Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tà Vương Truy Thê

Chương 1035: Cửa thứ bảy (15)

Chương 1035: Cửa thứ bảy (15)




Câu hỏi này…

AB là bính đinh mão, AB không phải bính đinh mão… Những cái này rõ ràng là có nghĩa khác.

Tô Lạc xoa cằm tự hỏi.

Thất công tử đắc ý liếc Nam Cung Lưu Vân một cái: “Cá sắp cắn câu rồi đó, không nghĩ ra đáp án hả?” Nhưng hắn lại cười làm lành với Tô Lạc, nói: “Nam nhân mà không trả lời được câu hỏi này thì làm sao xứng đáng với ngươi, nếu là ta thì ta sẽ bỏ hắn ngay.”

Người này làm sao vậy, chuyện của nàng và Nam Cung Lưu Vân sao lại cần hắn lo chứ? Tô Lạc trợn mắt giật mình, nàng đang muốn đáp trả lại thật mỉa mai thì Nam Cung Lưu Vân lại cười nhạt, ngăn lời nói của Tô Lạc lại. Hắn không hề để bụng nhìn Thất công tử: “Câu hỏi này không khó, vì sao các hạ lại cảm thấy nó rất khó vậy?”

“Không khó?” Thất công tử trợn mắt thật lớn: “Ngươi biết đáp án sao?”

Ai da ai da, thật là gặp quỷ nha, sao có thể nhanh như vậy chứ? Đây là câu hỏi khó nhất đấy!

“Không những đã biết đáp án, hơn nữa còn có hơn một đáp án.” Nam Cung Lưu Vân chấp tay đằng sau lưng, bình tĩnh hất cằm lên.

“Ngươi… ngươi còn có thể lập tức nghĩ ra hai đáp án sao? Chuyện này không có khả năng!” Thất công tử luôn luôn thong thả ung dung đã kinh ngạc rồi. Hắn đột nhiên đứng lên, trừng mắt với Nam Cung Lưu Vân.

“Tại sao lại không có khả năng chứ? Câu hỏi này rất đơn giản mà.” Nam Cung Lưu Vân đã được lợi còn khoe khoang, hai tay giơ lên tỏ vẻ bất đắc dĩ.

“Được, vậy ngươi nói đi, nếu ngươi có thể nói ra hai đáp án thì toàn bộ sọt cá màu xanh dương này sẽ thuộc về ngươi!” Thất công tử vẫn không tin.

“Vậy thì… được rồi.” Nam Cung Lưu Vân miễn cưỡng chấp nhận: “Nhưng mà ta nói ra rồi thì ngươi không được tức giận đó.”

“Tức giận cái gì mà tức giận, nói nhanh nói nhanh.” Thất công tử thúc giục.

Tô Lạc thấy vậy, không khỏi đỡ trán. Vị Thất công tử này vừa rồi còn thong thả ung dung, giờ lại… có thể thấy được cái tính nôn nóng này đã ăn vào xương tủy rồi.

Hai tay Nam Cung Lưu Vân chấp sau lưng, ánh mắt xa xăm, nói ra đáp án thứ nhất: “Tiểu thất là cái đồ vật, tiểu thất không phải cái đồ vật.”

“Phụt!” Tô Lạc không nín nhịn được, trực tiếp cười thành tiếng.

Nam Cung Lưu Vân thật đúng là cả gan làm loạn. Cái này gọi là gì chứ? Cái này là chỉ vào hòa thượng mắng con lừa trọc.

Tiểu thất còn không phải là đang ám chỉ Thất công tử sao?

Sắc mặt Thất công tử đỏ lên, hai mắt trợn trừng nhìn Nam Cung Lưu Vân, hừ một tiếng thật mạnh: “Câu này không tính!”

“Tại sao lại không tính câu này?” Tô Lạc hừ hừ hai tiếng, nàng xách Cửu Vĩ Tiểu Linh Hồ trắng như ngọc ra, cười nói với Thất công tử: “Ngươi nhìn xem, Cửu Vĩ Tiểu Linh Hồ của ta cũng gọi là tiểu thất, nó là một con vật. Ví dụ như ngươi, Thất công tử, thì không phải là đồ vật…”

Tô Lạc không giải thích còn đỡ, nàng giải thích xong, sắc mắt Thất công tử càng đỏ hơn.

“Nha đầu thúi, muốn ăn đòn có phải hay không? Hừ!” Thất công tử giả vờ tức giận chặn đầu Tô Lạc.

Tô Lạc le lưỡi: “Xin lỗi! Ta tưởng ngươi không hiểu rõ nên ta muốn giúp đỡ giải thích một chút. Ngài là đại nhân có đại lượng, sẽ không vì thế mà tức giận đúng không? Ta chỉ nói lại theo cách khác thôi mà.”

Nếu Thất công tử tức giận thì lập tức sẽ không phải là đại nhân có đại lượng nữa.

Tuy nha đầu này chỉ nói lại theo cách khác, nhưng mỗi câu đều ngầm có thâm ý, khiến hắn muốn tức giận cũng không thể tức giận được. Thật là một nha đầu nham hiểm gian trá, phúc hắc lanh lợi.

Thất công tử hừ một tiếng thật mạnh: “Con gái chỉ biết lo cho người ngoài, cổ nhân nói quả không sai. Thôi, tạm thời bỏ qua cho ngươi, chuyện này ta sẽ tính với người khác.”

Thất công tử vung tay áo, lạnh lùng liếc xéo Nam Cung Lưu Vân: “Còn một đáp án nữa, nếu vẫn trả lời không đàng hoàng thì cánh tay của ngươi đừng hòng giữ được.”

Đối mặt với Thất công tử, Lạc nha đầu trở nên phúc hắc như thế khẳng định là do gần mực thì đen, bị tên Nam Cung này dạy hư.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch