Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ

Chương 23: Vận dụng đại trận truyền tống hộ mệnh của tông môn

Chương 23: Vận dụng đại trận truyền tống hộ mệnh của tông môn

Nhưng!

Mọi người vừa mới bắt đầu hưng phấn, thì bước thứ ba, bước được một nửa, chân Đại trưởng lão, liền mắc kẹt ở giữa không trung, mặc cho mặt hắn đỏ lên, cũng không thể tiến lên thêm chút nào.

Tiếng hoan hô lập tức tan thành mây khói, đám người không thể hiểu nổi mà nhìn chằm chằm Đại trưởng lão.

“Đại trưởng lão, sao ngươi không đi tiếp?”

Đại trưởng lão đỏ bừng mặt, tức giận đến run người.

“Đi cái gì mà đi? Ta bị kẹt trong trận pháp này.”

“Cái gì!”

Tất cả mọi người đều lập tức sững sờ ở đó.

Đại trưởng lão lúc này mới đi được hơn hai bước!

Mà giờ đã bị nhốt rồi?

Có lầm hay không?

Hoàng trưởng lão bắt đầu luống cuống.

“Đại trưởng lão, ngài đừng nói giỡn với ta. Ta sắp trễ buổi hẹn gặp mặt rồi.”

“Gặp mặt, gặp mặt, ngươi cũng chỉ biết gặp mặt! Thiên Ma tông có nhiều nữ trưởng lão như vậy, ngươi lại không theo đuổi, hết lần này tới lần khác phải đi Kháo Sơn tông làm gì, tại sao ngươi cứ làm như vậy?”

Hoàng trưởng lão tủi thân nói:

“Tông môn cũng quá quen thuộc rồi, không tiện ra tay. Hơn nữa... hơn nữa mấy người lớn tuổi lại không xinh đẹp lắm, mà người quá trẻ tuổi lại coi thường ta.”

“Sao ngươi lắm yêu cầu như vậy?”

“Ngươi đã hơn ba trăm tuổi, người đẹp nào mà chưa thấy qua? Ngài đương nhiên không có yêu cầu gì. Hơn nữa, ngài cũng không có nhu cầu. Ta thì không được, ta mới một trăm hai mươi tuổi, con đường tu đạo dài đằng đẵng, ta muốn tìm một người bầu bạn cùng ta.”

Đại trưởng lão tức giận đến râu cũng run rẩy, quay đầu nổi giận gầm lên với mọi người.

“Còn không mau đi mời Vương trưởng lão và Thiết trưởng lão tới?”

Hai người bọn họ là những người tinh thông trận pháp nhất thiên ma tông.

“Không cần tìm, hai người chúng ta đã tới rồi.”

Vương trưởng lão và Thiết trưởng lão lập tức bước ra từ phía sau đám người, thấy một cảnh này, không nhịn được mà ngẩn ra. Bỗng một tiếng ‘Phì’ vang lên, hai người không ngừng phát ra tiếng cười khẽ.

Đại trưởng lão đen mặt.

“Vừa rồi có phải hai người các ngươi cười ta hay không?”

Vương trưởng lão và Thiết trưởng lão lập tức nghiêm mặt nói:

“Sư huynh chớ trách, hai người chúng ta và ngươi đều là sư huynh đệ nhiều năm. Cho dù ngươi có làm ra bao nhiêu chuyện buồn cười, chúng ta cũng sẽ không cười.”

“Đúng, tình nghĩa sư huynh đệ của chúng ta và ngươi đã trải qua thời gian rèn luyện và lắng đọng.”

“Không được, ta không nhịn nổi. Phì ha ha ha...”

Hai người này khác với các trưởng lão và đệ tử khác, bọn họ đều là sư đệ của đại trưởng lão, tình nghĩa khá sâu đậm, cho nên mới dám cười, còn những người khác lại không có lá gan lớn như vậy.

Đại trưởng lão tức giận đến gần như sụp đổ.

“Hai tên khốn kiếp các ngươi, còn không mau phá vỡ trận pháp này cứu chúng ta ra ngoài?”

Thấy sư huynh thật sự tức giận, hai vị trưởng lão, lập tức thu hồi vẻ tươi cười, vội vàng bắt đầu nghiên cứu trận pháp.

“Sư huynh không nên tức giận, chúng ta lập tức nghiên cứu đây a.”

Nói xong, hai người vội vàng đến gần thêm một chút, bắt đầu cẩn thận quan sát trận văn.

Nhưng dù chỉ mới nhìn một chút, trong nháy mắt hai người đã không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh.

“Hí ~!”

“Trời ơi, trình độ chạm khắc trận pháp này, quả thật khiến cho người ta không theo kịp!”

“Thiên Ma tông ta lại có loại đại sư trận pháp đến thế này ư?”

Đại trưởng lão tức giận nói:

“Ai mà không biết trận pháp này rất mạnh? Ngay cả ta là cường giả Tạo Hóa Cảnh cũng bị nhốt, các ngươi nói chuyện này có ích lợi gì? Ta muốn các ngươi lập tức phá giải trận pháp này.”

Sắc mặt hai người nghiêm trọng, giải thích:

“Đại sư huynh, ngươi là người ngoài nghề, chỉ biết trận pháp này rất lợi hại, nhưng lại không biết, trận pháp này, không phải lợi hại thông thường.”

Mọi người đều giật mình trong lòng, chẳng lẽ trận pháp này còn có chỗ ảo diệu khác?

Dường như nhìn thấu nghi ngờ của mọi người, Vương trưởng lão giải thích:

“Chạm khắc trận pháp, dù chỉ có một chút thay đổi, cũng sẽ sinh ra biến hóa khác nhau một trời một vực, mà tài nghệ điêu khắc, cũng sẽ thay đổi uy lực của trận pháp trên phạm vi lớn.”

“Đại trận phòng ngự này có thể nói là cao cấp nhất.”

“Đại trận phòng ngự thông thường chỉ có thể phòng ngự, nhưng cái đại trận này đã xuất hiện ý thức của chính mình. Nó sẽ nhằm vào thực lực của người xâm nhập, mà thay đổi áp lực của trận pháp, tạo thành mức độ chèn ép lớn nhất cho kẻ xâm nhập với sự tiêu hao linh khí nhỏ nhất. Nếu như ta đoán không sai, đừng nói là sư huynh ngươi, cho dù tông chủ tới, cũng sẽ bị giam ở trong đó như vậy.”

Hắn vừa nói ra lời này, cả mọi người ở đó đều dựng tóc gáy.

Trận pháp này lại kinh khủng như vậy sao?

Cho dù tông chủ đến cũng sẽ bị giam ở trong đó, ngươi không phải đang nói đùa đấy chứ?

Tông chủ đại nhân chính là cường giả Phá Vọng cảnh.

“Sư đệ, ngươi xem chính xác chưa!? Trận pháp này thật sự mạnh như vậy?”

Đại trưởng lão sợ hết hồn hết vía.

Gương mặt Vương trưởng lão lại tràn đầy nghiêm trọng, nói:

“Chỉ mạnh hơn chứ không kém. Ta đã từng may mắn đi tham quan trận pháp phòng ngự của Thiên Kiếm Môn, trận pháp phòng ngự đó, có thể tùy tiện vây nhốt cường giả Phá Vọng cảnh tam trọng trở lên, mà về phương diện chạm khắc trận văn, trận pháp này mạnh hơn trận pháp kia một chút.”

“Hí ~!”

Đại trưởng lão lại sợ hết hồn hết vía.

Nhưng hắn lại không có tức giận, ánh mắt còn có chút hưng phấn.

Trận pháp này mạnh như vậy, người khắc trận pháp, quả thật là một bảo bối vô cùng lớn, nhất định phải cung phụng hắn.

“Vậy ngươi có thể phá giải trận pháp này sao?”

Vương trưởng lão và Thiết trưởng lão đều lắc đầu.

“Sợ rằng không được, lấy thực lực của chúng ta, thật ra không thể phá nổi trận pháp này.”

“Đạo Nhiên và Tiêu Nhiên đang ở đâu ? Hai tên tiểu tử thối bọn họ đâu rồi?”

“Chuyện này...?”

Trưởng lão chấp pháp, lập tức xách vị đệ tử được Lý Đạo Nhiên phái đi, thông báo cho bọn họ, Trần Đại Sơn, từ trong đám người, như đại bàng xách gà con.

“Còn không mau nói ra tung tích của sư tôn và Lục sư thúc của ngươi?”


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch