Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ta Bị Zombie Cắn

Chương 593:

Chương 593

Thủ đoạn của gã buôn ma túy!

sharedby: truyendichgiare.com


Đến nơi nào cũng đều có quy củ, nếu như không thể tuân theo quy củ của nơi đó, vậy phải rời đi.

Không muốn tuân theo quy củ, lại muốn hưởng thụ phúc lợi của căn cứ, đó là điều không thể.

Các xử lý vừa rồi tuy thô tục, nhưng Hứa Cường nói không sai, không có người ép đám người Vương Phương đi tới căn cứ Giang Khẩu.

Đám người Vương Phương suy nghĩ trong chốc lát, sau đó nhìn về phía đồng bạn bên cạnh

Đổng Hiểu Vũ nhẹ gật đầu, nàng muốn được sống yên ổn.

Mà Kha Kiệt thì lắc đầu, hắn không muốn giao súng ra, không có súng, giống như sẽ mất đi khả năng tự bảo vệ bản thân mình.

Đương nhiên, trong mắt của Vương Phương, cũng không chỉ có hai người này.

Số người Gật đầu là chiếm đa số.

Ở bên ngoài phiêu bạt một thời gian dài, bọn họ đều muốn có một chỗ dừng chân an toàn, có thể xây dựng gia đình cho riêng bản thân mình

"Tốt, chúng ta đồng ý."

Vương Phương liềnnói với Thái Hiểu Minh .

"Mẹ , ra vẻ ( trang bức) cái gì không biết." Hứa Cường hừ lạnh một cái nói.

Thái Hiểu Minh vô cùng cao hứng, hắn lập tức đi lên phía trước, cầm tay của Vương Phương , mang theo vẻ kích động nói: "Hoan nghênh các ngươi gia nhập."

Mặc kệ Thái Hiểu Minh đang diễn , hay thật sự lộ ra chân tình, tóm lại, không khí cũng giảm bớt căng thẳng.

Dưới không khí hiện tại, song phương tương đối hòa hợp dung hợp một chỗ.

Một lát sau, Thái Hiểu Minh nói với Vương Phương : "Chúng ta cần đi đến nhà máy sản xuất bột gạo, các ngươi hiện tại ở lại đây chờ đợi thêm một chút."

Vương Phương nói : "Cùng nhau đi , chúng ta mặc dù vừa tới, nhưng cũng có thể xuất ra một phần lực lượng."

Thái Hiểu Minh càng cười tươi hơn, câu nói vừa rồi của hắn cũng không phải là khách sáo, mà hắn muốn quăng ra một mồi nhủ, dưới tình huống bình thường, Vương Phương sẽ chủ động đi cùng

"Vậy, tốt , các ngươi cùng đi với chúng ta, tận lực cẩn thận một chút." Thái Hiểu Minh một bộ dáng vô uan tâm nói.

Kha Kiệt có chút khó chịu nói : "Đừng tưởng chúng ta là trẻ con."

Vương Phương trừng mắt nhìn Kha Kiệt.

"Hừ." Kha Kiệt hừ lạnh một tiếng.

Nhà máy bột gạo cách Ngư Dược thôn khoảng chừng 60 km, khoảng cách nàẳng định không thích hợp để đi bộ.

Tại bên ngoài Ngư Dược thôn , căn cứ Giang Khẩu đã chuẩn bị không ít xe cộ, không có những chiếc xe bóng bẩy đẹp mắt, tất cả đều là xe hàng, xe tải, xe jeep, còn xăng đều mang theo trong người bọn họ

Đây là đề xuất của Tạ Viễn .

Nếu có người sống sót đi ngang qua Ngư Dược thôn, muốn lái xe rời đi, thế nhưng lại không có xăng, bọn họ không có khả năng trộm đi được.

Mà xung quanh Ngư Dược thôn tất cả các trạm xăng dầu, đã bị những người sống sót của căn cứ Giang Khẩu thu thập sạch sẽ.

Thái Hiểu Minh cũng rất thẳng thắn, hắn nói ra sự tình về xăng, cho đám người Vương Phương .

Có nhiều chuyện nên thẳng thắng, mới có thể chiếm được lòng tin của đối phương

Vương Phương gật đầu, biểu thị rằng mình hiểu rõ.

Kha Kiệt thầm nói: "ch chúng ta đi dọc con đường này, cũng không tìm thấy một chút xăng dầu, hóa ra đều bị bọn họ rút sạch."

Sau đổ đầy bình, xe liền khởi động, hơn một trăm người trùng trùng điệp điệp hướng về phía nhà máy bột gạo.

Xung quanh nhà máy bột gạo, lại có thêm những con Zombie mới đang du đãng, những đầu Zombie này cũng không phải được phục sinh sống lại, mà là do vài ngày trước đám người căn cứ Giang Khẩu dẫn đến.

Xe vừa dừng lại Thái Hiểu Minh liền nói: "Các ngươi trước ở trên xe chờ, Hứa đội, Tôn đội, Triệu đội thanh lý Zombie . . ."

"Lão đầu, không nên xem thường chúng ta."

Kha Kiệt trực tiếp từ trên xe nhẩy xuống, hắn tay cầm một thanh khảm đao, trực tiếp chém bay đầu của một con zombie.

Mà những người có quan hệ tốt cùng Kha Kiệt cũng liên tiếp xuống xe hỗ trợ, không mất quá nhiều thời gian, mấy chục con Zombie đều ngã trên mặt đất.

"Thực, thật lợi hại!" Thái Hiểu Minh giơ lên ngón tay cái, trên thực tế, trong lòng hắn âm thầm bật cười, nghĩ thầm: Thật đúng là người trẻ tuổi, trẻ tuổi nóng tính, nhưng, cũng không hẳn là người xấu, tương đối dễ dàng quản lý.

Hứa Cường cũng xuống xe,bắt đầu thanh lý Zombie.

Bọn họ đều là người sinh tồn bên trong tận thế, cùng Zombie chiến đấu là chuyện xẩy ra như cơm bữa.

Lúc này, xung quanh nhà máy bột gạo có khoảng mấy trăm đầu Zombie, rất nhanh liền bị đám người này xử lý sạch sẽ.

"Động tác nhanh một chút, mang đầy xe lập tức rời đi." Thái Hiểu Minh trên xe chỉ huy.

Xem như là một lãnh đạo của căn cứ Giang Khẩu, mở mồm là được. Mấy người bọn hắn, cũng chưa bao giờ phải vận chuyển ngay cả một túi gạo.

Đương nhiên, đám người đều nghĩ lấy đại cục làm trọng, để họ làm lãnh đạo cũng không thể bắt họ làm việc như những người khác được.

Trong kho gạo của nhà máy bột gạo, tích trữ số rất lớn gạo.

Mở ra kho trong nháy mắt, đám người Kha Kiệt cảm giác như mình hóa thân chuột đồng rời vào một kho gạo.

Phát tài!

Ách . . . Ách ách . . .

Ahh…..Ahhh . . .

Bên trong Bộ đàm, truyền ra giọng nói của Thái Hiểu Minh : "Tốc độ nhanh lên một chút, Zombie lại tiến đến."

Có hơn mười thành viên đội trị an của căn cứ Giang Khẩu ở bên cạnh của Thái Hiểu Minh , bọn họ đều mặc quân trang, trong tay đều có súng, đám người này đang cảnh giác xung quanh nhà máy

Hôm nay Triệu Cương cùng Tôn Càn là người phụ trách thanh lý Zombie, bảo hộ lần vận chuyển gạo này, không có rối phát sinh.

Mặc dù phân công rõ ràng, nhưng trong quá trình vận chuyển, vẫn kinh tâm động phách.

Sau khi mang đi hơn 100 túi gạo, Thái Hiểu Minh liền nói: "Đủ rồi, rút lui thôi."

Một lần không thể mang quá nhiều vật tư về đảo.

Đây là đề nghị của Tạ Viễn .

Tạ Viễn là một ông trùm trong giới buôn thuốc viện, thậm chí là một tên trùm kiệt xuất, hắn quản lý thủ hạ, trừ thủ đoạn tàn nhẫn ra, còn dùng tiền mua chuộc nhân tâm

Nhưng mà tiền của hắn, cũng sẽ không bao giờ lộ ra là kiếm được nhiều như thế nào.

Mà những người đi theo Tạ Viễn buôn lậu thuốc phiện, lúc được chia tiền đều cảm thấy hài lòng, càng trung thành đi theo hắn.

Tựa như lúc cưỡi lừa , dùng một củ cải để dụ lừa, để cho lừa nhìn thấy nhưng không thể chiếm được, trong mắt chỉ có củ rước mặt, sẽ không có những suy nghĩ khác.

Mà vật tư bên trong căn cứ, chỉ cần đủ không cần sung túc, thì đám người mới cần hợp tác với nhau, ít xẩy ra xung đột.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch