Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ta Bị Zombie Cắn

Chương 711:

Chương 711

Đốt rừng

sharedby: truyendichgiare.com


"Thanh âm gì vậy?"

"Chim hót sao?"

"Không biết, ta chưa từng nghe thấy."

Đám người Trương Thành đang chuẩn bị vào rừng , liền nghe thấy tiếng quái khiếu.

Giống như lúc trước ba người Emily bị tiếng quái khiếu hấp dẫn, đám người Trương Thành lập tức cảnh giác xung quanh, từng bước tiến vào trong rừng

Nhưng, tiếng quái khiếu cũng không kéo dài.

Lúc Trương Thành dẫn người vào rừng đi một vòng, cũng không tìm thấy bất cứ người nào.

Đương nhiên, hắn phát hiện ra những căn nhà trên cây.

Kết cấu rất đơn sơ, dùng gỗ cùng đinh đóng lại một cách đơn giản, sau đó phủ thêm một lớp vảini lông.

Bên trong căn nhà, còn có một số chai lọ, cùng một chút quần áo chưa mang đi.

Chứng minh một điều trước đó có người ngủ trên căn nhà này.

Trương Thành nói : "Bọn họ có khả năng đã trốn đi, tiếp tục lục soát."

Nửa giờ sau, Lý Yến tìm thấy vị trí sườn núi, đồng thời phát hiện hang lớn mà đám Nhâm Phàm đang đào.

Bên ngoài hang lớn có một hàng rào bằng cây ,gỗ và gạch kết hợp, bên trong hang còn có rất nhiều vật dụng chưa mang đi.

Trương Thành nhấc chiếc nồi lên, dùng gậy quấy lên.

Khá nhiều rau dại, nhưng gạo, kê lại rất ít, nếu như không có nhiều rau dại , thì nồi cháo rau này không đủ cho bọn chúng ăn

Mà trên đống lửa, còn có vết tích đang nướng đồ ăn

Những chiếc que này xiên thịt nướng sao, hiện tại chúng đều bị bỏ lại trên mặt đất.

Trương Thành nói : "Xem ra nhóm người này sinh hoạt ở đây đã lâu dài."

Văn Hoa trấn mặc dù không lớn, nhưng lúc mà Trương Thành dò xét Văn Hoa trấn , chỉ quan tâm đến bên trong thị trấn, về phần trong núi rừng sao?

Trương Thành không quản nhiều như vậy.

Trừ phi là có thỏ, dê rừng, lợn rừng thì hắn mới vào rừng.

Cao Lăng Yên hỏi: "Bọn họ hẳn là trốn rồi , lão công có tiếp tục lục soát không ~?"

Trương Thành lắc đầu.

"Hoang sơn dã lĩnh, có thể lần trốn, tìm được cũng mệt mỏi, nhưng, địa phương này từ giờ về sau không cho chúng quay lại."

Trương Thành đá ngã nồi, sau đó cầm bộ đàm, nói; "Phóng hỏa đốt rừng."

Phóng hỏa đốt rừng, cuối năm thiếu củi.

Nhưng mà đó là trước tận thếc.

Hiện tại Trương Thành căn bản không quan tâm những vấn đề này.

Hơn nữa, Nhâm Phàm vẫn còn ẩn núp xung quanh, chờ khi đám Trương Thành rời đi.

Nếu như vậy, sẽ tiện nghi cho chúng..

Địch tiến ta lùi, làm không tốt chúng ta sẽ gặp phải chiến đấu du kích.

Trương Thành không có nhiều thời gian như vậy, cùng đám Nhâm Phàm chơi chiến đấu du kích

Hắn hiện tại muốn để đám Nhâm Phàm hiểu rõ, ai mới là chủ nhân của mảnh đất này, nếu như không biết điều, hoặc là không chịu rời đi Văn Hoa trấn, chỉ có một con đường đó là đường xuống suối vàng.

Dưới mệnh lệnh của Trương Thành , đám Lý Yến bắt đầu phóng hỏa.

Rất nhanh, rừng cây nhanh chóng bùng cháy.

Khói dầy đặc bốc lên cao, vô cùng dễ thấy.

Nhóm Nhâm Phàm , tất nhiên là nhin thấy .

"Lão đại, bọn gia hỏa này, so với đám người Sùng Thánh tự còn hung ác hơn."

Đám người Nhâm Phàm đều hận tới nghiến răng nghiến lợi.

Thế nhưng , hận thì hận, có thể làm được gì chứ?

Trương Thành có vũ khí mạnh hơn bọn họ,bọn họ dám đi chọc hắn sao?.

"Chắc nơi đó không còn có thể quay lại nữa."

Nhâm Phàm thở dài.

"Lão đại, vậy chúng ta về sau đi đâu?"

Các nam nhân đều chờ đợi Nhâm Phàm sắp xếp.

Nhâm Phàm nói : "Đi hướng đông , đi bờ biển, nếu như có thể ra biển, chúng ta tìm một hải đảo không người sinh sống."

Cây di chuyển sẽ chết, người di chuyển còn có đường sống, Nhâm Phàm cũng không phải loại cứng đầu.

Trương Thành tất nhiên chiếm lấy Văn Hoa trấn, vậy để cho hắn chiếm.

Dù sao thế giới lớn như vậy, không có địa phươnể tồn tại hay sao?

Trương Thành phóng hỏa đốt rừng, lửa càng ngày càng lan rộng, đốt hai ngày hai đêm, lúc này mới tắt.

Đám Nhâm Phàm cũng đã rời đi.

Đám người nhặt rác xung quanh, cũng sợ hãi đoàn đội của Trương Thành, không dám tiếp tục dừng lại lâu, cũng bất chấp nguy hiểm, tiến về bến tàu, chuẩn bị lấy thuyền rời đi Đông Lăng trấn.

Liên Hoa trấn.

Một hộp thịt đã quá hạn 3 tháng, một phần lương khô, còn có một lon cà phê không biết đã biến chất hay chưa.

Đây là cơm trưa của Trần Cường .

Không tính là phong phú, nhưng vẫn coi như là no bụng.

Mà đi theo Trần Cường một đám lưu manh, đồ ăn cũng đều không có gì khác,chỉ có chăng thì chỉ ít hơn một chút.

Đương nhiên, đám người này không có ý kiến.

Dù sg giả luôn được tôn trọng.

Trần Cường ít nói, nhưng làm người đối xử với thuộc hạ không tệ

Chỉ là, Trần Cường tại sao lại cực đoan đến như vậy?

Đám lưu manh không hiểu, nếu như là muốn chiếm Hắc Thị Quân Liên Hoa trấn , bây giờ là thời điểm thích hợp để đàm phán.

Cần gì phải đuổi tận giết tuyệt đâu?

Hơn nữa, cũng là tận thế, người sống sót vô cùng trân quý tại sao giết nhiều như vậy?

Nhưng, mặc dù không hiểu, thế nhưng Trần Cường muốn giết người, thuộc hạ của hắn cũng nghe lệnh.

Trần Cường ăn sạch thức ăn xong, liền tiếp tục ám sát người bên trong trường tiểu học.

Mà đám Hắc thị Quân bên trong Liên Hoa , haiy này lại tới một số người,nhưng đi vào không có đi ra.

Người tiến vào Liên Hoa trấn , đều biết bên ngoài khắp nơi chôn mìn, chỉ cần bọn họ chạy loạn, sẽ bị nổ cho tan xác.

Nhưng mà, ngoài thủ trong trường học họ không có biện pháp khác, họ cũng muốn ra ngoài nhưng chưa nghĩ ra cách.

Lúc này, ở sân trường học liền kéo lên cờ trắng.

Trần Cường nhắm về phía cờ trắng, chuyển nòng súng hướng về cột cờ.

Bóp cò.

Ầm!

Đạn gia tốc bắn nát cây cột treo cờ.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch