Sau khi máy bay không người lái trở về, Điền Mặc Lan liền kiểm tra lại Video.
Trương Thành đoán rằng, tối hôm qua, nhóm người kia tuyệt đối chưa rời khỏi Đông Lăng trấn, cho dù là bọn chúng đã đi đến bến cảng cá của Đông Lăng trấn .
Dù sao, lái thuyền ban đêm lại không an toàn cho lắm.
Nếu xẩy ra bất cứ sự cố gì, vậy cũng không có khả năng trốn thoát.
Sau khi Điền Mặc Lan xem lại video, liền quay qua nói với Trương Thành : "Bến tàu xuất hiện thêm một chiếc xe bán tỉa, chắc hẳn của đám người kia, bất quá, không thấy bất cứ ai, có thể đã rời đi."
Trương Thành nói : "Anh đi kiểm tra một chút, Lăng Yên đi theo Anh."
Hiện tại Cao Lăng Yên có khả năng bắn tỉa , mục tiêu bên trong 400 mét, có thể nói vô cùng chính xác,.
Nếu là ngoài 400 mét ,còn cần tích lũy nhiều kinh nghiệm hơn .
Bất quá, năng lực bắn tỉa hiện tại của Cao Lăng Yên , cũng kỹ năng leo tường của nàng, cũng đủ cung cấp sự trợ giúp không nhỏ cho Trương Thành .
Đường Dĩnh nhắc nhở: "Lão công, anh ra ngoài cẩn thận."
Trương Thành gật đầu, sau đó rời khỏi Đông Lăng thư viện.
Mặc dù Trương Thành rời đi, nhưng mọi việc bên trong thư viện không dừng lại.
Việc xây dựng tường vây vô cùng quan trọng, nếu hoàn thành công trình này, hoàn toàn có thể chống lại thi triều zombie công kích.
Trương Thành cùng Cao Lăng Yên lái xe tiến về hướng cảng cá.
Trên đường, bọn họ cũng đi qua miếu Quan Công.
Trước miếu Quan Công , có khoảng mười đầu zombie đang lang thang du đãng.
Mười đầu Zombie này, chính là đám người Triệu Khang Ninh. Những người khác bên trong đội ngũ của Hoàng Chí Vĩ đều chịu chung số phận, Từ Vinh chỉ để lại người sống duy nhất là Hoàng Chí Vĩ . Còn những người còn lại, đệu bị Từ Vinh giết chết.
Trương Thành dừng xe lại, xuống xe cùng Cao Lăng Yên , nhanh chóng xử lý đám zombie này.
"Chỉ có ba đầu là bị súng bắn, những người khác bị vật sắc đâm chết, chắc hẳnlà dao găm."
Trương Thành xem xét vết thương trên người đám zombie, liền đưa ra những phán đoán, hơn nữa dựa trên trình độ hư thối, đám zombie này mới bị thi biến, Nhìn qua tổng thể hắn có thể đoán ra tình hình chiến đấu ngày hôm qua.
Hôm qua nơi này có cuộc đụng độ của hai nhóm người sống sót, chiến đấu xẩy ra ở trước cửa miếu Quan Công.
Mà phe chiến thắng, hẳn là đám người lái xe bán tải.
Song phương chiến đấu cũng không kịch liệt.
Bên trong Miếu Quan Công, vẫn lưu lại chiếc lốp cao su cháy dở.
"Một nhóm người trốn bên trong miếu quan công, đám người lái xe đến, từ bên ngoài ném lốp xe cao su bị đốt cháy vào bên trong,khiến đám người này phải chạy ra ngoài."
"Những tên có vết thương do súng, hẳn là khi xổng ra ngoài bị người ta bắn chết, những người khác đầu hàng, cuối cùng bị đám người kia giết chết . . ."
Trương Thành mặc dù không phải thám tử, nhưng tự hiện trường lưu lại hắn hoàn toàn có thể phán đoán ra sự tình diễn ra
Hơn nữa, hầu hết đám người này bị giết đều là một nhát cắt trên c
Ngoài vết thương trên cổ, cùng vết hằn do dây trói, trên người bọn họ không có vết thương nào khác.
Chứng minh một điều bọn họ đã đầu hàng, vẫn bị đám ác nhân giết chết.
Vỏ đạn trên đất, điều đó chứng minh bọn chúng có vũ khí là súng lục, hẳn là súng lục type 92.
Trương Thành cùng Cao Lăng Yên liền lên xe, trực tiếp đi đến cảng cá.
Bên trong cảng, chiếc xe bán tải vẫn yên lặng nằm ở vị trí đó.
Mà trên cảng, ngoài Trương Thành cùng Cao Lăng Yên,g không xuất hiện bất cứ người nào khác.
Bất quá, Trương Thành có thể nhận ra một chút khác biệt, số thuyền đánh cá dường như không ít đi.
Những thuyền đánh cá nơi này, Trương Thành đã ghi nhớ lúc lên bờ.
Mà đò ngang của Trương Thành mang đến từ thành phố Đông Hải vẫn còn nguyên vẹn.
Chứng minh nhóm người này ngồi, là thuyền khác vừa mới từ bên ngoài đến.
Cao Lăng Yên nói : "Chắc thuyền là của đám người miếu Quan Công, đám người bị giết chết."
"Ân." Trương Thành cũng nghĩ như vậy
Hơn nữa, Trương Thành cũng tin tưởng, đoạn thời gian này, hắn phải tăng cường tuần tra bên trong Đông Lăng trấn .
Đồng thời, hắn sẽ để Điền Mặc Lan mỗi ngày đều sẽ dùng máy bay không người lái tuần tra, nếu có bất cứ người sống sót nào xuất hiện bên trong Đông Lăng trấn , vậy sẽ không thể nào thoát khỏi sự tuần tra của Trương Thành .
Sa sa sa.
Đúng lúc này.
Bộ đàm bên hông của Trương Thành truyền đến âm thanh của Điền Mặc Lan.
"Lão công, phía tây nam thư viện, phát hiện một đám người sống sót."
Lúc mà Trương Thành cùng Cao Lăng Yên rời đi, Điền Mặc Lan tiếp tục điều khiển máy bay không người lái, tiến hành do thám xung quanh.
Đông Lăng trấn cũng không an toàn, nhất định luôn phải đề cao cảnh giác không thể lơ là.
"Được rồi, Anh cùng Lăng Yên đang trên đường trở về." Trương Thành nói xong, liền cùng Cao Lăng Yên rời khỏi cảng cá.
. . .
Người sống sót xuất hiện ở hướng tây nam của Đông Lăng thư viện , chính là đám người Emily .
Các nàng sau khi xe tải rời đi, cũng không thay đổi hướng đi.
Đốii Emily, Cảng cá của Đông Lăng trấn, là cách duy nhất giúp nàng thoát khỏi nơi này.
Đương nhiên, dùng thuyền cũng chỉ đảm bảo một điều là nàng có thể ra khơi, về phần làm sao để định vị, tìm kiếm căn cứ trên biển, lại là một bài toán khó khác.
Mà ở lúc này, sau lưng liên truyền tới một tiếng động cơ xe gắn máy.
Chỉ thấy một nam nhân cưỡi xe máy, đang tại nhanh chóng tiếp cận các nàng.
Emily quay đầu,khi nhìn thấy nam nhân này, nàng lập tức ngẩn người.
Bởi vì, nam nhân đang cưỡi xe máy, không phải là ai xa lạ, chính là người đã giết đồng bọn của nàng, đồng thời cướp đi tất cả vũ khí trang bị, Trần Cường.
Bất quá, Emily có bên trong đám người này, Trần Cường lại không có hứng thú.
Nhưng mà, Trần Cường không hề có ý định dừng xe lại.
Hắn tập kích nhóm người Từ Vinh , cũng không phải bởi vì đám nữ nhân của Từ Vinh, mà hắn chú ý đến xăng, còn có đồ ăn, cùng một chút vật tư mà hắn cần bên trong căn cứ của Từ Vinh.
Về phần nữ nhân? Dưới con mắt của Trần Cường toàn bộ đều là vật cản đường.
Mang theo trên người, trừ việc phát tiết một chút dục vọng, không có bất kỳ một chút giá trị gì.
Huống chi, hiện tại nữ nhân bên trong tận thế, vô cùng gầy gò xấu xí, mặt mũi hốc hác, ngực lép , mông xep, quả thật không có hứng thú.