Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ta Không Phải Là Đại Sư Bắt Quỷ

Chương 88:

Chương 88




Chủ thầu nhìn la bàn không chớp mắt, nói: “Lý đạo trưởng, có phải con quỷ đó rất lợi hại?”

Con quỷ đó có lợi hại hay không Lý đạo trưởng thật sự không biết, ông suy nghĩ một chút, rồi nói bừa: “Không ổn rồi, ở đây không chỉ có một con quỷ, còn có mấy con nữa!”

Lời này vừa nói ra, đám người chủ thầu sợ tới mức chân đều mềm nhũn.

Ngay lúc tất cả bọn họ đang căng thẳng, thì một người đàn ông bỗng nhiên nhìn thấy có một vật gì đó đang chậm rãi bay ra từ cửa sổ tầng năm, đó là cái gì? Hắn kéo kéo người bên cạnh nói: “Ngươi xem đó là cái gì?”

Người kia nhìn chăm chú, bỗng nhiên nhớ tới đó không phải là chiếc quan tài mà ban ngày hắn đã nhìn thấy sao?!

Hai người sợ tới mức chân đều mềm nhũn, chỉ vào chiếc quan tài đang lơ lửng trong không trung a a a nửa ngày trời, hoảng sợ nói: “Có, có có quan, quan tài tài bay trên trời a a! Cứu tôi với!!”

Hắn không thể chịu đựng được nữa, hét lên một tiếng chạy đi thật xa.

Bởi vì tiếng của đàn ông kia quá lớn, khiến tất cả mọi người đồng thời nhìn qua đó, quả nhiên nhìn thấy chiếc quan tài đang bay từ cửa sổ ra ngoài, hình như còn nhìn thấy có một cô gái tóc dài đang ngồi trên chiếc quan tài, lúc này đang nằm dài trên chiếc quan tài từ trên cao nhìn xuống, rõ ràng là ban đêm, nhưng khi cặp mắt âm u lạnh lẽo kia nhìn qua đây, vẫn khiến cho tất cả mọi người ở đây đều hoảng sợ, hoảng hốt không thôi!

“Mẹ kiếp! Đó là cái gì?”

“Mẹ kiếp đó là thứ gì vậy?”

“Chẳng lẽ trên đời này thật sự có quỷ?”

“Đạo trưởng! Lý đạo trưởng các ông mau đi bắt quỷ đi!”

Lý đạo trưởng: “……”

Lý đạo trưởng nhắm mắt bước lên phía trước một bước, nói: “Yêu nghiệt phương nào, lại dám tới nhân gian làm loạn, còn không mau rời đây, nếu không muốn bị ta đánh cho hồn bay phách tán!”

Ông vừa hét ra một câu, liền thấy cô gái tóc dài đang bay lơ lửng trong quan tài kia cúi đầu nhìn xuống, giọng nói cô âm u lạnh lẽo, giống như ác quỷ mới bước ra từ địa ngục: “Chúng tôi chỉ tới đây lấy quan tài của tôi trở về……”

Chỉ thấy cô từ trong quan tài đứng lên, từ trên cao nhìn bọn họ, một mái tóc vừa dài vừa đen tung bay trong gió, đặc biệt là cặp mắt kia, trong đêm khuya, càng trở nên khủng bố.

Chân Lý đạo trưởng mềm nhũn, lùi về phía sau mấy bước nói: “Bây giờ ngươi đã lấy được quan tài, còn không mau khỏi đây!”

Cô gái tóc dài nở nụ cười: “Yên tâm, chúng tôi đi đây……”

Chỉ thấy cô gái tóc dài đứng trong quan tài, chiếc quan tài âm u lạnh lẽo kia bay đi thật xa, rất nhanh biến mất trong màn đêm.

Lý đạo trưởng: “……”

Chủ thầu: “……”

Mọi người: “……”

Mấy người đàn ông nhìn mặt nhau, lau mồ hôi lạnh trên trán, mãi đến khi chiếc quan tài kia bay xa, cuối cùng bọn họ mới từ trong hoảng sợ giật mình tỉnh lại, hét a một tiếng rồi xoay người chạy!

Chủ thầu còn muốn trốn ở phía sau Lý đạo trưởng, nhưng hắn vừa mới quay đầu thì phát hiện, Lý đạo trưởng không biết đã chạy trốn từ lúc nào mà bây giờ chỉ còn nhìn thấy mỗi bóng dáng…… Bộ dạng hoảng hốt đó, nhìn còn sợ hãi hơn hắn?!

“Mẹ kiếp, Lý đạo trưởng? Lý đạo trưởng ông đi đâu vậy? Các người chạy cái gì? Lý đạo trưởng ông mau trở lại đây!”

“Lý đạo trưởng??”

Chủ thầu trơ mắt nhìn Lý đạo trưởng chạy xa cả người đều trợn tròn mắt.

Lý đạo trưởng thật sự rất sợ hãi, có thể người ngoài không nhìn thấy, chỉ thấy chiếc quan tài bay trên trời, nhưng hắn trời sinh cho Âm Dương Nhãn, không cần bất kỳ sự trợ giúp nào cũng có thể gặp quỷ, cho nên ông chỉ liếc mắt có thể nhìn thấy không chỉ có một con quỷ khiêng chiếc quan tài kia.

Kỳ thật một con quỷ ông miễn cưỡng cũng có thể ứng phó, nhưng ở đó có ba bốn năm sáu con quỷ, đặc biệt là cô gái tóc dài ngồi trong quan tài đó, mắt tỏa ra hồng quang, oán khí trên người so với những con ác quỷ mà lúc trước ông đã từng gặp còn nặng hơn, chỉ sợ là một con ác quỷ vô cùng lợi hại, vì vậy mới có thể sử dụng nhiều tiểu quỷ để khiêng quan tài cho cô ta.

Ông chỉ là một đạo sĩ nhỏ không có cách nào để ứng phó, vụ án lớn như thế này chỉ có thể để người bên Trương đạo trưởng tới đây để xử lý.

Ông chỉ có thể mau chóng chạy trốn khỏi đây.

Cứu tôi với!

……

Con đường Phú Dân tối hôm đó rất náo nhiệt, không ít người ngủ ở trên giường đều có thể nghe thấy ở bên ngoài có người hô to “Có quỷ”, “Cứu tôi với”.

Một số người hiếu kỳ nghe thấy âm thanh đó cũng rời giường đi xem một chút, còn có một số người không có lòng hiếu kỳ thì trở người tiếp tục ngủ.

Ông Vương cũng nghe thấy, ông tới bên cửa sổ nhìn một chút, chỉ thấy cao ốc dang dở ở bên kia tối đen như mực, nhìn có vẻ rất âm trầm, hiếm khi, lần này ông không cảm thấy sợ hãi.

Cũng không biết không có cao ốc dang dở, mấy con quỷ đi đến nơi nào nữa?

Vợ của ông nói: “Ông mau đi ngủ đi, ban ngày còn chưa đủ đông cứng sao?”

Ông Vương thở dài, đại khái chính là biết nhiều quá nên ưu thương đi, ông nằm ở trên giường, còn cố ý nhìn cổ chân của mình, nơi nào vẫn còn một dấu tay, không chỉ có ông, ngay cả cổ tay của cháu ông cũng có một dấu tay.

Ông đương nhiên biết vì sao lại có dấu tay này, đây là do quỷ kéo!

Rạng sáng ngày hôm sau, vợ của ông Vương, con trai, con dâu phát hiện ông Vương bị bệnh rất nặng, lúc trước có mời đạo sĩ tới bắt quỷ, bây giờ vẫn còn một chút nến thơm và vàng mã, sáng sớm lúc ông ra chợ mua một cái đầu heo trở về, bọn họ còn tưởng rằng ông trải qua một trận sinh tử nên mua một cái đầu heo để chúc mừng, nào biết ý của ông không phải như vậy, nói là muốn cúng tế cho những con quỷ tốt bụng đã cứu hai ông cháu, còn kéo cháu trai tới cúng bái, cháu trai quỳ rất nghiêm túc, dập đầu chắp tay những nghi lễ cũng không ít, nhìn có chút ra dáng.

Sau một quãng thời gian, những dịp lễ tết cũng không thiếu những điều này.

Đầu của ông Vương thực sự rất đau.

Có điều đây là những chuyện sau này.

……

Cố Phi Âm cũng rất khẩn trương, cô không nghĩ tới nhân lúc đêm khuya tĩnh lặng đi tới đây, lại còn có thể đụng phải người, đúng lúc còn chạm mặt nhau, làm cô sợ tới mức không đi được, chỉ sợ bị bắt được, sau khi lấy lá bùa xuống cô vội vàng ngồi trong quan tài, vội vàng thúc giục cô gái hàng xóm, bà lão và quỷ không đầu mau chóng chạy đi, nếu bị bắt thì xong luôn!

Mấy người bọn họ rõ ràng cũng rất khẩn trương, khiêng quan tài bay ra ngoài, đặc biệt là lúc nhìn thấy ở phía dưới có nhiều người đứng như vậy, thiếu chút nữa buông tay thả quan tài xuống, vì sao lại nhìn bọn họ chằm chằm với bộ mặt hung ác đến như vây? Cái nhìn không phải ý tốt gì, đặc biệt là lão đạo sĩ trong tay cầm Lôi kích mộc kia(7), vừa nhìn đã khiến cho quỷ phải sợ hãi.

(7)Lôi Kích mộc: là một loài cây dùng để làm pháp khí, là bảo vật dùng để trừ tà rất tốt.

“Vì sao bọn họ lại ra ngoài? Lúc trước vẫn còn ở bên trong mà?”

“Chạy nhanh chạy nhanh, tôi sợ nhất là tiếp xúc với mấy đạo sĩ này, một lời không hợp liền ném lá bùa, quỷ nhìn liền sợ hãi.”

“Tôi cũng sợ, ở đây khắp nơi đều là lá bùa, mau chạy đi.”

Cô gái hàng xóm và bà lão khiêng quan tài, cúi đầu liền chạy, đến một ánh mắt cũng không muốn cho.

Bọn họ cũng không dám ở lại, dồn hết sức lực khiêng quan tài bay xa, chỉ sợ bị bắt được.

Bởi vì tạm thời không có nơi nào để đi, buổi sáng sau khi nữ quỷ trung niên đi lúc này cũng chưa trở về, nhà ở vẫn chưa có tin tức gì, cũng không biết căn nhà đó có ở được không, có thể thuê với giá rẻ một chút được không?

Vì vậy lúc này thật sự không có nơi nào để đi, Cố Phi Âm suy nghĩ, bảo quỷ không đầu đưa cô tới gầm cầu vượt ở gần đây trước, cầu vượt đó sắp bỏ đi rồi, ngày thường không có người đi, tạm thời để quan tài ở đấy có lẽ không có vấn đề gì.

Nữ quỷ áo đỏ đi phía sau cô gái tóc dài, có thể hiểu rõ cái gì gọi là chỉ có thảm hơn chứ không có thảm nhất, cô thật sự không nghĩ tới một ngày kia mình cũng thành một con quỷ khiêng quan tài chạy loạn khắp thế giới.

Cô gái hàng xóm và bà lão đứng bên cạnh, hiển nhiên cũng vì rời khỏi nhà mà ưu thương.

Cố Phi Âm đi xung quanh tìm một chút củi khô tới đây, nơi này tốt, đốt lửa cũng không sợ bị người khác phát hiện, lúc cô đốt lửa có thể thuận tiện làm khoai nướng để ăn.

Nghĩ đến mùi thơm ngào ngạt của khoai nướng, nước miếng cô đều chảy xuống.

Cô kéo cần câu: “Tôi muốn ăn tôm hùm đất, ngươi giúp tôi đi bắt tôm hùm đất đi, tôi nướng ăn.”

Quỷ nước:……

Quỷ nước chỉ muốn chết, vì sao hắn lại trêu chọc con quỷ này chứ?!

Cố Phi Âm trải qua hết một buổi chiều, không chỉ ăn tôm đất còn ăn khoai nướng, tôm đất cô nhờ quỷ nước rửa sạch, trực tiếp nướng trát tương ăn, khoai lang chôn dưới đống lửa, ấm hết người thì khoai lang cũng gần được, còn chưa lấy ra đã ngửi thấy một hương thơm nồng đậm, lột vỏ bẻ thành hai nửa, ngoài trắng ruột đỏ, mùi thơm nóng hổi bay ra ngoài, cắn xuống một miếng, vừa ngọt lại mềm.

Ngày thứ hai cô ăn điểm tâm cũng là cái này, ăn một cái liền no.

Nhưng cô phải đi làm, đó cũng là vấn đề, ngày hôm qua đã xin nghỉ một ngày, ngày hôm nay nói gì cũng không thể lại nghỉ, dưới cầu tuy rằng không có người, nhưng cô cũng sợ xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, quan tài này của cô quang minh chính đại để ở chỗ này không hay, cho nên cô nhờ quỷ nước đào hố, tạm thời chôn xuống đợi đi làm về móc ra, hi vọng đến lúc đó đã nói xong chuyện phòng ốc rồi, như vậy là có thể chuyển tới phòng thuê.

Quỷ nước bị phái đi bắt cá tôm, sau lại lĩnh nhiệm vụ mới, đào hầm?

Nó phục cô gái tóc đen dài này rồi, nhớ quỷ sinh hai mươi mấy năm của nó, kể cả hồi còn sống cũng chưa gặp loại người kỳ hoa như vậy, chỉ sợ lên trời xuống đất đều tìm không ra người thứ hai!

Ngược lại người kì lạ này rất lợi hại, hiện tại nó bị treo trên dây câu, bất luận muốn đi đâu, chỉ cần cô gái tóc đen dài này kéo cần câu, nó sẽ bị kéo về chính xác, muốn chạy cũng không có chỗ chạy.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch