Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tà Vương Truy Thê

Chương 307: Tử Ngư Điện (20)

Chương 307: Tử Ngư Điện (20)




Tử Ngư Thủy Tinh có thể phun tinh thạch đương nhiên là bảo bối, nhưng mà người có được Tử Ngư thủy tinh có thể tới thẳng Bí Kíp Thất, đối với người tu luyện mà nói, đây mới là mê hoặc lớn nhất.

Bí Kíp Thất, danh như ý nghĩa chính là thư quán bí tịch trân quý, nghe nói bên trong có rất nhiều bí kíp võ công vô cùng phong phú, các loại nguyên tố pháp hệ đều có.

Đây mới là mục đích chân chính mà mọi người tiến vào Tử Ngư Điện để tranh đoạt Tử Ngư Thủy Tinh.

Mà hiện tại nơi mà tất cả mọi người đang đứng là một cột cao tận trời, phía trước mây mù lượn lờ xem không rõ, nhưng hiện ra ở trước mặt mọi người là chín con đường, dường như mỗi một con đường đều giống nhau như đúc, căn bản nhìn không ra chúng nó khác nhau như thế nào.

Nhưng là, trong số chín con đường này chỉ có một con đường an toàn duy nhất đến được Bí Kíp Thất, tám con đường còn lại có nguy hiểm rất lớn, cửu tử nhất sinh, còn chưa nhất định có thể tới được Bí Kíp Thất.

Thái Tử điện hạ trong tay có được Tử Ngư Thủy Tinh, mà Tử Ngư Thủy Tinh cùng Bí Kíp Thất có thể tương ứng lẫn nhau, nếu như Thái tử có Tử Ngư Thủy Tinh thật, như vậy Thái tử có thể tìm được con đường chính xác, nối thẳng Bí Kíp Thất.

Thái Tử điện hạ âm lãnh cười: “Được rồi, sẽ phổ cập một chút kiến thức huyền bí của Tử Ngư Thủy Tinh cho các ngươi.”

Thái Tử điện hạ nâng Tử Ngư Thủy Tinh nho nhỏ óng ánh như thủy tinh lên, trong nháy mắt, hắn sử dụng linh lực của toàn thân đổ vào Tử Ngư Thủy Tinh, ý đồ cùng Tử Ngư thủy tinh tiến hành liên lạc tinh thần.

Đúng lúc này, thân mình Tử Ngư Thủy Tinh vốn ảm đạm kia đã sớm giống như ngọn đèn dầu bị thắp sáng, nháy mắt liền sáng lên.

Hơn nữa trong ánh sáng trong suốt còn có mang theo ánh tím, lúc này lại trở nên càng ngày càng đỏ, càng ngày càng sáng, quang mang bắn ra bốn phía, làm lóa mắt người.

Thái Tử điện hạ miệt thị mà nhìn Nam Cung Lưu Vân một cái, cười lạnh nói: “Nhìn thấy không? Đây là Tử Ngư Thủy Tinh chân chính!”Nam Cung Lưu Vân chỉ cười không nói, cười như không cười mà nhướng mày xem hắn, hơn nữa, hắn còn thực tự giác kéo Tô Lạc lùi lại một bước, nghĩ nghĩ, hắn lại tự động kéo Tô Lạc lui ra phía sau một bước, dường như cảm thấy như vậy là đã thối lui đến phạm vi an toàn.

Nam Cung Lưu Vân vừa đứng vững, liền lập tức khiến thái tử tức giận.

Hắn trong lòng buồn bực vô cùng, hận không thể xé rách Nam Cung Lưu Vân.

Nhưng là hắn không có cách nào, bởi vì võ công tu vi của Nam Cung Lưu Vân so với hắn mạnh hơn quá nhiều, nếu thật muốn đánh nhau, hắn cũng chỉ có thể bị làm nhục.

Thái Tử điện hạ chỉ có thể đem tất cả tức giận đều đặt lên người Tử Ngư Thủy Tinh, cuồn cuộn không ngừng linh lực nhảy vào Tử Ngư Thủy Tinh, nó càng ngày càng trở nên đỏ tươi, đỏ đậm, hơn nữa nếu chú ý, còn có thể nhìn đến từng đợt từng đợt yên khí nhè nhẹ.

Thái tử muốn nói chuyện với Tử Ngư Thủy Tinh, nhưng làm hắn thất vọng chính là, Tử Ngư Thủy Tinh lại giống như không có linh hồn, bất luận hắn kêu gọi nó như thế nào, nó cũng không có phản ứng gì.

Thái Tử điện hạ tưởng mình đưa linh khí vào quá ít, chỉ có thể lại nỗ lực vận chuyển linh khí vào người nó.

Nhưng vẫn không được.

Lý Ngạo Thiên nhíu mày.

“Để ta.” Hắn tiến lên, duỗi tay định đoạt Tử Ngư Thủy Tinh.

Nếu là trước kia, Thái Tử điện hạ có lẽ sẽ buông tay, nhưng sau khi bị Tô Lạc châm ngòi, sao hắn còn dám tín nhiệm Lý Ngạo Thiên nữa?

Chỉ thấy Thái tử nhẹ giọng nói: “Ngươi giúp ta cùng nhau chuyển linh lực cho Tử Ngư Thủy Tinh, ta cũng không tin ta không mở ra!”






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch