Trương Thành cùng Đường Dĩnh, Cao Lăng Yên tức tốc trở về tổng bộ.
Mọi người bên trong tổng bộ đều sẵn sàng áo chống đạn, áo lót chiến thuật, đầu đội mũ giáp chiến thuật,bộ đàm cài trên đai lưng đa năng.
Bên trong áo lót chiến thuật , trang bị đầy đủ lựu đạn cùng băng đạn.
Trên lầu bên cạnh súng máy hạng nặng , cũng bầy rương vũ khí chứa vân bạo đạn, còn có lựu đạn, dầy đủ súng phóng tên lửa type 08, vũ khí nhiệt áp.
Sẵn sàng chiến đấu bất cứ thời điểm nào .
Mặc dù các nàng đều đã quen với việc Trương Thành không ở nhà, nhưng tình huống phát hiện kẻ định xâm nhập lãnh đạo, trong lòng các nàng đều hy vong một điều chính là Trương Thành có thể nhanh chóng trở về.
Trương Thành không có ở đây mấy ngày này, các nàng thậm chí còn quên ăn không dám ngủ, năm ngày này còn chưa có đi tắm rửa, lúc nào cũng đề cao cảnh giác đề phòng kẻ địch xâm nhập.
Súng đạn trở thành vật bất ly thân với các nàng, 24h trong ngày đều phân công người trực máy giám sát, cũng chia ra phòng vệ ban công, tường rào xung tổng bộ.
Trương Thành vuốt ve đầu của Dương Hiểu Hồng , sau đó nói với đám người Lý Thắng Nam : "Anh đã trở về, mọi người đi tắm rửa đi, nhìn các em khổ cực quá."
Những ngày gần đây, ngay cả Trầm Mộng Dao cũng đều mang theo súng, canh giữ ở cửa sổ lầu ba
Trầm Mộng Dao đều là một bộ phận của gia đình, tất cả đều trao trọn tình yêu cùng thể xác cho Trương Thành.
Có lẽ, trên thế giới có những nam nhân ưu tú hơn so với Trương Thành , nhất là về độ quân tử chính trực,cũng có thể dũng cảm hơn hắn, sống có trách nhiệm hơn, nhiệt huyết hơn hắn.
Cũng chung tình hơn so với hắn.
Thế nhưng đối với các nàng hắnđã quá đủ để bảo vệ cuộc a các nàng, mọi người không ai có ý định thử thay đổi một nam nhân khác.
Bởi vì, chắc gì nam nhân khác , đã là một người tốt, có thể là một kẻ hung ác, tàn nhẫn, hèn hạ, là ác nhân bệnh hoạn thì sao đây?!
Bởi vậy, các nữ nhân vẫn quyết định sống chết cùng mái nhà này, dũng cảm chiến đấu, đến khi Trương Thành có thể quay lại
Trương Thành điều khiển máy bay không người lái, bắt đầu xem xét tình huống bên trong khu biệt thự
Nhóười này có lẽ chỉ tạm thời rời khỏi khu biệt thự, sẽ nhanh chóng quay lại nơi này.
Hơn nữa, mỗi biệt thự khoảng cách đều xa nhau..
Nếu như bọn chúng trốn vào bên trong một tòa biệhự, thì mấy người Phan Thanh Trúc cũng không thể phát hiện ra bọn họ.
Nếu để cho bọn chúng quanh quẩn bên trong khu biệt thự,chỉ cần không có Trương Thành ở đây, hoặc một lúc nào đó mọi người lơi lỏng sự cảnh giác, bọn chúng sẽ mượn đêm tối bí mật tập kích các căn cứ, vậy quả thật là một mối nguy hiểm tiềm tàng.
Thế nhưng do thám một vòng bên trong khu biệt thự, trừ bỏ bên ngoài tổng bộ cùng ba căn cứ của Trương Thành, cũng không phát hiện ra Zombie bao vây bất cứ biệt tự nào.
Lúc Người sống sót tiến vào bên trong biệt thự, có thể ẩn nấp người sống sót khác, Nhưng Zombie vẫn có thể phát hiện ra bọn chúng, sẽ nhanh chóng vây quanh nơi biệt thư mà bọn chúng lẩn trốn.
Cũng không phát hiện thấy bất cứ thi thể Zombie nào khác, bên ngoài các rào chắn các biệt thự,thể nên hắn có thể xác định rằng, nhóm này người sống sót không lưu lại bên trong khu biệt thự.
Sau khi Trương Thành thu lại máy bay không người lái, một lần nữa hắn lại điều khiển máy bay không người lái rời đi.
Lần này, hắn muốn điều tra xa hơn xung quanh khu biệtu tiên gần trước xa sau, dùng phương pháp loại trừ, cho đến khi tìm được đám người sống sót này mới thôi. Lúc này, Hạ Viện Viện đã tắm rửa sạch sẽ, đồng thời trang bị đầy đủ vũ khí trên người.
"Lão công, để em giúp anh"
Hạ Viện Viện cũng điều khiển một máy bay không người lái khác.
Thêm một máy bay giống như thêm một con mắt trên bầu trời, sẽ tăng cường do thám không để sót bất cứ một chi tiết nhỏ, lại càng dễ phát hiện ra đám người này.
Kỳ thật, đám người có ý đồ xâm chiếm khu biệt thự cũng không phải quá khó tìm kiếm.
Sau khi Bọn chúng bị dọa sợ, hoảng hốt chạy khỏi khu biệt thự.
Mà lúc bọn chúng chạy trốn,Zombie bị tiếng súng hấp dẫn đến, đã phát hiện ra đám người này .
Lúc bọn chúng lên xe rời đi, sẽ bị đám Zombie bám theo.
Chỉ cần quan sát sự di chuyển của bầy zombie, liền nhanh chóng tìm thấy vị trí của bọn hắn.
Cùng lúc đó.
Tại đường Đạt Giang , nơi này là giao giới giữa quận Hưng Nghiệp và quận mới Đồng Phúc
Nguyên bản chiếc xe buýt chặn giữa đường đã được dịch chuyển.
Quận mới Đồng Phúc, trước đây có đám lưu manh Lưu Hán Tường chiếm trung tâm thương mại Hoàn Cầu
Hay Hỏ ca chiếm lĩnh một vùng bắc khu.
Cùng những đoàn đội khác tranh đấu ác liệt bên trong quận đồng phúc.
Hiện tại đã thay đổi hoàn toàn.
Bây giờ xuất hiện một đoàn đội mới chiếm lĩnh quận mới Đồng Phúc.
Cái đoàn đội này, là tập trung những cá nhân điên cuồng nhất .
Những người này đều rất trẻ tuổi, trước khi virut bộc phát, đều là những tồn tại người người đánh giá là những conhó điên.
Bởi vì, bọn chúng đơn giản một điều là không sợ chết.
Bọn họ mỗi người, đều mang trong mình mầm bệnh AIDS.
Đồng Tính,Quan hệ tạp giao, cùng đám nghiện ngập,bây giờ chúng đã tập trung lại với nhau, xâm nhập quận mới Đồng Phúc, đồng thời chiếm lĩnh nơi này.
Mạc gia, là một trong lão đại của đoàn đội này, đã là con thứ trong một gia đình, cuồng mê trang sức cùng cosplay
Kết quả, bị một đám nam nhân đồng tính hiếp dâm, từ đó dính phải căn bệnh thế kỷ AIDS.
Mà thông qua một nhóm chat QQ , cùng một số phần mềm chat khác, hắn quen biết không ít bệnh người có chung căn bệnh với hắn.
Bọn họ từ sau khi nhiễm lên bệnh AIDS , liền như một đám ôn dịch, làm cho người người sợ hãi, e ngại.
Người nhà, bằng hữu, thân nhân, tất cả đều xa lánh bọn họ.
Cái thế giới này đều bài xích bọn họ.
Cả thế giới quay lưng với bọn hắn.
Nhưng lúc này thế giới này trở thành thiên đường với bọn hắn.
Lúc này, tại bên trong một khu nhà xưởng.
Bên trong xưởng , tường đã bị sơn hồng phun lên 3 chữ "HIV quân đoàn" .
Còn có một biểu tượng đầu lâu big cho cái chết, cùng thập cẩm các hình vẽ bộ phận sinh dục.
"Thật muốn giết chết đám nữ nhân kia, Mẹ ..., kém chút đều chết dưới tay đám nữ nhân này."
Một nam nhân hiện tại đang băng bó cho gã Mạc gia.
Nhưng , tên Mạc gia mặc dù đang được băng bó, nhưng vẫn đang cuồng bạo một nam nhân khác.
Hắn tự đặt biệt danh cho mình là "Ký Cốc", ai cũng không biết tên thật của gã.
Mà ở một trong hai nam nhân bên cạnh hắn, một người biệt danh là nam nhân Yêu gia .
Bọn chúng đều là bệnh nhân mắc căn bệnh AIDS , đồng bệnh tương liên, có cảm tình với nhau.
So với gã Mạc gia , Yêu gia ăn mặc vô cùng khác biệt, làm cho người nhìn qua đều có cảm giác rùng mình.
Trên đầu của hắn mang một bộ tóc giả của nữ nhân, trang điểm như một Zặc một tất chân màu đen,cùng với một đôi giầy cao gót màu đỏ.
Lúc này, hắn đang giày vò một nữ nhân khác.
Yêu gia cười khanh khách, vừa làm vừa nói: "Tiểu mạc mạc, không nên tức giận nha, đám nữ nhân đó sớm muộn gì cũng có thời điểm mất cảnh giấc, đến lúc đó, ta sẽ khiến cho chúng cảm nhận sự tuyệt vọng cùng sung sướng , Ha….Ha…”