Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ta Có Thể Nhìn Thấy Hp

Chương 2: Để cuộc sống không khó khăn, trên đầu mỗi người đều có một vệt xanh biếc

Chương 2: Để cuộc sống không khó khăn, trên đầu mỗi người đều có một vệt xanh biếc


Tầng màn sáng nhạt này sẽ xuất hiện hoặc biến mất theo ý thức của Lục Thần.

Là một sinh viên y học đã lâu năm "trà trộn" trên các trang web tiểu thuyết lớn nhỏ, Lục Thần ý thức được, đây tuyệt nhiên không phải hiện tượng mà khoa học thông thường có thể giải thích!

Chẳng lẽ mình đã trở thành người được trời chọn, có hệ thống bên mình sao?

Từ đó mở ra con đường trở thành thánh thủ y học?

"Bình tĩnh! Trước hết hãy bình tĩnh!" Lục Thần thầm nghĩ trong lòng.

Cho tới bây giờ, hắn vẫn như cũ không hiểu rõ, cái "màu xanh" và "màu vàng" này riêng rẽ đại biểu cho điều gì?

Màn sáng ngoài dòng chữ nhỏ kia, cũng không có bất kỳ nhắc nhở nào khác.

Điều này có sự khác biệt rất lớn so với những hệ thống vô địch trong tiểu thuyết!

Hệ thống mang theo những "màu sắc" này, giống như một vũng nước đọng, không có bất kỳ "âm thanh nhắc nhở hệ thống" nào xuất hiện.

. . .

Lúc này, trong phòng y tế, giám thị Hứa Lệ sắc mặt mười phần sốt ruột.

Nàng nhìn Lục Thần với ánh mắt có chút đờ đẫn, chậm chạp không nói lời nào, thầm nghĩ: "Đứa nhỏ này sẽ không phải đã ngốc rồi chứ?"

Thật sự là đáng tiếc cho một hài tử tốt như thế!

Ngoại hình trắng trẻo sạch sẽ, có chút điển trai, nghề nghiệp lại là bác sĩ, về sau tuyệt đối là một món hời lớn a!

"Thưa lão sư, ta... ta không có chuyện gì."

Lúc này, Lục Thần cuối cùng đã lấy lại tinh thần sau một loạt "ngoài ý muốn".

Chỉ có điều lúc này sắc mặt của hắn cực kì tái nhợt, trông hết sức yếu ớt.

"Đồng học, ngươi có muốn lại đi bệnh viện kiểm tra cẩn thận một chút không?" Vị bác sĩ đi cùng lại lần nữa tiến hành kiểm tra cơ bản cho Lục Thần, xác nhận thân thể Lục Thần không có việc gì.

"Cảm ơn bác sĩ." Lục Thần khẽ thở dài, "Không cần."

Căn bệnh đau đầu này đã hành hạ hắn hơn hai mươi năm.

Cơn đau đến nhanh, đi cũng nhanh.

Hiện tại đi bệnh viện kiểm tra, cũng không có bao nhiêu ý nghĩa.

"Thưa lão sư, ta muốn trở về làm bài kiểm tra." Lục Thần giãy dụa đứng dậy.

Thế nhưng đúng lúc này, tiếng chuông "Leng keng" đột nhiên vang lên!

Động tác đứng dậy của Lục Thần khựng lại, hắn nuốt ngụm nước bọt, quay đầu nhìn về phía Hứa Lệ ở một bên.

"Thưa lão sư, đây sẽ không phải là tiếng chuông kết thúc bài kiểm tra đó chứ."

"Ừ." Hứa Lệ bất đắc dĩ gật đầu.

Lục Thần: ". . ."

Hắn còn sót lại hơn hai mươi câu hỏi trắc nghiệm chưa làm!

Hai mươi câu hỏi này, trọn vẹn chiếm bốn mươi phút!

Nguyện vọng ban đầu của Lục Thần là thi vào Viện Y học Đại học Kinh Đô, đó là Viện Y học xếp hạng thứ nhất toàn Hoa Hạ.

Căn cứ vào thành tích tự kiểm tra thông thường, hắn có tới tám phần mười khả năng sẽ thông qua vòng thi đầu.

Thế nhưng bây giờ... hắn trực tiếp đánh mất bốn mươi phút!

Lục Thần cơ hồ đã đánh mất khả năng thi đỗ Viện Y học Đại học Kinh Đô.

"Lục Thần đồng học, ngươi cũng không cần quá đau lòng." Hứa Lệ khuyên giải an ủi, "Kỳ thi nghiên cứu sinh này, sang năm ngươi còn có thể tiếp tục thi, thế nhưng thân thể mới là vốn quý nhất để làm cách mạng a!"

"Cảm ơn thưa lão sư, ta minh bạch." Lục Thần miễn cưỡng nặn ra một nụ cười.

Đối với người khác mà nói, có lẽ còn có rất nhiều lần cơ hội.

Thế nhưng đối với Lục Thần mà nói, không chừng đến lần kiểm tra tiếp theo, căn bệnh đau đầu của hắn lại sẽ phát tác.

Thi lại một năm, có lẽ không còn ý nghĩa lớn lao như vậy.

Mà Hệ thống "Màu sắc" này, hiện nay thoạt nhìn không có bất kỳ chỗ đặc thù nào.

. . .

Đi ra phòng y tế, Lục Thần ngay lập tức lấy điện thoại di động của mình từ nơi cất giữ vật phẩm.

Mở camera trước trên điện thoại di động, hắn thấy rõ màu sắc trên đầu mình.

Màu xanh!

Chẳng lẽ điều đó có nghĩa là, muốn cuộc sống không khó khăn, mỗi người trên đầu đều phải có một vệt xanh biếc?

Lục Thần bắt đầu quan sát màu sắc trên đầu mỗi người xung quanh.

Màu xanh, màu xanh, màu vàng, màu xanh, màu vàng, màu xanh, màu xanh, màu vàng, màu xanh. . .

Lục Thần thầm đánh giá trong lòng.

Trong số những người hắn nhìn thấy, có hai phần ba số người có màu xanh trên đầu, còn lại một phần ba có màu vàng.

Xác suất xuất hiện của màu xanh và màu vàng hoàn toàn là ngẫu nhiên, không có bất kỳ quy luật nào có thể nói.

Bất quá hắn chú ý tới, những người có màu vàng trên đầu, phần lớn đều là người trung niên, người già.

Mà so với các thí sinh trẻ tuổi, phần lớn người trên đầu có màu xanh, rất ít trong số đó là màu vàng.

Những màu sắc này chẳng lẽ đại biểu cho tuổi tác của mỗi người sao?

Màu xanh đại biểu cho tuổi trẻ, màu vàng đại biểu cho trung niên?



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch