Long Chương đi lên từ chân núi, tay cầm bộ đàm, liên hệ đám người trên núi.
Sa sa sa.
Bộ đàm truyền đến giọng nói của một nam nhân: "Bọn chúng có tường vây rất cao, khoảng ba tầng lầu, bọn chúng trốn đằng sau tường vây, trời tối quá, chúng ta không quan sát được bọn chúng."
Tường vây cao ba tầng lầu sao? Ít nhất phải sáu đến bẩy mét trở lên!
Tại một nơi hoang vu như thế này,kiếm đâu ra một nơi có tường vây cao như vậy? !
Đám người Lưu Mai nghe xong liền nhíu mày.
Long Chương cau mày, đi lên núi.
Lúc này, Hổ Nữu đã mang người lên đến nơi, hợp chung với đám người được phái lên do thám Ngô Huy
Xác chết thuộc hạ của Ngô Huy ở dưới ánh trăng, rất nổi bật.
Hổ Nữu trốn sau một thân quan sát không khỏi thốt lên: "Má ơi, tường vây này cao khủng bố như vậy, chúng ta không mang theo thang, làm sao có thể tiến vào bên trong!"
Ngô Tuấn lắc đầu, hiện tại cũng không phải thời xưa, bọn họ cũng chưa có kinh nghiệm công thành bao giờ.
Ầm!
Tiếng súng lại vang lên.
Một nam nhân vừa rồi đi lên núi, bị đạn bắn bể đầu.
Là súng bắn tỉa của Điền Mặc Lan, nhìn đồng bạn gục ngã trước mặt, đám lưu manh trên núi, lao nhao khom người.
Mà Long Chương cũng khom lưng đi đến trên sườn núi, hắn đã nhìn thấy tường vây phía trước.
Trên tường vây còn có những lỗ đạn, hiển nhiên là cố ý làm thành.
Lưu Mai nói ra: "Lão đại, tường vây này nhìn hẳn là bọn chúng mới xây dựng, không phải đám người này mới xây chứ."
Long Chương cũng khôngđể ý lời nói của Lưu Mai hắn giơ súng lên, ngắm về một lỗ đạn, bóp cò.
Ba!
Viên đạn bắn tại bên cạnh lỗ đạn.
Tô Dung Dung theo bản năng thụp xuống.
Long Chương không phải xuất thân là quân nhân, bất quá, ông nội hắn là thợ săn, hắn từ bé đã theo ông nội hắn đi săn , khả năng bắn súng cũng khá chính xác.
Chỉ do, Nhà của Long Chương quá nghèo, hắn bỏ học rất sớm, thế nên con đường học hành của hắn rất ngắn, không tốt nghiệp, không học thức, không thể gia nhập quân đội.
Nếu như Long Chương có cơ hội tham gia quân ngũ, hắn chắc chắn sẽ thành một chiến binh ưu tú
Lúc này, sử dụng một khẩu súng trường không có ông nhắm, tại khoảng cách 260 , độ chính xác khủng bố, khiến cho Tô Dung Dung kinh hãi toát mồ hôi lạnh, đầy lưng .
Tương Bội San lập tức đi tới, hỏi: "Dung Dung tỷ, ngươi không sao chứ."
Tô Dung Dung nuốt nước miếng một cái, lắc đầu.
Cùng lúc đó, Điền Mặc Lan cũng chú ý đến sự tình ở tường vây
Nàng vội vàng cầm bộ đàm, hỏi: "Dung Dung bị thương sao?"
Phan Thanh Trúc trả lời: "Không phải, nhưng một súng vừa rồi rất tinh chuẩn, suýt một chút đã bắn trúng nàng."
"Các ngươi cẩn thận mchút." Điền Mặc Lan cau mày, bắt đầu tìm kiếm vị trí của Long Chương .
Lúc này, Long Chương đã đổi vị trí, hắn biết rõ người sử dụng súng bắn tỉa bắn vô cùng chính xác.
Chắc chắn là lính bắn tỉa chuyên nghiệp.
Long Chương chưa bao giờ sử dụng súng ngắm, bất quá, hắn đã nhìn thấy trên TV, những tay bắn tỉa chuyên nghiệp, có thể trong khoảng cách mấy trăm mét, thậm chí địa phương ở hơn ngàn mét bắn trúng mục tiêu.
Bởi vậy, Long Chương liền đổi vị trí, tìm góc độ khác để nổ súng.
Điền Hạc hỏi: "Lão đại, chúng ta nên làm cái gì?"
Long Chương nói : "Tìm thứ gì có thể che chắn, dùng súng trường bắn về lỗ đạn áp chế bọn chúng, người khác tiếp đến đặt thuộc nổ phá cửa."
Mặc dù không biết tường vây đằng sau có bao nhiêu người, nhưng hỏa lực của địch nhân, cũng không phải rất mạnh.
Nghe tiếng súng, chỉ có 3 khẩu súng trường type 95 một khẩu súng bắn tỉa, còn có một khẩu súng máy hạng nhẹ
"Tìm xong những nơi có thể che chắn, sử dụng súng trường bắn về phía lỗ đạn”.
Điền Hạc giống như một chiếc máy, lặp lại mệnh lệnh của Long Chương .
Ba! Ba! Ba! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Súng trường type 95, 81 đòn khiêng, tiểu liên type 79, bắt đầu điên cuồng xạ kích về phía các lỗ đạn.
Mặc chính xác không bằng Long Chương, nhưng là hơn hai mươi khẩu súng trường cũng không phải vật để trang trí.
Rất nhanh, tường xi măng xung quanh lỗ đạn, liên tục xuất hiện tia lửa cùng những mạnh vụn văng tung tóe.
Tương Bội San vội vàng ấn nút call trên bộ đàm, hỏi: "Mặc Lan tỷ, nên làm cái gì bây giờ?"
"Đừng hoảng hốt,bọn chúng không thể công vào bên trong." Điền Mặc Lan vừa nói chuyện tay không ngừng bóp cò.
Một nam nhân tay cầm 81 đòn khiêng, vừa rồi đứng dậy, muốn đổi vị trí bị nàng bắn trúng đùi.
"A!"
Điền Mặc Lan cố ý bắn trúng đùi của nam nhân này.
Chỉ cần trúng đạn, nam nhân khẳng định sẽ liên tục mất máu, trừ phi lập tức có bác sĩ cầm máu giúp hắn, đồng thời làm giải phẫu.
Nhưng, đám lưu manh này không thể có chế độ đãi ngộ này.
Mà nam nhân sau khi trúng đạn, trước khi chết, tiếng la hét càng lớn càng ảnh hưởng đến tinh thần của đám người này.
"Đừng sợ!"
"Đi theo lão nương xông lên!"
Lúc này, Hổ Nữu giơ lên một mặt "Thuẫn", xông về phía trước.
Tấm thuẫn này được làm từ một cái bàn, trên mặt gia cố thêm những miếng thém dầy.
Trước kia quân đoàn đất bồi khi xâm chiếm các đoàn đội khác , đều do Hổ Nữu dẫn đầu xông lên phía trước.
Hổ Nữu giơ “chiếc bàn”, xông lên phía trước, che chắn cho đồng đội.
Mà thuộc hạ của ả, cũng đều có một tấm “thuẫn” trước mặt .
Loại bàn ăn gia cố thêm tấm thép này, được bọn họ cải tiến thành khiên, dễ dàng mang theo
Lúc Công kích Zombie , có thể tạo thành tường thuẫn, công kích người sống sót cũng có thể ngăn chặn viên đạn
"Đi theo phía sau!"
Điền Hạc, Cao Kiện , liền hô các thuộc hạ tiến lên.
Mà bọn chúng có thuốc nổ, lúc trước tìm thấy một hầm mỏ, thuốc nổ là chiến lợi phẩm ở nơi đó.
Dùng thuốc nổ nổ tung cửa lớn.
Vương Kỳ bóp cò, tấm chắn di động trước mặt, trở thành một chiếc bia tập bắn.
Ba!
Ba!
Ba!
Bên trong khoảng cách 200 thước, đạn 5.8 milimet của súng trường type 95, có thể xuyên thấu một thấm thép dầy 3. 5 milimét .
Trừ chiếc khiên của Hổ Nữu ,thì những chiếc khiên của thuộhạ là không đủ dầy.
Đạn bắn thủng tấm chắn, người phía sau. Sau một băng đạn súng trường liền có mấy người ngã gục.