Chỉ cần hoàn thành trận “liên hoàn xích”, mấy trăm con Zombie, cũng không tính là nhiều.
Đám Mã Trân Trân chỉ huy các nô lanh chóng hoàn thành trận “liên hoàn xích”.
"Chú ý bên trái, bên trái Zombie muốn tiến đến đây."
"Trường mâu chuẩn bị."
"Zombie đến, tấm chắn chuẩn bị."
Trương Từ từng đoàn đội sống sót, học được rất nhiều thứ hữu dụng.
Dưới tình huống không cần vũ khí nóng, sử dụng vũ khí lạnh ngăn cản Zombie, tiêu diệt Zombie, thực ra hiệu suất lại cực kỳ tốt.
Zombie bị xích sắt ngăn lại, bị ô tô cản bước, bị tấm chắn chống đỡ công kích
Mà ở đằng sau xích sắt, ô tô ,tấm chắn là đám nữ nô lệ, liên tục nâng trường mâu, khảm đao, đâm thủng đầu của Zombie , hoặc là chém đôi đầu của Zombie .
Mỗi người đều có nhiệm vụ của mình, giống như một quân đoàn chính quy, mà phương thức tác chiến của các nàng, để cho Trương Thành nhớ đến những chiến binh la mã trong những bộ phim lịch sử.
Trương Thành lấy ra thuốc lá, châm một điếu thuốc, ung dung ngồi xem.
Dã ngoại giết Zombie là phương pháp thực chiến tốt nhất, để cho nữ nô lệ càng thêm dũng cảm, chỉ có vung đao nâng mâu không chút do dự đâm chết zombie, về sau mới có thể xử lý người sống sót khác.
Chiến đấu kéo dài hơn mười phút, toàn bộ Zombie đuổi theo con bò cái, toàn bộ bị dọn dẹp sạch sẽ.
Lúc này, dưới “Liênhoàn xích” ,la liệt xác chết của Zombie, máu đen lênh láng.
Đám nữ nô lệ nhẹ nhàng thở một hơi, lúc này mới bắt đầu chùi đi vũ khí của mình, sau đó nghỉ ngơi tại chỗng một ngụm nước.
Trương Thành nói với đám nô lệ: "Mang con bò về đây."
"Vâng thưa chủ nhân!" Đám nữ nô lệ lập tức bỏ đi trận “Liên Hoàn Xích” sau đó lên xe.
Trường mâu, tấm chắn đều mang trở lại xe tải, khảm đao thì dắt bên hông.
Ô tô lại một lần nữa khởi động, đuổi theo sau con bò cái.
Rất nhanh, Trương Thành đã lại một lần nữa nhìn thấy con bò cái kia.
Sau khi con bò cái thoát khỏi ổi theo, chính dừng lại trên một đồng ruộng hoang vu, ăn cỏ.
Con bò nhìn thấy xe ô tô dừng lại, cũng không chạy đi, mà vẫn tiếp tục ăn cỏ.
Hiển nhiên trước khi tận thế, nó đã quen thuộc với xe của con người.
Trương Thành xuống xe, chuẩn bị đi qua.
"Lão công, ngươi cẩn thận một chút." Đường Dĩnh nhắc nhở.
Nàng đã từng này tuổi, trừ thịt bò bít tết trong cửa hàng Tây Phương, hoặc là những món thịt bò trong cửa hàng Trung Quốc, hoặc món phở bò của Việt Nam, đây là lần đầu tiên nàng chứng kiến một con bò gần như vậy.
"Không có việc gì,trước đây ta đã từng dắt bò đi ăn cỏ" Trương Thành xem thường nói, khi còn bé hắn thường giúp bà ngoại cho bò đi ăn cỏ, Trương Thành lúc đầu nhìn thấy bò thì tương đối sợ, nhưng bà ngoại nói cho hắn biết, con bò sợ người, đã trở ăn sâu trong xương tủy nó, chỉ cần nhẹ nhàng nắm dây trước mũi, lập tức khiến bò sẽ cảm thấy đau nhức.
Bởi vậy, cho dù là trẻ con, đều có thể dắt bò, trông coi bò.
Trương Thành đi đến bên cạnh con bò,tìm dây buộc mũi của nó, nhẹ nhàng quờ quoạng một cái, quả nhiên, nắm được dây buộc mũi Trương Thành dễ dàng điều khiển con bò.
Trương Thành ở trên đường, tìm thêm một chiếc xe tải, cũng đem con bò đưa lên xe tải, vận chuyển nó trở lại căn cứ.
Con bò khi bị dắt vào nông trường, khiến cho đám nữ nô lệ chú ý.
Đa số nữ nô lệ cũng là người thành phố, từ bé nếm qua thịt bò, thế nhưng chưa được tiếp xúc với bò nhiều.
Lúc này, một đám nữ nhân vây quanh con bò, nhìn lên nhìn xuống.
Khi con bò bị mang vào trong chuồng bò, thì Đàm Thanh mới để ý đến
Đàm Thanh mới vừa nhìn thấy con bò , lúc đầu hơi sợ, không dám tới gần nó, Nhưng đầu bò cái này tương đối hiền, hơn nữa, nó trước đây đã là vật nui trong nhà, bởi vậy, thích ứng với chuồng bò rất nhanh.
Bên trong Nữ nô lệ ,có những người nuôi mèo, có người nuôi qua chó, có người nuôi qua thằn lằn, nhưng nuôi bò thì không có ai.
Rất nhanh liền có nữ nô lệ đi cắt cỏ, để cho bò cái ăn.
Nhưng, Trương Thành quan tâm là có thể vắt sữa từ con bò này không?, có thể mang đến được bao nhiêu sữa tươi.
Mặc dù Trương Thành thèm thịt bò, nhưng hiện tại chỉ có một con bò, hơn nữa là một con bò cái, không thể ăn, chỉ có thể nuôi.
Từ khi mang về một đầu bò cái, Trương Thành liền suy nghĩ đến việc mở rộng chăn nuôi, mỗi ngày trừ bỏ tuần tra ,hắn dùng nhiều thời gian hơn, khắp nơi tìm kiếm những vật nuôi.
Tuy nhiên, heo dê bò không tìm được, Hậu Lâm thôn bố trí bẫy rập, tại vài ngày sau, thành công bắt được thêm một con thỏ đực, cùng ba con thỏ cái.
Trương Thành đem đám thỏ mang về, đặt chung một chỗ lai giống, hi vọng bọn chúng sau khi giao phối, có thể sớm chút sinh ra một đám thỏ con, thẳng đến khi có thể có thịt thỏ ăn thoải mái là được.
Mà vì tìm kiếm heo dê bò, Trương Thành mở rộng phạm vi lục soát.
Lúc này, Trương Thành lục soát cách cột mốc Đông Lăng trấncàng ngày càng xa, cùng Văn Hoa trấn ,cùng Quan Sơn trấn càng ngày càng gần.
Quan Sơn trấn một đường thông với Văn Hoa đã bị chặn lại.
Thạch đầu, xi măng, hàng rào gỗ, bên trên mặt đường trải dài rơm rạ, mà phía dưới rơm rạ , có những cây trông sắt nhọn hoắt bên dưới, nếu như xe tiến vào Quan Sơn trấn, đồng thời muốn đâm đổ hàng rào chướng ngại, sẽ sập vào trông sắt nhọn hoắt đâm thủng bánh xe .
Rõ ràng, tại Quan Sơn trấn ,có một nhóm người sống sót chiếm cứ.
Nhóm người này đồng dạng không quá hoan nghênh người sống sót khác.
Trường học Văn Vũ núi Tứ Bình, nằm trong phạm vi Quan Sơn Trấn
Lúc này, cửa sắt của trường học, bày biện những thanh trúc sắc nhọn, rậm rạp chằng chịt thân trúc, khiến cho trường học Văn Vũ , thoạt nhìn một con nhím đầy gai nhọn
Mà trên những cây trúc vót nhọn, đang đâm thủng vài đầu Zombie . . . .