian phòng, còn có những túi gạo, bột mì đều được đóng túi hút chân không.
Các loại hoa quả , rau tươi đều được gia công qua một lần đóng vào trong túi chân không
Hơn nữa, tại lầu hai, lầu ba.
Súng máy hạng nặng, súng máy hạng nhẹ, súng ngắm, súng trường, súng tiểu liên, súng phóng tên lửa, thậm chí cả tên lửa tầm nhiệt . . .
Lấy phòng ngự của tổng bộ, hoàn toàn không sợ bất cứ kẻ nào đánh lén.
Hơn nữa, Trương Thành, Điền Mặcan, Phan Thanh Trúc đều ở tại đây.
Có thể cùng bọn họ chung một chỗ, tuyệt đối sẽ an toàn.
Chỉ là, hạnh phúc có chút ngắn ngủiau khi trở về, không biết bao lâu mới được cân nhắc lên tổng bộ.
Trương Thành lặng lẽ quan sát ba người, sau đó hắn cầm lấy một khối bánh nướng, dùng dao rạch một đường, kẹp cùng thịt dê, củ cải ướp, dưa chua, cuối cùng cho thêm chút bơ,tương ớt . . .
Sau khi ăn một miếng , hắn thở mạnh một tiếng.
Lúc này, Đường Dĩnh cùng mọi người đều bỏ đũa xuống, mà mấy người Kiều Thư cũng biết rõ, Trương Thành đang muốn nói.
Xem như chủ của một gia đình, Trương Thành muốn nói, tất cả thành viên gia đình, đều để đũa xuống.
Trương Thành nhìn về phía Kiều Thư, nói : "Kiều Thư biểu hiện rất tốt, qua mười lăm tháng giêng, Kiều Thư sẽ được cân nhắc lên tổng bộ"
Kiều Thư nghe xong, kích động ôm lấy Kim Phượng Chi, nàng khóc lớn.