Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ta Bị Zombie Cắn

Chương 748: Chỉnh đốn

Chương 748: Chỉnh đốn




Mã Trân Trân nhìn bộ dạng ngẩn ngơ của Diệp Tĩnh Đình ,liền hỏi: "Tiểu Diệp, sao không ăn đi? Không hợp khẩu vị sao?"

Diệp Tĩnh Đình mỉm cười, lắc đầu, trả lời: "Trân Trân tỷ, ta chỉ là nhớ đến mẹ ta thôi."

”Thì ra là vậy." Mã Trân Trân có thật hiểu được, kỳ thật các nàng đều rất hâm mộ Diệp Tĩnh Đình.

Hai mẹ con đều có thể sinh tồn bên trong tận thế, thực sự không dễ dàng

Diệp Tĩnh Đình hỏi: "Trân Trân tỷ, ngươi nói ta sẽ có thể trở về sao? Ta cảm thấy không yên tâm về mẹ của ta."

Mã Trân Trân nghĩ một chút liền nói: "Đợi chủ nhân trở về, nhìn chủ nhân sắp xếp, yên tâm, có chủ nhân, mọi thứ đều sẽ tốt thôi."

Đi theo Trương Thành một thời gian dài như vậy,đám Mã Trân Trân vô cùng tin tưởng cùng trung thành với Trương Thành .

Chí ít, đi theo Trương Thành cho tới thời điểm này chưa bao giờ phải chịu đói, mặc dù gặp rất nhiều nguy hiể, cũng tham gia những trận chiến đấu, nhưng Trương Thành mang đến cho mọi người cảm giác an toàn, rất khó diễn ta nổi.

Loại cảm giác an toàn này, không phải Điền Mặc Lan có thể mang đến.

"Ân." Diệp Tĩnh Đình gật đầu, sau đó cúi đầu húp cháo.

Thật là thơm!

Không chỉ đám Mã Trân Trân ở bên trong tòa nông trại này, bên tòa nông trại khác, đám Đường Dĩnh cũng đang ăn cháo.

Mà Đường Dĩnh còn nướng thêm ít khoai,ngô.

Chỉ có điều, Đường Dĩnh khoai lang nướng chi mang mục đích giữ ấm cho tay nàng, sau khi hết ấm ,liền bỏ đi nàng không có tâm trạng để ăn.

Tương Bội San nói: "Dĩnh tỷ, đừng lo lắng nhiều, cùng lắm là làm một vụ mùa khác ."

"Ân." Đường Dĩnh gật đầu.

Tuy là nói như vậy, nhưng nhìn đồng lúa nước đang chìm trong cơn bão, Đường Dĩnh vẫn cảm thấy buồn phiền.

Nếu như năm nay bão cũng đến muộn như năm ngoái, vậy thì các nàng đã thu hoạch được một vụ mùa bội thu.

Đương nhiên, Đường Dĩnh còn lo lắng khí hậu sẽ thay đổi, sẽ ảnh hưởng đến mùa của lúa nước.

Bất tri bất giác, Đường Dĩnh lúc này không khác gì một bà nông dân, hy vọng có thể mưa thuận gió hoà, ngũ cốc được mùa.

. .

Căn cứ Giang Khẩu.

Bão lớn ảnh hưởng thật lớn đến hải đảo Giang Khẩu.

Trong Bạo vũ cuồng phong, lều vừa dựng lại bị bão quấn bay.

Phòng ốc mới xây còn chưa thể ở, bởi vậy, chỉ có thể lại đi chen chúc nhau

Nhiều người chen chúc trong một căn nhà quả thật là không tiện một chút nào.

Xem như lãnh đạo của Giang Khẩu , Vương Phong, Chu Đồng đầu của bọn họ trong mấy ngày này cũng muốn nổ tung

"Chu lãnh đạo, đoàn người Quách Tiếu , tối hôm qua ăn trộm đồ của chúng ta, ngươi nhất định phải xử lý, mới lên đảo mấy hôm, đã giở thói trộm cắp"

"Vương Lãnh đạo, lão bà của ta bị người ta ăn cắp đồ lót, ta không thể cho bọn chúng ở chung nhà được nữa."

"Từ Lãnh đạo, hôm qua ta khoai tây của đội ngũ ta bị ăn trộm, nhất định phải điều tra nghiêm khắc."

Đều do bọn họ hấp dẫn quá nhiều người sống sót, người sống sót khi đến căn cứ Giang Khẩu, thì khối lượng công việc của 6 người càng ngày càng lớn hơn

Hiện tại những người may mắn còn sống sót không ngừng tìm bọn hắn kể khổ, yêu cầu những người lãnh đạo nghĩ ra biện pháp.

Hơn nữa, đến nơi này oán trách, đều là những người ở Giang Khẩu lâu ngày,

Cách nhìn của những người cũ, Giang Khẩu có thể như bây giờ, đều nhờ công sức của bọn họ, đám người mới, dựa vào cái gì hưởng thụ tất cả những thứ này?

Người bình hầu hết đều sống vì cá nhân.

Chân chính có được lòng thương, cũng phải chờ bản thân họ trở nên giàu có đã.

Yên ổn hòa hợp mới biết lễ tiết, cơm áo đầy đủ mới biết đến vinh nhục.

Đơn giản mà nói, chỉ có giải quyết vấn đề ăn, mặc, ở, đi lại , người mới sẽ không làm những việc đau đầu nữa.

Giang Khẩu là điển hình của chủ nghĩa bành trướng, cho rằng bản thân có chút nội tình, liền trắng trợn tuyên truyền, chiêu nạp người sống sót.

Càng ngày càng nhiều phiền phức, là chuyện khẳng định.

Cùng so sánh, Tạ Viễn lại thưởng thức cách làm của Trương Thành hơn .

Cắt đất xưng vương, chiếm một khu, đuổi những người sống sót, cam đoan bản thân có thể sinh tồn.

. . . . ••••••

Hơn nữa, phát triển nông trường, giải quyết vấn đề lương thực.

So với việc hô hào "Cứu vớt nhân loại" "Phục hưng xã hội văn minh" , cùng tranh đoạt ngầm bên trong đám người Vương Phong , thì thật sự Trương Thành kinh nghiệm sinh tồn phong phú, và thông minh hơn đám ngu ngốc này.

Chỉ là có lợi cũng có hại

Bài xích người sống sót, như vậy làm sao có thể nhanh chóng lớn mạnh?

Chỉ chờ tới lúc Tiểu Ảnh trở về, biết rõ tình huống của Đông Lăng trấn , xác nhận chủ lực của Đông Lăng trấn không ở bên trong căn cứ, Tạ Viễn liền có thể lợi dụng vấn đề đối ngoại, giải quyết vấn đề mâu thuẫn nội bộ của căn cứ Giang Khẩu .

Nữ nhân, đồ ăn, vật tư, súng đạn . . .

Chỉ cần chiếm lấy Đông Lăng trấn, mọi thứ đều dễ nói chuyện

. . .

. . .

Bão tàn phá hơn một ngày một đêm, mà khi cơn bão đi qua, ảnh hưởng thời tiến mưa lớn vẫn kéo dài.

Những ngày gần đây, Đường Dĩnh đều mặc áo mưa đi ủng chống nước, tay cầm cái cuốc , xẻng, mang theo đám nữ nô lệ dọn dẹp khơi thông những mương nước.

Một lần này phòng bão, đám nữ nô phối hợp không tệ lắm.

Mặc dù có tổn thất, nhưng nhờ cố gắng của đám nô lệ đều đem tổn thất xuống thấp nhất

Mà ở thành phố Đông Hải , trong các căn cứ mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.

Bởi vì các nàng dễ dàng vượt qua cơn bão này, đồng thời, cũng hoàn thành một lần thử thách khảo hạch.

Lần này trong khảo hạch, có 7 tên LV1 bị giáng cấp.

Mà lên cấp , chỉ có 13 người.

Số người lên cấp không nhiều, cùng với những người không bị giáng cấp, đều đang rất cao hứng.

Thực tế lần lên cấp này cũng chỉ tăng lên 6 nữ binh LV1 ,

Trương Thành hiểu rõ nguyên nhân, vẫn là đám nữ nô này đã an nhàn quá rồi.

Thời gian dài không có người xâm nhập tiến vào khu biệt thự, để cho quản lý cùng nữ binh đều sinh ra cảm giác lười biếng.

Trương Thành nghĩ ngợi, liền gọi Đặng Tuyết đến, từ nàng bắt đầu chỉnh đốn.




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch