Trong phủ đệ, Diệp Vô Trần lông mày nhíu chặt, nếu đám người Đông Hoàng Tuyết đã biết chuyện hắn Khí Luân là tử luân, chỉ sợ mấy người Trang Bất Phàm Lôi Cực tông cũng sẽ rất nhanh điều tra ra, mấy người này khẳng định là có âm mưu gì lớn đây.
Xem ra, hắn phải mau chóng kích hoạt Khí Luân. Hơn nữa phải kích hoạt toàn bộ bảy đại Khí Luân, chỉ có dạng này, mới có thể để cho bọn người Trang Bất Phàm không thể nói được gì.
Hiện tại, hắn còn không còn chưa lấy được đồ lúc trước hắn lưu lại ở Lôi Cực tông, nên tự nhiên không thể cứ như vậy rời khỏi Lôi Cực tông được.
Diệp Vô Trần thu 2 triệu linh thạch hạ phẩm trên mặt đất vào trong Đại Địa Đỉnh, lại phân phó ba ngươi Trần Hải một số chuyện, sau đó trở về phòng tu luyện.
Một đêm trôi qua.
Diệp Vô Trần khởi hành đến Đống Thổ.
Bất quá, cân nhắc đến Đoàn Vĩnh là tông chủ Tứ Quý Kiếm Tông, cũng không thể luôn ở trong Lôi Thành được, cho nên Diệp Vô Trần để Đoàn Vĩnh trở về Tứ Quý Kiếm Tông, trước chủ trì sự vụ trong Tứ Quý Kiếm Tông.
Với lại Đống Thổ ở Linh Sơn quốc, cho nên Diệp Vô Trần và Đoàn Vĩnh cùng đường, hai người cùng rời khỏi Lôi Thành.
Trần Hải cùng A Lực thì lưu lại trong Lôi Thành, chờ hắn trở về.
Lúc rời đi, Diệp Vô Trần lưu lại 200. 000 linh thạch hạ phẩm và 100 triệu kim tệ cho Trần Hải, để hai người Trần Hải tùy ý chi tiêu, cần mua gì cứ việc mua, đừng tiết kiệm dùm hắn.
Đồng thời, Diệp Vô Trần truyền một bộ luyện đan cùng pháp quyết luyện khí cho hai người Trần Hải và A Lực, để cho hai người cố gắng tu luyện trong những ngày hắn không ở đây, sau này hai người muốn đan dược hay binh khí, thì tự mình đi luyện, cũng không thể để thiếu gia như hắn thay hai người luyện chế.
Diệp Vô Trần cùng Đoàn Vĩnh cưỡi xe Ô Thú Mã rời đi.
Những ngày này mỗi ngày Ô Thú Mã đều ăn linh nhục Bạch Giao, lại thêm tu luyện Hồng Hoang Thiên Thú Quyết Diệp Vô Trần đã truyền thụ cho nó, nên khí tức càng phát ra mạnh mẽ.
Đoàn Vĩnh ngồi ở đầu xe, cảm thụ được tốc độ của Ô Thú Mã, cười nói với Diệp Vô Trần: "Hiện tại tốc độ của Tiểu Hắc Tử so với trước kia đã nhanh gấp đôi."
Ô Thú Mã nghe xong, hí lên hoan hô.
Đoàn Vĩnh khen nó, nó tránh không khỏi đắc ý.
Diệp Vô Trần cười nói: "Tăng bấy nhiêu thì tính là gì, ngươi tu luyện Hồng Hoang Thiên Thú Quyết, nếu hai tháng nữa mà không đột phá đến Linh thú, đó là do ngươi ngu quá thôi." Sau đó hù dọa: "Đến lúc đó, ta bán ngươi bán đến nơi giết heo."
Cái đùi tráng kiện Ô Thú Mã kia run lên.
Đoàn Vĩnh cười ha ha một tiếng: "Cho nên Tiểu Hắc Tử ngươi phải cố gắng, nếu không thiếu gia trở về phát hiện ngươi còn chưa đột phá Linh thú, nói không chừng sẽ bán ngươi thật đó."
Hai người Diệp Vô Trần cười ha ha.
Bởi vì đến Tứ Quý Kiếm Tông còn phải bảy tám ngày nữa, cho nên, Diệp Vô Trần liền xếp bằng ở trong xe ngựa, nuốt gan Bạch Giao lần nữa trùng kích lên Linh Thể bát trọng.
Gan của Bạch Giao không chỉ không có mùi tanh, ngược lại là ngọt ngào thuần hương, gan Bạch Giao chuyển hóa thành đan dược chi hà, dưới sự vận chuyển của Thủy Long Quyết cuồn cuộn tràn vào Đỉnh Luân.
Bảy ngày sau.
Đến địa vực Tứ Quý Kiếm Tông, Diệp Vô Trần và Đoàn Vĩnh tách ra.
Bởi vì thời gian eo hẹp, cho nên Diệp Vô Trần cũng không đi đến Tứ Quý Kiếm Tông nghỉ ngơi, ngựa không dừng vó, tiếp tục chạy tới Đống Thổ.
Về phần Ô Thú Mã, lưu tại trong Tứ Quý Kiếm Tông, sau khi Diệp Vô Trần trở lại thì cưỡi Ô Thú Mã về Lôi Thành.
Linh Sơn quốc, một phiến hoang sơn ở trên không Diệp Vô Trần lại bay thật nhanh. Lúc đầu, chỉ có đạt tới Thần Thông bí cảnh, mới có thể ngắn ngủi phi hành, nhưng Diệp Vô Trần có Vạn Long Bảo Khải cấp bậc Bảo khí, có thể ngự không phi hành.
Hơn nữa trong mấy cái Long tộc đại trận ở trên Vạn Long Bảo Khải, có một cái là Ngự Long đại trận, có thể tăng tốc độ phi hành của Vạn Long Bảo Khải, khi Diệp Vô Trần thôi động Vạn Long Bảo Khải Ngự Long đại trận, sau lưng ngưng tụ ra long dực * , long dực mở ra, trong nháy mắt đã ở bên ngoài vài trăm mét.
*Long dực: Con rồng hoặc hình rồng.
Cho nên, không có Ô Thú Mã, tốc độ Diệp Vô Trần ngược lại càng nhanh hơn.
Lúc đầu Diệp Vô Trần cũng thôi động Đại Địa Đỉnh để phi hành, chỉ là Đại Địa Đỉnh là cực phẩm Bảo khí, lúc thôi động nội lực tiêu hao quá kinh người, nên Diệp Vô Trần thôi động phi hành nửa giờ đã phải dừng lại nghỉ ngơi, cho nên ngược lại không bằng Vạn Long Bảo Khải.
Hai ngày hai đêm không ngừng nghỉ, rốt cục Diệp Vô Trần cũng đi tới Đống Thổ.
Đống Thổ có một con sông gọi là Xích Giang, Xích Giang này, cơ hồ quán xuyên cả Đống Thổ, ở trên Xích Giang, thường xuyên có thương thuyền vãng lai, cho nên, Diệp Vô Trần quyết định đi thương thuyền tiến vào sâu trong Đống Thổ, tốc độ đi thương thuyền, so với hắn thôi động Vạn Long Bảo Khải phi hành thì nhanh hơn, bởi vì thương thuyền của một số thương hội đều là Bảo khí cấp bậc thượng phẩm.
Diệp Vô Trần đi chính là phi thuyền của Yêu Long thương hội, gọi Luyện Dương Bảo Thuyền, là một thuyền lớn tiếp cận Bảo khí cấp bậc cực phẩm, ở trên Xích Giang trong đông đảo thương thuyền, thì đây là thuyền tốt nhất, tốc độ nhanh nhất, chỉ năm sáu ngày đã đến chỗ sâu trong Đống Thổ.
Đương nhiên, đi Luyện Dương Bảo Thuyền, giá cả cũng không ít, lấy nửa ngày tính toán, gian phòng bình thường, nửa ngày cần 100 linh thạch hạ phẩm, một ngày chính là 200, Diệp Vô Trần muốn đến chỗ sâu Đống Thổ thì cần 1000.
Cho nên, có thể cưỡi Luyện Dương Bảo Thuyền, thân phận nếu không phải phú tức là quý, một ngày 200 linh thạch hạ phẩm, tuyệt đối không phải những đệ tử tiểu gia tộc kia có thể lấy ra được.
Bất quá, chút tiền lẻ này, đối với Diệp Vô Trần mà nói thì không coi là gì.
Diệp Vô Trần muốn một phòng thượng đẳng, mỗi ngày tốn 1000 linh thạch hạ phẩm.
Đương nhiên, là đáng giá vì trong phòng thượng đẳng có Tụ Linh Trận, hơn nữa giường, ghế ngồi, tất cả đồ vật toàn bộ đều không phải là phàm phẩm, là những đồ vật có trợ giúp cho việc tu luyện.
Luyện Dương Bảo Thuyền phân thành ba tầng, có thể chứa mấy vạn người, phòng thượng đẳng của Diệp Vô Trần ở trên tầng cao nhất, hơn nữa còn có thể quan sát cảnh sông Xích Giang.
Xích Giang, bốc lên sương mù nhàn nhạt, mà ở trên bờ, thì là Đống Thổ hàn băng chi khí, cho nên, đi thuyền ở trên sông, cho người ta một loại cảm thụ kỳ diệu.
Đương nhiên, Diệp Vô Trần cũng không có tâm tư đi thưởng thức cảnh sông, tuyệt đại bộ phận thời gian đều ở trong phòng tu luyện.
Thủy Long Quyết vận chuyển, từng đạo linh khí Mộc Long không ngừng tràn vào trong Đỉnh Luân.
Trước đó đã nuốt gan Bạch Giao nhưng Đỉnh Luân vẫn không có bất kỳ dấu hiệu nào, bất quá, Diệp Vô Trần cũng không hề nhụt chí, ngày tiếp nối đêm, không ngừng thôn phệ linh khí Mộc Long.
Đỉnh Luân mặc dù vẫn không kích hoạt được, nhưng dưới linh khí Mộc Long, Lôi chi nguyên lực, gan Bạch Giao liên tục rót vào, hắn vẫn cảm nhận được chỗ sâu trong Đỉnh Luân có một chút biến hóa rất nhỏ, biến hóa mặc dù cực kỳ nhỏ, nhưng bản thân Diệp Vô Trần vẫn có thể cảm nhận được.
Lúc đầu, Diệp Vô Trần dự định nuốt nội đan của Bạch Giao để tu luyện, nhưng chỉ sợ gây ra động tĩnh quá lớn, quyết định đợi đến lúc xuống thuyền, tiến vào chỗ sâu Đống Thổ rồi mới nuốt để tu luyện.
Rất nhanh, bốn ngày đi qua.
Lúc này, bên ngoài có tiểu nhị Yêu Long thương hội tới gõ cửa, nhắc nhở Diệp Vô Trần qua mười phút nữa là đến thành Băng Hàn.
Trên ven đường Xích Giang, có một số thành trì, lúc đi qua một số thành trì, Luyện Dương Bảo Thuyền đều sẽ ngừng lại nghỉ ngơi một lúc. Trước đó Diệp Vô Trần đã phân phó tiểu nhị của Yêu Long thương hội chờ đến thành Băng Hàn thì nhắc nhở hắn, nên Diệp Vô Trần ngừng tu luyện.
Lần này đối phó với Địa Long, hắn không thể không cẩn thận, cho nên, hắn dự định tiến thành Băng Hàn mua sắm ít đá Cực Hàn, đến lúc đó dùng đá Cực Hàn này để bày trận, uy lực sẽ mạnh lên rất nhiều.
Diệp Vô Trần đi ra khỏi phòng, thưởng một viên linh thạch hạ phẩm cho tiểu nhị kia, sau đó trở lại tầng thứ ba ở đầu thuyền.
Bởi vì sắp đến thành Băng Hàn, cho nên, đông đảo hành khách trên thuyền đều đi ra khỏi phòng, đầu thuyền có rất nhiều người.
Để Diệp Vô Trần ngoài ý muốn chính là hắn nhìn thấy vương gia Kim Hồ Duệ của Kim Diễm quốc kia!
Kim Hồ Duệ đang cùng một nữ tử dung mạo kinh diễm đứng chung một chỗ.