Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 129: Tuyệt Thế Thiên Tài?

Chương 129: Tuyệt Thế Thiên Tài?




- Không có khả năng! Chu Văn còn có thể vớt tiền xu, tại sao ta lại không được?

Lý Huyền không thể tin nổi.

Có điều, mục thi thứ nhất hắn đã không thu được bất cứ thành tích nào, ngay cả một đồng xu cũng không có, thành tích trực tiếp quy về không, giờ ngay cả ba mục khác đều thu được điểm tối đa, cũng không thể chen vào trước mười.

Lý Huyền thầm hối hận, nếu hắn không chủ quan, tình nguyện nhịn một chút cũng có thể lấy được đồng xu ra, dù sao có mệnh cách Bất Hủ Chiến Thần, dù thế nào tay hắn cũng không thể bị phế được.

- Nhất thất liền thành thiên cổ hận a!

Lý Huyền thực sự muốn khóc.

Mục tiếp theo, Vân Dương một đường thuận lợi thông qua, trừ bỏ lúc qua cầy giấy, vì tốc độ của hắn hơi chậm, nên chỉ thu được chín điểm, còn ba mục khác đều thành công đạt mười điểm tối đa.

Trong lúc nhất thời, toàn bộ học viên liền ầm ầm nghị luận, ai nấy cùng hỏi thăm Chu Văn, một tân sinh năm nhất cấp Phàm thai, lại có thể thu được ba mươi chín điểm, trên cơ bản, đã có thể tiến vào top mười, thành tích này thực sự có chút dọa người.

Vương Lộc, An Tĩnh, Phong Thu Nhạn dù cũng là tân sinh năm nhất, thế nhưng bọn hắn đều đã đạt tới Truyền kỳ, có thành tích như vậy cũng là điều dễ hiểu, nhưng một tên Phàm thai như Chu Văn, lại có thành tích như thế, thực sự khiến người không thể tưởng tượng nổi.

Trong lúc nhất thời, danh tiếng tuyệt thế thiên tài Chu Văn liền truyền khắp học viện, khiến các giáo viên có chút hoài nghi.

Thiên tài, bọn họ đã thấy nhiều, nhưng không có một Phàm thai nào có thể thu được thành tích như thế.

Mà người hoài nghi nhất, chính là Vương Phi, nàng vốn muốn mượn đề thi chung này để cho Vân Dương chút đả kích, xem có thể lần nữa thức tỉnh hắn hay không, ai biết Chu Văn lại đạt tới top mười, còn thu được tư cách tiến vào Tử Vi cung, điều này, khiến nàng không thể tiếp nhận được.

Nhưng bài thi được tiến hành công khai trước mặt bao người, Cửu Tôn cũng không phải kẻ đầu tiên hay cuối cùng lên thi, trước sau hắn đều có người dùng các biện pháp như hắn, nếu nói gian lận, thực sự không tìm ra chứng cứ.

- Vô lý… thực sự vô lý… dựa vào cái gì ta chỉ lấy lấy được ba điểm chín… mà ngươi lại thu được tới ba điểm mười một điểm chín…

Lý Huyền thực sự không thể tiếp nhận được kết quả như vậy.

Kỳ thực, không chỉ Lý Huyền không thể tiếp thu, mà ngay cả Chu Văn cũng tự biết, thành tích của hắn tuyệt đối có vấn đề, chỉ riêng mục thi lực lượng, hắn rất rõ lực lượng của bản thân thế nào, theo lý mà nói, hắn không thể đẩy được thạch đỉnh thứ mười, nhưng cuối cùng, hắn giơ thạch đỉnh, lại phát hiện đỉnh thứ mười không hề nặng hơn đỉnh thứ chín, trong này mà không có cổ quái, như vậy mới là lạ.

Chu Văn nào biết, dưới mỗi thạch đỉnh đều có trang bị thiết vị điện từ, Trịnh Thiên Luân có thể điều chỉnh trọng lượng của thạch đỉnh.

Các mục bị động tay đều cực bí mật, ngay cả giáo viên khảo thí cũng không biết, sau khi kỳ thi chung này kết thúc, sân này lại sẽ bị hủy đi, đến lúc đó, càng là thần không biết quỷ không hay.

Vốn hết thảy đều là Trịnh Thiên Luân chuẩn bị cho bản thân, muốn dùng thủ đoạn này để đánh vào trước mười, kết quả bị Vi Qua vạch trần, hắn liền không dám tự mình dùng thủ đoạn, cho nên lại tiện nghi cho Chu Văn.

Chu Văn không tài nào hiểu nổi, lúc Vi Qua tới chúc mừng hắn, lại còn chớp mắt mấy cái, khiến Chu Văn vốn đã hoài nghi, lập tức xác định suy nghĩ trong lòng.

“Quả nhiên là Vi Qua động tay, nhưng vì sao hắn phải làm vậy? Chỉ để mượn sức một tân sinh như ta?”

Chu Văn có chút khó hiểu.

Vô luận thế nào, đại danh của Chu Văn hắn đã truyền khắp học viện, từ khi Tịch Dương học viện thành lập tới nay, không có bất cứ một Phàm thai nào có thể đạt được thành tích cao như vậy.

“Giáo luyện không hổ là giáo luyện.”

Phong Thu Nhạn không chút hoài nghi, cho rằng đây chính là thực lực chân thật của Chu Văn, suy nghĩ muốn để Chu Văn làm giáo luyện cho bản thân lại càng thêm kiên định.

Tuy rằng cũng có người hoài nghi, thế nhưng thực sự không tìm thấy chứng cứ, chỉ có thể mặt kệ không lên tiếng.

Cuối cùng, mười hạng đầu xác định, Lý Huyền rớt trong dự tính, Chu Văn lại thuận lợi tiến vào trước mười, thu được tư cách đi Tử Vi cung.

- Lão Chu, ta thực sự không phục, cái khác không nói, lực lượng của ta khẳng định không bằng ngươi, không có lý nào ngươi nâng được thập đỉnh, mà ta lại không được.

Lý Huyền oán niệm.

- Đây là số mệnh.

Chu Văn không biết phải nói gì.

Còn may là Lý Huyền cũng không thực sự để ý cái tư cách này, chỉ lôi kéo Chu Văn mà oán giận vài câu.

- Không phải ta khoa trương, mà Chu Văn kia thực sự là thiên tài trong thiên tài, trước kia khi ta cùng hắn ở trường cấp ba, trường chúng ta không ai không biết Chu Văn là thiên tài cả. Ngươi biết "Khổ Thiền" chứ? Thứ kia khó luyện thế nào hẳn ngươi cũng biết, người bình thường dù dùng cả Thứ Nguyên kết tinh, muốn luyện ra Nguyên khí không mất ba bốn năm là không thể. Nhưng Chu Văn lại không hề dùng tới một viên Thứ Nguyên kết tinh, tự mình luyện thành "Khổ Thiền"…

Điền Hướng Đông nói tới thiên hoa loạn trụy, giảng giải thành tích cấp ba của Chu Văn cho mọi người.

Dưới tình huống ngay cả Chu Văn cũng không biết, hắn đã lại trở thành nhân vật đại biểu cho tân sinh, được định danh là nhân vật có tiền đồ nhất giới tân sinh.

Tuy rằng đây không phải kết quả Chu Văn muốn nhìn thấy, nhưng có thể thu được tư cách tiến vào Tử Vi cung, với hắn mà nói, cũng là kết quả vui mừng ngoài ý muốn.

Ngày hôm sau, chính là ngày tiến vào Tử Vi cung, Chu Văn cùng chín học viên khác thu được lệnh bài trường phân phát, dưới sự dẫn dắt của một giáo viên, cùng tới Tử Vi cung trong truyền thuyết.

Tử Vi cung này còn càng hoa lệ hơn Cố Cung khi trước, sau khi trở thành Dị Lĩnh vực, nơi đây càng thêm hùng vĩ bàng bạc, tuy rằng hiện tại đang dưới mặt đất, nhưng vẫn khiến đám Chu Văn cảm thán vĩ lực của cổ nhân.

Ngoài Ứng Thiên môn, đám Chu Văn chờ cửa mở, Vương Lộc tò mò đánh giá xung quanh:

- Nơi này đã đạt tới điểm ngàn mét dưới đất, bốn phía đều là nham thạch, những bảo vật trong truyền thuyết kia, rốt cục từ đâu mà tới?

- Đương nhiên là từ dị không gian, chẳng lẽ còn chờ quỷ đưa đến sao?

Huệ Hải Phong cười nói.

Vi Qua đã từng tới đây, liền giải thích:

- Những bảo bật đó đều tới từ khe nứt dị thứ nguyên, theo thứ tự mà bay vào Tử Vi cung, trong đó không thiếu kỳ trân dị bảo, có điều trân bảo chỉ là số ít, càng nhiều là đồ bình thường, đổi được chút tiền thôi. Quý giá nhất đương nhiên là trứng Phối sủng cùng Thứ Nguyên kết tinh, những thứ này đều không hề có ở Đông khu chúng ta, nếu may mắn, nói không chừng các ngươi có thể thu được trứng Phối sủng dạng Tinh linh hoặc Thiên sứ, đó cũng là lựa chọn không tồi.

- Làm thế nào mới có thể xác định đó là trứng Phối sủng gì?

Vương Lộc tò mò hỏi.

- Cái này ta cũng không biết, đừng nói là phân biệt xem nó là trứng Phối sủng gì, có thể tìm được trứng Phối sủng không còn là điều khó nói.

Vi Qua nói.

- Tại sao lại vậy?

Vương Lộc có chút không hiểu.

- Bởi vì bảo vật ở đây, đều được đựng trong hộp, chúng ta chỉ có thể nhìn được vỏ hộp bên ngoài, căn bản không biết bên trong có gì, mà nếu đã chọn, thì sẽ không được đổi lại, cho nên chọn được cái gì, chỉ có thể xem may mắn.

Huệ Hải Phong giải thích thay.

---------

Phóng tác: Hắc Ám Chi Vân






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch