Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ta Chính Là Thần

Chương 11: Ngươi Thấy Sao

Chương 11: Ngươi Thấy Sao


Thần ban cho chi thành, nơi giếng lớn kết nối đại hải, hôm nay tụ tập vô số sinh linh, tựa hồ đang cử hành một trận điển lễ long trọng.

Hàng ngàn hàng vạn Tam Diệp Nhân đứng vây xem, một gã Tam Diệp Nhân thấp bé, thân hình cong queo từ đáy biển chi thành bên dưới giếng lớn chậm rãi bước ra, từng bước một xuyên qua dòng nước, đạp lên mảnh lục địa dưới ánh thái dương.

Đây là lần đầu tiên hắn được chiêm ngưỡng ánh mặt trời, cũng là lần đầu tiên thấy được Thần ban cho chi thành rộng lớn vô ngần.

Trên đỉnh đầu, hào quang rực rỡ khiến hắn cảm thấy mê muội, tiếng reo hò của vạn dân làm hắn kích động, cổ họng khô khốc.

Hắn nhìn thấy thân ảnh được vạn người bảo vệ, đó là một gã Tam Diệp Nhân cao lớn, mang trên đầu vương miện đá.

Từ trên cao, vị kia vươn tay về phía hắn.

"Đến đây!"

Thiếu niên Tam Diệp Nhân từng bước một tiến đến trước mặt thân ảnh mang vương miện đá, quỳ rạp xuống, đám đông cũng trở nên tĩnh lặng, chứng kiến khoảnh khắc kỳ tích vĩ đại này.

Trí tuệ chi vương vươn tay, đặt lên đầu thiếu niên Tam Diệp Nhân.

"Con của ta."

"Ta ban cho con trí tuệ và tri thức."

"Kế thừa huyết mạch của ta, từ hôm nay trở đi, con sẽ trở thành một phần của Thần ban cho chi thành."

Trong đám người, tất cả Tam Diệp Nhân đều dán mắt không rời, cho dù không phải lần đầu tiên chứng kiến, thậm chí có không ít kẻ đã từng tự mình trải qua, nhưng vẫn không thể xem nhẹ lực lượng thần kỳ này.

Nó khiến bọn họ kính sợ và ước mơ, để bọn hắn biết thế nào là Trí tuệ chi vương, thế nào là lực lượng thần thoại.

Redlichiida đem văn tự, lời nói cùng bộ phận tri thức trong trí nhớ của mình truyền vào trong óc thiếu niên Tam Diệp Nhân, đây là bẩm sinh lực lượng của hắn với tư cách là Trí tuệ chi vương, là thiên phú được thần linh ban cho.

Hắn không chỉ thông qua phương thức này để cho trực hệ huyết mạch của mình có được tri thức và truyền thừa, mà còn giúp cho không ít người của Thần ban cho chi thành cấp tốc học được ngôn ngữ.

Thiếu niên Tam Diệp Nhân há to miệng hồi lâu, rốt cục thốt ra lời nói.

"Phụ thân."

Redlichiida đáp: "Ta là phụ thân của con, nhưng càng là Trí tuệ chi vương của Thần ban cho chi thành, cũng là vua của con."

"Trước mặt người khác, con phải xưng hô ta là Vương."

Trong vương cung.

Người một nhà Trí tuệ chi vương quây quần bên một bàn đá dài, trên bàn bày biện từng con Thủy tổ cá đã được xử lý sạch sẽ.

Đại gia tộc này đã có không ít thành viên, Redlichiida đã có cả tôn tử, thậm chí tằng tôn, nhưng hôm nay nhân vật chính là hài tử út của hắn.

Trí tuệ chi vương ăn mừng đứa con trai nhỏ của mình bước vào thiếu niên kỳ, cũng đã từ hình thái trùng biển biến thành hình thái người.

Ngồi bên tay trái Redlichiida, huynh trưởng nhiệt tình nhìn hắn: "Hoan nghênh đệ gia nhập gia đình chúng ta, huynh đệ của ta."

Một vị huynh trưởng khác trực tiếp vỗ vai hắn: "Qua chút thời gian, đệ đến nhà kho tìm ta, ta cho đệ xem vài món đồ tốt."

Đối diện, tỷ tỷ dùng ánh mắt dịu dàng nhìn hắn: "Ngày mai tỷ tỷ dẫn đệ đi xem Thủy tổ cá dưới nước."

"Đệ chưa từng thấy qua đúng không! Ánh nắng xuyên thấu đáy nước, hàng ngàn hàng vạn bầy cá từ dưới nước bơi qua, đẹp đến mức không thể hình dung."

Bữa tối kết thúc, vừa vặn khi màn đêm buông xuống.

Đêm nay ánh trăng rất đẹp, chiếu sáng toàn bộ cung điện, trở nên vô cùng thông suốt.

Redlichiida lên tiếng: "Con đã trưởng thành, cũng nên có được tên của mình."

Trí tuệ chi vương và vương hậu nhìn nhau cười, chuẩn bị để mẫu thân hắn đích thân nói cho hắn biết cái tên, bởi vì cái tên này cũng do vương hậu đặt.

Nhưng khi vương hậu còn chưa kịp mở lời, thiếu niên Tam Diệp Nhân đã cất tiếng.

"Yeser!"

"Tên ta là Yeser? Mang ý nghĩa ánh trăng?"

Yeser có nghĩa là ánh trăng, một cái tên rất đẹp.

Lời nói của Tam Diệp Nhân bắt nguồn từ việc Doãn Thần và Redlichiida giao lưu, khẩu âm của Redlichiida đối với Doãn Thần mà nói tuy rằng có thể nghe hiểu, nhưng chỉ có thể coi là khó nghe.

Trong thứ khẩu âm cùng văn tự tự mình sáng tạo này, đã hình thành nên một bộ hệ thống ngôn ngữ mà Doãn Thần cũng không biết nên giải thích như thế nào.

Nhưng giờ phút này rõ ràng không phải lúc để xoắn xuýt ý nghĩa của mặt chữ, vương hậu kinh ngạc vô cùng nhìn con trai út của mình.

"Sao con biết? Ta trừ phụ thân con ra thì chưa nói với ai cả."

Thiếu niên Tam Diệp Nhân chỉ nói: "Là ngài nói cho con mà! Con nghe được ngài gọi tên con trong thân thể."

Yeser còn nhìn ca ca của mình, vừa cười vừa nói.

"Nhà kho rất lớn, ngày mai con nhất định phải đi xem."

Hắn lại gật đầu với tỷ tỷ đối diện: "Cảnh tượng bầy cá bơi qua thật sự rất đẹp, con đã thấy rồi."

Redlichiida nhìn con của mình: "Con có thể trực tiếp nhìn thấy ý thức và suy nghĩ của người khác."

Cả nhà đều kinh hãi nhìn Yeser, đây là sức mạnh mà chỉ có Trí tuệ chi vương mới có.

Thiếu niên Tam Diệp Nhân rõ ràng không hiểu sự khác biệt trong đó, hắn chỉ cho rằng đây là một loại năng lực không đáng chú ý, những người khác cũng hẳn là có mới phải.

Nhưng hắn không biết, loại năng lực thần thoại này trước mắt chỉ có hắn được kế thừa từ Trí tuệ chi vương.

Redlichiida ngồi ở vị trí đầu bàn đá dài, nhìn con trai út của mình, trong mắt lộ vẻ vui mừng.

"Yeser."

"Con rất tốt."

"Rất tốt!"

"Ha ha ha ha ha!"

"Thật sự rất tốt!"

Redlichiida rất ít khi biểu lộ cảm xúc quá mạnh trước mặt những Tam Diệp Nhân khác, cho dù là người nhà của mình.

Nhưng hôm nay hắn thật sự vô cùng cao hứng, vui vẻ đến tột đỉnh.

Từ trước đến nay, trong tất cả Tam Diệp Nhân, chỉ có hắn có được thần thoại chi lực, hắn từ Nhân Tái Thần tiếp nhận thần dụ, hắn muốn sáng tạo một nền văn minh vĩ đại.

Nhưng không ai có thể lý giải hắn, không ai có thể thực sự đồng hành cùng hắn, cũng không ai có thể kế thừa lực lượng và lý tưởng của hắn.

Hắn là Trí tuệ chi vương, là vương của Tam Diệp Nhân, có hàng ngàn hàng vạn đồng tộc.

Nhưng hắn lại cảm nhận được sự cô độc như thần.

Giờ khắc này, mọi thứ đã khác, hắn dường như đã nhìn thấy người có thể kế thừa ý chí và lý tưởng của mình.

--------------

Yeser theo phụ thân leo lên những bậc thang dường như không bao giờ hết, vượt qua đỉnh núi Kim Tự Tháp, hướng về thần điện cao nhất.

Con đường bước qua những bậc thang này khiến hắn cảm nhận được một loại cảm xúc thần thánh tuôn trào trong ý chí.

Từ sau khi Redlichiida dẫn theo trưởng tử đến đây một lần rồi thất vọng trở về, hắn không còn dẫn ai leo lên nơi này nữa.

Cho dù là con của hắn, kẻ không có thần thoại chi lực thì không xứng đến đây yết kiến thần linh.

Hắn cho là vậy.

Kẻ không nhìn thấy thần và không tiếp nhận được lực lượng thần dụ, sẽ chỉ khinh nhờn ý chí thần linh, ô uế cung điện thần linh.

Trước thần điện, hai Tam Diệp Nhân, một lớn một nhỏ quỳ xuống.

Trí tuệ chi vương Redlichiida vừa kích động, vừa vô cùng chờ đợi nhìn Yeser.

"Yeser!"

"Con thấy gì?"

Yeser quỳ xuống, nhìn về phía bên trong thần điện, cẩn thận ngẩng đầu, để ánh mắt dọc theo sàn nhà kéo dài đến tận sâu bên trong.

Hắn nhìn thấy vỏ ốc tản ra ánh sáng thần thoại, Chí Cao Thần khí sáng tạo sinh mệnh.

Dưới bệ thần, một thiếu nữ ngồi đó, Dung Hợp Quái Sally với sức mạnh kinh khủng đang dũng động.

Khoảnh khắc nhìn thấy thiếu nữ, trước mắt hắn hiện ra một con cự thú lớn như núi, vô số cánh tay và hàng trăm hàng ngàn con mắt kinh khủng nhìn chằm chằm vào hắn, khiến hắn như rơi vào vực sâu.

Cuối cùng.

Hắn nhìn thấy thần linh.

Thần linh siêu việt vạn cổ tuế nguyệt, chưởng khống thời gian pháp tắc, tản ra ánh huy hoàng rực rỡ như tinh tú, ánh sáng bao phủ lấy hắn, ánh mắt chiếu tới khiến tất cả hóa thành trắng xóa.

Ánh mắt Yeser đờ đẫn, ý thức hóa thành trống rỗng.

Hắn cùng phụ thân của mình hô lên những thanh âm khi mới gặp thần linh.

"Thần!"





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch