Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ta Có Thể Thấy Ẩn Tàng Cơ Duyên

Chương 5: Bí mật của ma tu, lại nhặt được bảo bối

Chương 5: Bí mật của ma tu, lại nhặt được bảo bối




truyendichgiare.com

Dịch Tiểu Phong ở trong viện lớn, tìm tòi nửa ngày, cũng không có tìm được dấu hiệu khả nghi.

“Xem ra nơi này là không có cơ duyên.”

Dịch Tiểu Phong bất đắc dĩ nghĩ đến.

Nhiệm vụ chủ tuyến của hắn là lấy Thuần Dương đan, Thuần Dương đan chính là đồ của Đường thành chủ, Đường thành chủ vừa chết, phỏng chừng chỉ Đường Y Thiến có đan dược này.

Muốn có được Thuần Dương đan, biện pháp trực tiếp hữu hiệu nhất chính là hướng dẫn Đường Y Thiến.

Nhưng Đường Y Thiến làm hắn có cảm giác sởn tóc gáy, cho nên hắn rất do dự.

“Tuyển thủ Trương Dương bị đào thải!”

Một âm thanh lạnh nhạt như điện bỗng nhiên vang lên.

Dịch Tiểu Phong sửng sốt.

Nhanh như vậy?

Người này chết như thế nào?

Đúng lúc này, ngoài viện truyền tới âm thanh kinh hoảng của hạ nhân: “Có người đã chết! Có người đã chết!”

Đám người Dịch Tiểu Phong lập tức chạy ra.

Không chạy được bao lâu, Dịch Tiểu Phong bắt đầu thở hổn hển, không thể không dừng lại uống thuốc.

Nhìn bóng Vương Mỹ, Đường Y Thiến đi xa, trong lòng hắn rơi lệ a.

Hắn thế mà không có chạy nhanh bằng nữ nhân.

Còn cả cái bà béo kia!

Nói ngưỡng mộ ta sao?

Không biết tới cõng ta một đoạn đường a?

Dịch Tiểu Phong run run rẩy rẩy đi đến.

Phủ thành chủ này so với phủ Vương gia còn lớn hơn, giống như đi dạo công viên, đối với nam nhân suy nhược như hắn mà nói là quá tra tấn người ta.

Dịch Tiểu Phong một bên phỉ nhổ, một bên hướng về phía đám người Đường Y Thiến rời đi chạy theo.

Đi vào một chỗ đình viện.

Mấy chục người tụ lại ở chỗ này, Dịch Tiểu Phong gian nan chen vào.

Chỉ thấy Đường Y Thiến, Vương Mỹ đứng trước một thi thể, bên cạnh còn có mấy người, trong đó liền có Tằng Thụ.

Dịch Tiểu Phong nhìn về phía thi thể, thi thể này chết cực thảm, trên ngực in rất nhiều dấu tay đỏ máu, tròng mắt bị lấy đi, rõ như ban ngày làm người ta dựng tóc gáy.

“Nói cách khác, lúc ngươi phát hiện thi thể, hắn đã nằm ở chỗ này?” Một nữ tử tóc ngắn da hơi đen nhìn về phía một người nô bộc hỏi.

Mặt nô bộc đầy vẻ hoảng sợ gật đầu, giọng run run nói: “Ta nghe được một loạt tiếng cười cổ quái liền tới đây, kết quả liền nhìn thấy hắn nằm ở chỗ này, ta không nghĩ tới ban ngày cũng sẽ có quỷ, cho nên liền tiến tới xem xét……”

Câu kế tiếp hắn đã nói không nổi rồi.

Dịch Tiểu Phong nhướng mày.

Như vậy xem ra, Đường Y Thiến không phải hung phạm, dù sao lúc ấy nàng đang đi theo hắn ở viện lớn.

Tằng Thụ đi đến bên cạnh Dịch Tiểu Phong, hỏi: “Trương huynh, vừa rồi đã có manh mối sao?”

Dịch Tiểu Phong nhíu mày nói: “Phủ này âm khí rất nặng, khắp nơi đều là oán niệm, cho nên ác linh có thể hành hung vào ban ngày.”

Tuyển thủ đều là người thường, mặc dù có tu vi Luyện Khí, cũng không thể trở thành tu sĩ chân chính.

Muốn làm ra khác biệt so với bọn họ, Dịch Tiểu Phong nhất định phải tung ra chút đồ vật.

Mặc dù là bậy bạ, cũng phải nói, làm mọi người cảm thấy hắn cao thâm khó đoán.

Quả nhiên!

Hắn lời này vừa ra, người chung quanh đều nhìn về phía hắn.

Vương Mỹ hỏi: “Trương công tử, vậy ngươi có biện pháp diệt trừ tà ma sao?”

Sắc mặt Dịch Tiểu Phong ngưng trọng, nói: “Người này hẳn là không đơn giản chỉ là quỷ như vậy, chỉ sợ là tu sĩ tà ma đang làm trò quỷ, ác quỷ sẽ không ở một chỗ tiếp tục chờ đợi, đặc biệt là sau khi có nhiều người, càng không thể hành hung vào ban ngày, ai, nếu là ta còn đạo hạnh như năm đó, há có thể để hắn quấy phá!”

Đạo hạnh năm đó?

Ánh mắt một ít người nhìn về phía hắn tức khắc thay đổi.

Nữ tử tóc ngắn tiến lên một bước, chắp tay hành lễ, hỏi: “Vị công tử này cũng là vì treo giải thưởng mà đến?”

Bắt đầu lời nói khách sáo!

Dịch Tiểu Phong còn không có mở miệng, Vương Mỹ hừ nói: “Sao có thể, Trương công tử nhà ta là cao nhân, hiệp nghĩa vô song, là ta để hắn tới, còn về tiền tài, nếu hắn cưới ta, cái gì cũng không thiếu!”

Mọi người xấu hổ, nhìn dáng người nàng, lại nhìn nhìn bộ dáng thận hư của Dịch Tiểu Phong, không dám tưởng tượng.

Dịch Tiểu Phong tuy rằng có chút xấu hổ, nhưng trong mắt hắn Vương Mỹ trở nên dễ nhìn hơn.

Không tồi không tồi, có giác ngộ.

Cứ như vậy, hắn là có thể vứt bỏ thân phận tuyển thủ.

Nữ tử tóc ngắn bừng tỉnh hiểu ra, lập tức đi tới, thấp giọng nói: “Tiền bối, ta muốn cùng ngươi đơn độc tâm sự, có thể chứ?”

Tằng Thụ nhíu mày, bà nương này muốn cướp NPC của ta?

Hắn vừa muốn mở miệng, Dịch Tiểu Phong liền lên tiếng đáp ứng.

Hai người nhanh chóng rời đi.

Tằng Thụ buồn bực.

Vương Mỹ liếc mắt hừ lạnh nói: “Luôn có yêu tinh muốn dụ dỗ Trương công tử nhà ta, đáng tiếc, vô dụng, Trương công tử nhà ta, ta ngồi trong lòng mà vẫn không loạn.”

Lời nói của nàng dẫn tới rất nhiều người xem ở hiện trường, trên internet bật cười.

Bất luận một vị nam tử bình thường nào đụng tới ngươi, đều có thể ngồi trong lòng mà vẫn không loạn.

Bên kia.

Dịch Tiểu Phong theo nữ tử tóc ngắn đi vào một cái hành lang không người.

“Tiểu nữ tử tên là Hồng Lâm Ngọc, không biết tiền bối có manh mối gì, ta nguyện lấy manh mối của ta trao đổi cùng ngài.” Nữ tử tóc ngắn nghiêm mặt nói.

Dịch Tiểu Phong mặt không đổi sắc, khẽ gật đầu.

Hắn cũng không vội mà nói ra, trước nhìn xem Hồng Lâm Ngọc phản ứng.

Hồng Lâm Ngọc xem phản ứng liền đoán được ý đồ của hắn, vì thế nói: “Ta nghe được một cái bí mật của nữ nhi Đường thành chủ, khả năng liên quan đến án giết người.”

“Nghe nói, mười hai năm trước, Đường Y Thiến bái một người ma tu làm sư phụ, tu ma công, bị Đường thành chủ phát hiện, mạnh mẽ mang về, nghiêm lệnh không được luyện ma công nữa.”

Đường Y Thiến từng tu luyện ma công?

Dịch Tiểu Phong hơi hơi híp mắt, trách không được trước đó ở viện lớn làm hắn cảm giác sởn tóc gáy.

Nhưng cái này cũng không thể trực tiếp suy đoán Đường Y Thiến chính là hung thủ.

Dịch Tiểu Phong lắc đầu nói: “Chỉ như thế này?”

Còn chưa chờ Hồng Lâm Ngọc trả lời, hắn tiếp tục nói: “Trên mỗi cơ thể người chết đều có dấu tay đỏ máu, ngươi có thể tra xét từ phương diện này, nếu là biểu hiện tốt, án này kết thúc, ta sẽ thưởng ngươi một ít chỗ tốt.”

Nói xong, hắn bắt đầu ho khan.

Chỗ tốt?

Hồng Lâm Ngọc bỗng nhiên hô hấp dồn dập, hỏi: “Vì sao phải cho ta chỗ tốt?”

Dịch Tiểu Phong sắc mặt trắng bệch, nói: “Người sắp chết, Đường thành chủ là người có tiếng lỗi lạc, nếu có thể giúp hắn báo thù, cũng coi như phát dương chính đạo, ta nguyện ý đem một thân tuyệt học thưởng cho người có công.”

Thì ra là sắp chết……

Hồng Lâm Ngọc hoàn toàn tin tưởng Dịch Tiểu Phong chính là NPC.

“Tiền bối yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không làm ngài thất vọng!” Hồng Lâm Ngọc lập tức bảo đảm, sau đó xoay người rời đi.

Hình ảnh phát sóng trực tiếp của Dịch Tiểu Phong bắt đầu tăng cao nữa.

Dịch Tiểu Phong lại nhịn không được ho khan vài tiếng, xoay người rời đi.

Phủ thành chủ này quá nguy hiểm!

Ban ngày cũng chết người!

Hắn không thể lưu lại nơi này, trước đi về tu luyện Thuần Dương Ngũ Kiếm quyết thử xem.

Dịch Tiểu Phong đi không nhanh không chậm.

Hắn không có đi những con đường quái gở đó, sợ bị hung thủ tập sát.

Khi đi ngang qua một tòa cổng vòm đá, hắn bỗng nhiên dừng lại.

Hắn ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy khe đá phía trên chỗ cổng vòm đang có ánh sáng hồng.

Cơ duyên!

Dịch Tiểu Phong lập tức nhón mũi chân, dùng ngón tay moi khe đá.

Bên trong có một tấm giấy.

Rất khó moi ra.

Khán giả thì hứng thú:

“Không phải đâu a, gia hỏa này lại tìm được bảo bối?”

“Hẳn là không phải đi, khe đá nhỏ như vậy có thể chứa cái gì?”

“Nếu là hắn lại tìm được bí tịch, ta kêu hắn là cha.”

“Người trẻ tuổi, không cần vậy a, cẩn thận tự vả.”

“Xem thân thể run rẩy này của hắn, ta đều muốn thay thế hắn nha.”

……

Moi một hồi lâu, Dịch Tiểu Phong rốt cuộc moi ra được, là một tấm giấy vàng.

Mặt trên viết đầy chữ nhỏ.

Đan phương!

Hoãn Sinh đan!

Công hiệu là có thể làm người chết sống lâu thêm một đoạn thời gian.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch