Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ta Chính Là Thần

Chương 6: Chủng Tộc Cùng Vương

Chương 6: Chủng Tộc Cùng Vương


Trong sào huyệt, nước biển ấm áp bao bọc, trứng của Tam Diệp Nhân bắt đầu ấp nở.

Vốn dĩ, bọn chúng không mang hình hài nhân loại, nói là người, chi bằng bảo là một loài côn trùng thì hơn.

Nhưng theo thời gian, bọn chúng chậm rãi lớn lên trong hải dương, lớp giáp xác trong suốt dần dần có màu sắc, trở nên cứng rắn hơn.

Chúng dựa vào săn bắt côn trùng gần bờ và các sinh vật viễn cổ để sinh tồn, không hề có thiên địch.

Vài năm sau, bọn chúng bắt đầu có được hình người.

Lúc này, bọn chúng nghe thấy trong đầu truyền đến một thanh âm, thanh âm khởi nguyên của trí tuệ và ý thức, thanh âm của Thủy Tổ huyết mạch.

"Đến đây!"

"Hãy đến bên cạnh ta."

"Trở về đi!"

Dưới một loại lực lượng triệu hoán cường đại, Tam Diệp Nhân từng con bò lên bờ biển.

Bọn chúng tụ tập dưới chân Kim Tự Tháp đá, hiếu kỳ quan sát hết thảy xung quanh, ngước nhìn Thần cung điện.

Một người giống hệt bọn chúng đang đứng trên bậc thang Kim Tự Tháp, hướng về phía đại hải.

Redlichiida đứng ở tầng thấp nhất nghênh đón bọn chúng, chính hắn đã phát ra tín hiệu triệu hoán những sinh mệnh này. Hắn vươn tay, lộ ra nụ cười, hắn thực sự vui vẻ.

Trong đám người, có một Tam Diệp Nhân cái đặc biệt, áo giáp của nàng màu trắng, khác hẳn với những người khác.

Chính vì vậy mà nàng càng thêm nổi bật, thu hút sự chú ý của Redlichiida.

Redlichiida ngẩn người, sau đó trong lòng nổi lên sóng lớn, hắn không rõ đây là gì, càng không biết có một loại cảm xúc gọi là thích.

Trước cung điện rộng lớn uy nghi, Doãn Thần cũng đang chú ý đến đám Tam Diệp Nhân đầu tiên lên bờ này.

"Tam Diệp Nhân?"

"Sâu ba lá!"

"Xưng là người, cuối cùng vẫn không thoát khỏi tập tính côn trùng."

"Tuy có hình thái người, có thể đồng thời sinh tồn ở lục địa và hải dương, nhưng vẫn không thoát khỏi sự trói buộc của biển rộng."

"Cần sinh sôi nảy nở trong hải dương, vẫn đẻ trứng, chỉ có thể sinh tồn gần biển."

Hắn nhìn về phía sau lưng, mặt đất hoang vu như bề mặt hỏa tinh.

Hòn đảo đã như vậy, trên lục địa lại càng không cần phải nói.

Trong thời đại viễn cổ này, chỉ có hải dương mới có thể dung nạp sinh mệnh.

Sinh mệnh khó cải tạo tự nhiên, chỉ có thể thích ứng với tự nhiên.

Dung Hợp Quái Sally đứng bên cột đá Thần điện, quan sát những con côn trùng nhỏ yếu mới sinh này. Dù chỉ là ánh mắt quan sát không mang chút ác ý nào, cũng khiến tất cả Tam Diệp Nhân cảm thấy sự khủng bố và âm hàn từ sâu trong huyết mạch.

Còn đáng sợ hơn cả vực sâu băng lãnh không thấy ánh mặt trời.

Tam Diệp Nhân không nhìn thấy Doãn Thần, chỉ có thể sợ hãi nhìn Dung Hợp Quái.

Dù đối phương vẫn duy trì hình người, thân hình nhỏ nhắn xinh xắn, nhưng bọn chúng có thể cảm nhận được bên dưới lớp vỏ đó là một quái vật đáng sợ đến bực nào.

Dưới ánh mắt của Sally, bọn chúng run rẩy toàn thân, không tự chủ quỳ xuống.

Cuối cùng tê liệt mềm nhũn dưới Kim Tự Tháp, miệng phát ra tiếng nghẹn ngào và những âm thanh thấp bé khó hiểu.

"Ô ô!"

"Ô ô ô!"

"Ê a!"

Redlichiida đứng dưới Kim Tự Tháp, cùng với đông đảo Tam Diệp Nhân ngước nhìn lên cao.

"Kia là Thần điện."

"Còn có Thần sứ giả Isa."

Những sinh mệnh mới sinh này không hiểu gì cả, cũng không hiểu sứ giả của Thần là gì.

Nhưng bọn chúng có thể nghe hiểu, nơi đó cư ngụ là tồn tại chí cao vô thượng.

Redlichiida quay đầu, giơ tay về phía tất cả Tam Diệp Nhân.

Triều tịch cuốn lên ăn mòn bờ biển, một cỗ lực lượng không thể chống cự áp đảo ý chí của bọn chúng, trực tiếp nâng bọn chúng từ mặt đất lên, để bọn chúng đứng thẳng trở lại.

"Đứng lên đi!"

"Không cần sợ hãi."

"Bởi vì các ngươi là con dân của Thần, là tín đồ của Thần, là trưởng tử được Thần lựa chọn."

"Thế giới này, ngoài Thần ra, không có gì đáng để các ngươi sợ hãi và sùng kính."

Redlichiida khinh thường Dung Hợp Quái Sally, hoặc chưa từng để Dung Hợp Quái vào mắt. Từ việc hắn tùy ý để Dung Hợp Quái xây dựng Kim Tự Tháp có thể thấy rõ điều đó.

Hắn cho rằng mình là trưởng tử của Thần.

Còn Dung Hợp Quái chỉ là nô bộc của Thần, hắn mới là đại hành giả của Thần minh.

Redlichiida giao tiếp với Tam Diệp Nhân, không phải thông qua âm thanh, mà là thông qua ý chí, khắc sâu lời muốn nói vào bộ não của đối phương.

Doãn Thần chú ý đến cảnh này.

Quả nhiên, giống như dự đoán của hắn, lực lượng của Redlichiida không chỉ là trí khôn.

Khi chủng tộc của hắn xuất hiện, sức mạnh này mới hoàn toàn thể hiện sự cường đại.

Hắn có thể triệu hoán tất cả Tam Diệp Nhân, có thể khống chế tất cả Tam Diệp Nhân, và có thể truyền đạt ý niệm của mình vào mỗi một Tam Diệp Nhân.

Không ai có thể chống lại ý chí của hắn.

Hoặc có thể nói, hắn có thể khống chế tất cả sinh mệnh có trí tuệ trên thế giới này.

Đây là lực lượng của Redlichiida, lực lượng của trí tuệ và ý thức.

Sức mạnh của Thủy Tổ từ huyết mạch khiến Tam Diệp Nhân sùng bái nhìn Redlichiida, ánh mắt tràn ngập cuồng nhiệt vô hạn.

Ánh mắt đó.

Giống như Redlichiida nhìn Doãn Thần.

Redlichiida giơ tay hô lớn: "Từ hôm nay, chúng ta là chúa tể của đại địa và hải dương, là thần tuyển nhất tộc thay Thần chưởng khống thế giới."

"Còn ta là vua của các ngươi – Redlichiida."

Tất cả Tam Diệp Nhân cùng nhau gầm thét cuồng nhiệt, hô lên những âm tiết hoang đường sai lệch, khàn khàn trống rỗng.

"Vương!"

"Vương!"

Doãn Thần là người tạo ra Redlichiida, là Thần minh ban cho hắn trí tuệ.

Còn Redlichiida là người tạo ra bọn chúng, là Chí Cao Chi Vương ban cho bọn chúng sinh mệnh.

------------------

Redlichiida dẫn bọn chúng đến sơn cốc phía sau Kim Tự Tháp, mở ra những động huyệt trên vách đá, đồng thời dùng đá khai quật được xây dựng một tòa thành.

Hắn như lời Doãn Thần nói, thành lập bang quốc của mình.

Những động huyệt này liên thông với đáy biển, ngoài một tòa thành trong sơn cốc, còn có một thành thị dưới đáy biển.

Bọn chúng ở trên đảo, thờ phụng Thần minh.

Săn mồi trong nước biển, sinh sôi nảy nở trong nước biển.

Nơi này tựa như khởi nguyên của loài người trong truyền thuyết thần thoại, vườn địa đàng của Thượng Đế.

Hòn đảo nhỏ bé vô nghĩa đối với Địa Cầu này lại trở thành khởi đầu của sinh mệnh có trí tuệ, một thế ngoại đào nguyên không thuộc về loài người.

Cuối cùng, Redlichiida cũng có gia đình.

Hắn để Tam Diệp Nhân cái có bộ xương mũ và giáp ngoài màu trắng trở thành vương hậu, và tự nhiên sinh ra đứa con đầu lòng.

Có được hài tử, Redlichiida cuồng hỉ không kịp chờ đợi nắm tay con leo lên Kim Tự Tháp.

Hai người từng bước một đi lên cao, cuối cùng đến trước Thần điện quỳ xuống.

Hắn nhỏ giọng nói với con mình: "Nhìn kìa!"

"Thần đang nhìn con đấy!"

Nhưng con của hắn nhìn vào Thần điện với vẻ mờ mịt, ngoài tượng thần to lớn và cầu thang đá, nó không nhìn thấy gì cả.

"Ở đó không có gì cả ạ? Chỉ có đá thôi."

Redlichiida cảm thấy lạnh cả người, nhìn vào mắt con mình với vẻ không dám tin, còn có vô tận thất vọng.

Trong mắt hắn có thương tâm, thất lạc.

Và sự bất lực.

Hắn hiểu ra, con của hắn không nhìn thấy Thần.

Con của hắn không có được vinh diệu trông thấy Thần, và thiên phú mà Thần ban cho hắn.





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch