Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ta Bị Zombie Cắn

Chương 484:

Chương 484

Áp chế tầm bắn!

sharedby: truyendichgiare.com


Lúc này mí mắt của Vương Chí liên tục nháy một cảm giác lo lấng khó hiểu ẩn hiện trong lòng hắn.

Bỗng nhiên, truyến đến một loạt tiếng súng “ Ba Ba Ba” vang vọng khắp không gian sơn cốc.

Giống như một tràng pháo nổ , nhưng so với tiếng pháo thì lại vang vọng hơn rất nhiều.

Trong chớp mắt, từng người từng người trước mắt của Vương Chí lần lượt ngã xuống .

Đã xảy ra chuyện gì!

Vương Chí đầu óc có chút đình trệ, Lục Vĩ ở bên cạnh hắn không chút chtrễ lập tức lao tới ôm hắn ngã trên mặt đất.

May mắn giúp hắn tránh thoát khỏi một viên đạn xoẹt qua da đầu .

Hắn có thể cảm thấy rất rõ, Tử Thần vừa đi dọa qua trước người của hắn.

Lục Vĩ cắn răng, nói : "Tam ca, đây là súng trường type 95."

Trước đây hắn từng là một gã bảo tiêu của các nữ minh tinh hoặc mấy lão nhà giàu, từng xuất ngoại tham gia một khóa huấn luyện, cũng từng được hướng dẫn sử dùng cùng thực hành tập bắn súng trường type 95 mấy lần, cũng không còn xa lạ gì với loại âm thanh của súng trường type 95.

Lúc này, Vương Chí đã tỉnh táo lại.

"Là bị bọn họ phát hiện hay sao?"

Vương Chí cắn răng, hắn đã đoán ra được ai đang tập kích bọn hắn.

Trong miệng của đám người Vương Kiến Tân , nhóm người Trương Thành đều trang bị súng trường type 95.

Mà cho đến lúc này đám người Trịnh Quần vẫn chưa hề quay lại, Chắc hẳn đúng theo hắn suy đoán, đều đã nằm trong tay đám người Trương Thành.

Lục Vĩ nấp vào trong bụi cỏ , nói vọng ra: "Tam ca, làm sao bây giờ? Đạn bên trong cứ điểm cũng chưa phân phối."

Bọn họ có thể tạo ra linh kiện của các loại súng ống,nhưng lại không thể chế tạo hàng loạt đạn dược.

Cấu tạo viên đạn cần thuốc súng, Loại thuốc súng này cũng không hề dễ tìm cũng không thể dùng thuốc nổ bên trong pháo thay thế được.

Bởi vậy, đối với bọn họ đạn dược vô cùng trân quý, bình thường khi không có chuyện cũng không phát cho thủ hạ sử dụng.

Đồng thời, đây là cách bọn họ kiểm soát những thuộc hạ của mình , đề phòng có bạo loạn bên trong căn cứ.

Hiện tại bên trong sơn cốc, người mặc dù nhiều, nhưng chìa khóa của kho hàng, lại nằm trong tay của Vương Chí

Vương Chí đem chìa khoá ném cho Lục Vĩ, nói : "Đem đạn phân phối cho mọi người nhanh."

Cùng lúc đó, Lưu Siêu mang theo vợ hắn là Ngô Quyên, trốn về phía nhà ăn.

Lúc này, trốn ở bên trong nhà ăn có không ít người nam có nữ có, hài tử có , lão nhân có.

Lưu Siêu rút súng ra, trốn ở sau vach tường nhà ăn, tim đập liên hồi.

Hắn trước đây chỉ là một gã đồ tể, mặc dù sau khi tận thế bộc phát, từng giết người và Zombie, nhưng đây lại là lần đầu tiên hắn cùng người ta đấu súng.

Hơn nữa tiếng súng của địch nhân, hỏa lực rõ ràng mạnh hơn bọn hắn rất nhiều.

Lúc này.

Phanh phanh phanh! ! !

Vách tường được làm bằng những tấm ván gỗ bị bắn vỡ vụn, những mảnh gỗ vụn rơi lả tả.

Trốn ở đằng sau vách tường gỗ, một cặp nam nữ đang run lẩy bẩy, chỉ kịp thét lên một tiếng rồi gục đầu trên vũng máu.

Mà lúc này Ngô Quyên cũng đang nằm trong vũng máu.

Thần may mắn không mỉm cười với nữ nhân này, đạn lạc trực tiếp găm thủng một lỗ trên cổ cô.

Máu tươi trào ra như suối.

"A!" Lưu Siêu xiết chặt nắm đấm, giờ hắn như một thằng điên, lập tứng đứng dậy,liền căn cứ theo phương hướng tiếng súng của Trương Thành phương liên tục bắn trả.

Ngô quyền đối với hắn không giống những người khác, Ngô Quyên ở trước khi tận thế, là thê tử của hắn được cưới hỏi đàng hoàng, hai người bên nhau cũng một thời gian khá dài, cũng phải được ba năm, tình cảm cũng coi như là có chút sâu đậm.

Tuy là không thể như “keo với sơn”.

Nhưng bên trong tận thế, hai vợ chồng vẫn cùng nhau đồng sinh cộng tử.

Tất cả những phụ nữ khác không hề giống như Ngô Quyên, đối với hắn đám đàn bà trong căn cứ không thể so sánh với nàng

Bởi vậy, đời này chỉ có nàng là nữ nhân duy nhất của hắn.

Cạch ..Cạch! ! !

Khẩu súng lục phỏng chế type 54 trong tay của Lục Siêu.

8 viên đạn bên trong , nhanh chóng bị bắn hết

Cũng không có chuyện gì đặc biệt xẩy ra, mỗi phát đạn đều bắn trượt vào khoảng không.

Đạn không nhiều, Lưu Siêu làm sao có đủ điều kiện luyện tập thương pháp được?.

Hơn nữa, Trương Thành cùng Điền Mặc Lan lại cách đám người này hơn 300 mét, lợi dụng ưu thế tầm bắn, tiến hành biện pháp nghiền ép tuyệt đối.

Ba! Một tiếng súng vang.

Viên đạn xuyên thủng mi tâm của Lưu Siêu .

"Lục ca, lục ca . . ."

"Lục ca chết rồi!"

Lúc này,một nam nhân bên trong phòng ăn sợ hãi, hướng ra bên ngoài hét lớn.

"Lão Lục chết rồi!" Vương Chí mặt hiện lên vẻ âm trầm.

Lưu Siêu cùng Trịnh Quần, đều là tay chân đắc lực của hắn, bây giờ lại bị đánh chết, sẽ ảnh hưởng đến việc khống chế sơn cốc của hắn.

Đương nhiên, bây giờ không phải lúc để nghĩ đến điều đó.

Lúc này, Lục Vĩ liền rút ra một khẩu súng lục, hướng về phía Trương Thành cùng Điền Mặc Lan bắn trả . .

Tầm bắn ngoài 100 mét, đạn bắn ra từ súng lục, đều phải dựa vào may mắn

"Tất cả đi theo ta nhà kho."

Lục Vĩ gào thét lớn, sau đó dẫn đầu hướng về phía một căn nhà gỗ, nhanh chóng chạy tới.

Lục Vĩ có thể nhanh chóng chạy đến nhà kho, nhưng hắn không lựa chọn một đường thằng, mà hắn quyết định chạy một cách bất quy tắc qua lại các căn bên trong các căn nhà gỗ tránh xạ kích của nhóm Trương Thành.

Mà Vương Chí thừa dịp đám người Lục Vĩ hấp dẫn sự chú ý của Trương Thành cùng Điền Mặc Lan , hắn liền trốn tới phía sau một căn nhà gỗ, sau đó lấy ra bộ đàm.

Giết người trước hết phải giết ngựa, giết giặc trước hết phải giết tướng.

Vương Chí biết rõ điều này, Trương Thành cùng Điền Mặc Lan tuyệt đối ưu tiên đối với những mục tiêu dẫn đầu

Bởi vậy, hắn không chủ động nổ súng, trêu chọc đám người Trương Thành khiến mình trở thành mục tiêu.

Càng không ngu ngốc lấy ra bộ đàm ở trước mắt đám người Trương Thành, hấp dẫn sự chú ý của Trương Thành.

Vương Chí nhấc lên bộ đàm, đè xuống nút call, nói : "Đại ca nhị ca, sơn cốc bị địch nhân tập kích, cần trợ giúp."

Sa sa sa.

Sa sa sa.

Bộ đàm truyền tới âm thanh hai người đàn ông

"Đối phương bao nhiêu người? Có bao nhiêu súng?"

"Bọn họ tấn công vào sơn cốc hả?"

Hai người đều nói, làm âm thanh có chút nhiễu loạn.

"Địch nhân chỉ có 4 người, súng lại không ít,hơn nữa còn có súng máy hạng nhẹ cùng với súng trường."

Vương Chí vừa dứt lời, liền nghe thấy vang lên tiếng súng săn.

Trong kho hàng có đạn của súng săn tự chế, cuối cùng cũng đã phân phối xuống.

Hiện tại hơn 10 khẩu súng săn, đồng thời đáp trả, khiến cho bên trong sơn cốc vô cùng náo động.

Bất quá, súng săn đều là tự chế, tầm bắn cũng có hạn, khoảng cách vượt qua năm mươi mét, không thể giữ được sự chính xác.

Mà ở trên vách núi đá, Cao Lăng Yên đã nhắm chuẩn Lục Vĩ.

"Tách ra,không thể tập trung lại cùng một chỗ, bọn họ ít người,chúng ta hấp dẫn trước mặt, các người tách ra vòng ra đằng sau tập kích. . ."

Lục Vĩ đang bầy chiến thuật cho đám thủ hạ.

Nhưng Cao Lăng Yên đã bóp cò.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch