Mộc Ân trầm ngâm nói: "Ở trong đại điện, nhất định là đã xảy ra chuyện gì mà chúng ta không biết, nếu lúc ấy công chúa Tiêu Thục Thận cũng ở bên trong, đến lúc đó ngươi hỏi thăm nàng một chút xem thử lúc ấy trong đại điện xảy ra chuyện gì."
Lưu Đường xác nhận.
Diệp Vô Trần ngốc trong công hội trận pháp sư Linh Sơn quốc một ngày, sau đó cáo từ Hoàng Mưu Xuân rời đi.
Hoàng Mưu Xuân đương nhiên là "Lưu luyến" muốn rời xa, hắn hi vọng Diệp Vô Trần có thể ở thêm mấy ngày, nếu có thể ở một năm hoặc nửa năm thì càng tốt hơn, bất quá Diệp Vô Trần muốn rời đi, hắn cũng không dám cưỡng cầu.
Mặc dù chỉ mới một ngày, nhưng tháng độ của Hoàng Mưu Xuân đối với Diệp Vô Trần biến hóa rất lớn, ở trước mặt Diệp Vô Trần, rất cung kính, không dám có một tia vượt qua.
Diệp Vô Trần thấy thái độ Hoàng Mưu Xuân như vậy, cũng không nói gì.
Ra khỏi công hội Trận Pháp sư Diệp Vô Trần đang muốn lên xe ngựa, cùng với hai người Trần Hải, A Lực trở về Lôi Cực tông thì công chúa Tiêu Thục Thận mở miệng nói: "Vô Trần công tử, xin chờ một chút."
Diệp Vô Trần ngừng lại.
Tiêu Thục Thận đi đến trước mặt Diệp Vô Trần, đôi mắt đưa tình nhìn Diệp Vô Trần, cười nói: "Ta muốn mời Vô Trần công tử đến vương cung Linh Sơn ta ngồi một chút, sau đó thỉnh giáo một chút nghi hoặc về trận pháp, không biết Vô Trần công tử chịu hay không?"
Chịu hay không?
Lấy thân phận Tiêu Thục Thận công chúa, nói như thế, đây là chuyện xưa nay chưa từngthấy.
Trần Hải đụng đụng bả vai Lực, nháy mắt ra hiệu.
A Lực mặt không biểu tình.
Diệp Vô Trần lắc đầu nói với Tiêu Thục Thận: "Qua ít ngày nữa, ta còn phải tham gia giao lưu đại hội Ngự Kiếm tông, cho nên, giờ phải về Lôi Cực tông."
"Giao lưu đại hội Ngự Kiếm tông?" Tiêu Thục Thận cười một tiếng: "Bây giờ cách giao lưu đại hội Ngự Kiếm tông còn hơn một tháng nữa, Vô Trần công tử cần gì phải về gấp như vậy."
Tiêu Thục Thận lại nói: "Vô Trần công tử ngươi không biết chứ những ngày này nữ hài tử trong thành chúng ta khắp nơi đều đang nghị luận ngươi đó, tên của ngươi, mỗi ngày ta đều có thể nghe đến mấy chục."
Tiêu Thục Thận cười nói: "Từ sau trận chiến Sơn Hà Lôi Đài Lôi Cực tông kia, tất cả nữ tử trong thành đều nói ngươi anh tuấn phi phàm, khí chất xuất trần, thiên hạ vô song." Nói đến đây, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm mặt Diệp Vô Trần, cười nói: "Trước kia ta nghĩ là bọn họ khoa trương, nhưng bây giờ mới biết không hề khoa trương chút nào."
Diệp Vô Trần cười một tiếng: "Các nàng quá khoa trương rồi." Nói xong, quay người lên xe ngựa.
Tiêu Thục Thận thấy thế, đôi mắt đẹp có chút ảm đạm, đột nhiên lại hỏi: "Vô Trần công tử, khi nào ngươi lại đến vương thành Linh Sơn quốc?" Diệp Vô Trần sững sờ: "Không biết."
Lần này hắn tới vương thành Linh Sơn quốc, chỉ là để khảo hạch Đại Trận Pháp Sư, giờ khảo hạch đã xong, lần sau đúng là không biết bao giờ mới lại đến đây.
Tiêu Thục Thận nói: "Lần sau Vô Trần công tử đến Linh Sơn quốc, nhớ phải đến đến vương cung tìm ta." Sau đó bổ sung: "Ta có một quyển bí tịch trận pháp Thượng Cổ, có nhiều chỗ không hiểu, ngay cả hội trưởng Hoàng Mưu Xuân cũng không giải được, cho nên mới phải thỉnh giáo Vô Trần công tử ngươi."
Diệp Vô Trần gật đầu: "Có thể." Sau đó đi vào xe ngựa.
Tiểu Hắc Tử lôi kéo xe ngựa, từ từ đi xa.
Tiêu Thục Thận nhìn xe ngựa đi xa, trong lòng có một loại thất lạc.
Xe ngựa đi xa, Trần Hải nhìn lại, thấy Tiêu Thục Thận còn đứng nơi đó, hắn nói với Diệp Vô Trần nói: "Thiếu gia, công chúa Tiêu Thục Thận mỹ mạo không thua Nhậm Doanh Dung, Đông Hoàng Tuyết, hơn nữa thiên phú trận pháp cũng rất nổi danh ở Linh Sơn quốc ngài không suy nghĩ một chút sao?"
Mặc cho ai cũng nhìn ra được, vừa rồi Tiêu Thục Thận mời Diệp Vô Trần đến vương cung ngồi là có ý gì.
Người ta là công chúa, chủ động mở miệng mời ngươi, tuyệt đối không chỉ là muốn thỉnh giáo ngươi về trận pháp.
Lúc này, A Lực đầu gỗ cũng gật đầu nói: "Tiêu Thục Thận công chúa kia rất tốt."
Tiêu Thục Thận đoan trang, điềm đạm nho nhã, cao quý, làm cho người ta xem hoài không chán như những chủng loại kia.
Diệp Vô Trần gõ một cái vào trán A Lực: "Lắm miệng!" Thấy Tiểu Hắc Tử còn đi chậm rãi, một bàn tay Diệp Vô Trần đập vào mông Tiểu Hắc Tử: "Tiểu tử ngươi hôm nay không có khí lực à, còn không mau đi! Nếu không đêm nay không được ăn thịt rồng."
Tiểu Hắc Tử bị đau, giật nảy mình, vung đùi ngựa, điên cuồng chạy, không dám chạm chạp nữa.
A Lực thấy thế, cũng không dám lắm mồm nữa.
Hắn cũng không muốn không có thịt rồng ăn.
Diệp Vô Trần ngồi ở trong xe ngựa, sờ lên gương mặt hắn, gương mặt này, dáng dấp quá đẹp, hắn có chút đau đầu, hắn cân nhắc về sau có cần phải mang mạng che mặt hay không?
Kỳ thật, hắn sao nhìn không ra Tiêu Thục Thận có hảo cảm với mình, bất quá, hắn đối với Tiêu Thục Thận, cũng không có cảm giác gì.
Hắn không khỏi nhớ tới bóng người xinh xắn ở Thần giới kia.
"Mẫn nhi, nàng sống tốt không?”
Một lát sau, Diệp Vô Trần thu hồi suy nghĩ, nuốt Long Hồn Đan tiếp tục tu luyện.
Hắn hiện tại đã là Linh Thể cửu trọng đỉnh phong, nhưng hắn chưa có dự định trùng kích lên Linh Thể thập trọng, mà là tiến mở rộng kinh mạch và Khí Luân.
Hiện tại khí mạch hắn đã gấp 32 lần, ở cảnh giới Linh Thể cửu trọng đỉnh phong, hẳn là có thể mở rộng đến 35 lần.
Mười ngày sau.
Ba người Diệp Vô Trần về tới Lôi Thành.
Ngày thứ hai, tông chủ Phương Ngôn liền tới phủ đệ Diệp Vô Trần.
"Ta nhận được tin tức, Lâm Phi Vũ gia nhập Bách Thú tông!" Phương Ngôn đi vào phủ đệ Diệp Vô Trần mở miệng nói câu đầu tiên.
"A, Bách Thú tông!" Diệp Vô Trần ngoài ý muốn.
Thiên Thú sơn mạch, có hơn một trăm quốc gia, Lôi Cực tông là đệ nhất tông môn trong 13 nước Đông Hoàng ở phía bắc Thiên Thú, Ngự Kiếm tông là đệ nhất tông môn 19 nước ở phía tây Thiên Thú.
36 nước phía Nam Thiên Thú, đệ nhất tông môn là Hoành Đao môn. 38 nước phía đông Thiên Thú, đệ nhất tông môn chính là Bách Thú tông này!
Thiên Thú sơn mạch, to to nhỏ nhỏ có mấy vạn tông môn, mạnh nhất là thập đại tông môn, Lôi Cực tông ở Thiên Thú sơn mạch chỉ xếp hạng thứ ba trong thập đại tông môn, mà xếp vị trí số một, chính là Bách Thú tông!
Diệp Vô Trần hai mắt lấp lóe, nói như vậy, lúc ấy ở Tứ Quý sơn cứu Lâm Phi Vũ, Lâm Duyệt Dương đi chính là cao thủ Bách Thú tông sao? Vì sao cao thủ Bách Thú tông muốn cứu hai người đó?
Phương Ngôn biết được Lâm Phi Vũ gia nhập Bách Thú tông, sắc mặt có chút không dễ nhìn, Lâm Phi Vũ là đệ tử Lôi Cực tông, hiện tại gia nhập Bách Thú tông, điều này mang ý nghĩa đã phản bội Lôi Cực tông, hơn nữa Bách Thú tông và Lôi Cực tông vẫn luôn có thù hận rất lớn!
Nếu như Lâm Phi Vũ gia nhập những tông môn khác, Phương Ngôn nhiều ít còn có thể tiếp nhận, nhưng gia nhập Bách Thú tông, thì hắn không thể tiếp nhận được.
"Bốn vị lão tổ Từ Tất Đắc, Trương Hưng biết được Lâm Phi Vũ gia nhập Bách Thú tông thì rất giận dữ." Phương Ngôn nói tiếp: "Bốn vị lão tổ nói, sau này ngươi gặp Lâm Phi Vũ, thì không cần thủ hạ lưu tình."
Diệp Vô Trần gật đầu, kỳ thật không cần mấy người Từ Tất Đắc nói, hắn cũng không có khả năng buông tha cho Lâm Phi Vũ.
Nửa giờ sau, Phương Ngôn trở về Lôi Cực tông, trước khi đi, bảo Diệp Vô Trần chuẩn bị một chút, nửa tháng sau khởi hành tiến về Ngự Kiếm tông.
Biết được nửa tháng sau khởi hành đến Ngự Kiếm tông, Diệp Vô Trần dường như là đóng cửa không ra, vẫn luôn ở trong phủ đệ nuốt Long Hồn Đan tu luyện.
Lại qua mười ngày.
Rốt cục Diệp Vô Trần cũng đã mở rộng kinh mạch đến 35 lần, sau đó trùng kích Linh Thể thập trọng.
Cảnh giới Linh Thể thập trọng linh biến, kỳ thật chính là phải áp súc nội lực trong đan điền, để nội lực chuyển thành linh lực!
Linh lực ở giữa nội lực và chân khí.
Khi linh lực áp súc đến cực hạn, thì nội lực sẽ lột xác thành chân khí.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao sau khi Diệp Vô Trần đột phá đến Linh Thể thập trọng, thì đối phó với Ma Uyên Ma Long Thú kia sẽ thêm mấy thành nắm chắc.