Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 47: Phối Phương Bí Dược Cường Hóa Cơ Thể

Chương 47: Phối Phương Bí Dược Cường Hóa Cơ Thể




- Bạch Loan Thảo? Không đúng... Hẳn là Bạch Đằng Thảo?

- Cũng không đúng... chữ “Đằng” không phải như vậy.

Ly Nguyệt càng nói càng không có sức.

Cô gái tóc trắng đầu càng ngày càng thấp, yếu ớt dùng da thú che kín ngượng gương mặt xinh đẹp.

- Ai ~~

Mục Lương ra vẻ thở dài, lắc đầu nói:

- Xem ra, cô cũng không biết mấy chữ.

- Tôi, tôi chỉ là quá lâu không thấy chữ tượng hình.

Gương mặt xinh đẹp của Ly Nguyệt ửng hồng, nhỏ giọng biện minh:

- Chẳng qua là tôi tạm thời quên một ít chữ, cho tôi một chút thời gian tuyệt... Tuyệt đối có thể nhớ ra.

- Đúng đúng.

Mục Lương một tay lười biếng chống gương mặt, một bộ "Tôi vô cùng tin tưởng cô".

- Có thể... Đáng ghét.

Cái tráng Ly Nguyệt nhăn lên, cô bị dáng vẻ qua loa của Mục Lương chọc tức.

- Hừ!

Cô gái tóc trắng cầm tấm da thú vỗ lên mặt bàn, khoanh hai tay trước ngực, đáng yêu miết miệng nghiêng đầu đi.

- Ăn chút thức ăn nha.

Mễ Nặc bưng nồi thép đặt lên bàn.

- Tôi đi lấy đồ ăn.

Ly Nguyệt không lo được sinh nhỏ ngột ngạt, đứng dậy đi lấy đồ ăn.

Bữa sáng không có gì khác biệt với thường ngày, đều là một bát canh thịt và một phần thịt nướng.

Mục Lương hơi không yên lòng ăn bữa sáng, suy nghĩ về chữ tượng hình trên da thú.

Anh cũng hơi bất đắc dĩ, đi tới thế giới này, quen biết hai cô gái nhưng đều là mù chữ.

Cô gái tóc trắng còn tốt một chút, nhưng cũng là nửa mù chữ.

Cô gái tai thỏ thì càng không cần phải nói, có lẽ chưa từng thấy chữ tượng hình.

"Xem ra, phải tìm người dạy mình biết chữ." Trong lòng Mục Lương lên kế hoạch.

Nếu như anh muốn chân chính cắm rễ ở đây, dung nhập vào cuộc sống thì phải xâm nhập tìm hiểu lịch sử và văn hóa.

Cho nên, chữ tượng hình là chắc chắn phải học, sách là chắc chắn phải đọc.

- Mặc dù mình quên một ít chữ tượng hình.

Ly Nguyệt nhìn thấy Mục Lương biểu lộ khó khăn, bất đắc dĩ lên tiếng:

- Nhưng tôi vẫn là biết trên da thú đó ghi chép cái gì.

- Là cái gì?

Mục Lương ngẩng đầu nhìn.

- Phối phương bí dược cường hóa cơ thể.

Ly Nguyệt nghiêm túc nói.

- Phối phương bí dược cường hóa cơ thể? Là thuốc có thể gia tăng tố chất cơ thể à?

Mục Lương kinh ngạc nói.

- Đúng vậy, anh đưa mấy phần cho tôi xem một chút.

Ly Nguyệt bỏ miếng thịt nướng đang cắn dở xuống, đưa tay nói:

- Còn về phần là bí dược cường hóa cấp mấy thì tôi phải xem một chút mới biết được.

- Cho.

Mục Lương cầm một chồng da thú đưa tới.

- Ừm, ba tấm da thú này là cấp một.

Ly Nguyệt chăm chú nhìn da thú, tìm kiếm số hiệu ghi trên da thú.

- Cấp hai tổng cộng có bảy loại.

- Hả? Ngay cả phối phương bí dược cường hóa cơ thể cấp ba cũng có.

Ly Nguyệt kinh ngạc nhìn mười lăm miếng da thú trước mắt.

Biểu lộ của cô nghiêm túc, sau đó tìm kiếm số hiệu trên da thú.

Một hồi.

Cô gái tóc trắng thất thanh nói:

- Cấp bốn cũng có... Tổng cộng cần hai mươi tư tấm da thú.

- Không thể nào?

Ly Nguyệt đặt hai mươi tư tấm da thú qua bên cạnh, nhìn một chồng da thú còn lại trên mặt bàn.

Cô ngẩng đầu ngắm nhìn Mục Lương, khàn giọng nói:

- Còn có thể là phối phương bí dược cường hóa cơ thể cấp năm.

- Xem ra, lai lịch của Huyết Hồ Tử không đơn giản.

Mục Lương thấy biểu lộ của cô đã biết bí dược cường hóa cơ thể cấp năm quý giá cỡ nào.

Một băng trộm hơn năm trăm người có được một con Cá Thủy Tinh, còn có được bí dược cường hóa cơ thể từ cấp một đến cấp năm.

Không cần nghĩ cũng biết đại biểu cho cái gì.

- Thật là phối phương bí dược cường hóa cơ thể cấp năm.

Ly Nguyệt xem hết đem ba mươi sáu tấm da thú, sau đó gấp lại.

Cô ngẩng đầu nhìn về phía Mục Lương, có chút không biết nói cái gì cho phải.

Huyết Hồ Tử gặp được Mục Lương thật sự là xui xẻo cả đời.

- Cô nhìn tôi như vậy làm cái gì?

Mục Lương vô tội giang tay.

Anh lần nữa một đợt phất nhanh, ngay cả cơ sở nội tình cũng có.

Đột nhiên, Mục Lương nghĩ đến, nếu quả thật Huyết Hồ Tử có Truy Tung Giả, như vậy hẳn là thực đã nhìn thấu dụ hoặc lưu lại trong doanh trại, lúc này đang trên đường trở về đại bản doanh.

Đêm nay, hoặc là sáng mai sẽ tiến vào trong cạm bẫy anh thiết lập.

May mắn sẽ tiếp tục sống, bất hạnh thì sẽ chết đi.

- Anh...

Ly Nguyệt không biết nên nói như thế nào, thật sự là được tiện nghi còn khoe mẽ..

Cô phức tạp nhìn năm chồng da thú trên mặt bàn, trầm giọng nói:

- Đây là một loạt bí dược cường hóa, giá trị không thấp hơn Cá Thủy Tinh bao nhiêu.

- Quan trọng nhất là có thể phát huy tiềm lực cơ thể trình độ lớn nhất.

Ly Nguyệt nghĩ một chút rồi nói thêm.

Phải biết, cô gái tóc trắng vẫn là mượn nhờ "Zombie lây nhiễm" ăn mòn đến lực lượng, dùng cái giá lớn tuổi thọ chỉ còn nửa năm, mới khó khăn lắm trở thành cung tiễn thủ cấp bốn.

- Vậy thì thật là tốt, chờ sau khi góp đủ bí dược sẽ cường hóa Mễ Nặc một chút.

Mục Lương nghiêng đầu nhìn cô gái tai thỏ nhu thuận.

Về phần anh có thể dùng bí dược cường hóa hay không thì phải thử qua mới biết được.

- Tôi à?

Mễ Nặc chậm nửa nhịp mới kịp phản ứng.

- Đúng vậy, chính là cô.

Mục Lương nói đùa trêu ghẹo:

- Sau này cô phải phải vì tôi xông pha chiến đấu, phải làm Nữ Tương Quân của tôi.

- Được.

Mễ Nặc không biết nữ Tương Quân là cái gì, một lời đồng ý.

Lỗ tai thỏ của cô kiêu hãnh dựng thẳng lên, mặt nghiêm túc bảo đảm nói:

- Tôi sẽ trở thành một nữ Tương Quân lợi hại.

- Vậy thì cô sẽ phải cố gắng, sau này giữa trưa cũng phải nấu đồ ăn.

Mục Lương khẽ cười nói.

- Hả? Giữa trưa cũng phải nấu đồ ăn à?

Mễ Nặc kinh ngạc hỏi.

- Muốn mạnh thì phải ăn nhiều.

Mục Lương cũng định huấn luyện cô gái tai thỏ, phải làm cho cô có năng lực tự vệ mới được.

Hơn nữa, cô gái tai thỏ có thiên phú thật tốt, từ cô gái tóc trắng thường xuyên dùng ánh mắt ao ước nhìn trộm về phía lỗ tai thỏ của Mễ Nặc là biết.

- Tốt.

Mễ Nặc nghe thấy có thể mạnh lên, lập tức đồng ý.

Cô cũng muốn giúp Mục Lương một tay, không muốn lúc nào cũng được người khác bảo vệ.

- Thật tốt.

Trong lòng Ly Nguyệt thì thào nói nhỏ.

Cô đặc biệt ao ước được như cô gái tai thỏ, vốn là dưới tình huống có thiên phú, sau đó lại được đến bí dược cường hóa, thực lực sẽ mạnh mẽ hơn Dị Biến Giả bình thường gấp mấy lần.

Dị biến giả là dựa vào thiên phú Dị Biến để mạnh lên, ví dụ như thính lực, khứu giác, lực phản ứng, vân vân…

Những dị biến giả này có thể mượn dùng thiên phú để khai phát ra một nghề mà mình thành thạo.

Mà, cường hóa giả bình thường chỉ là đơn thuần cường hóa tố chất bản thân, điều kiện tiên quyết là không tương đối với dị biến giả thành thạo một nghề.

- Cô chắc là cũng có thể sử dụng bí dược cường hóa?

Mục Lương quay đầu nhìn về phía cô gái tóc trắng.

- Hở? Tôi à?

Ly Nguyệt ngơ ngác không biết làm sao.

- Ừm, tôi thấy tố chất cơ thể của cô cũng không mạnh.

Mục Lương chắc chắn gật đầu.

- Có thể là có thể, chỉ là...

Ly Nguyệt chần chờ một chút.

Thân thể cô dựa vào "Zombie lây nhiễm" ăn mòn mới đạt tới cường hóa giả cấp ba.

Nếu như vận dụng thiên phú "Mắt ưng", cô gái tóc trắng là có thể trở thành Cung Tiễn Thủ cấp bốn.

- Cô nghi ngờ vì sao tôi lại cường hóa cho cô à?

Mục Lương nhếch miệng lên.

Anh đưa tay đặt lên phía trên da thú phân loại tốt, nói khẽ:

- Cô hẳn là người nhận biết và biết chế tác bí dược?

Nếu không thì cô gái tóc trắng sẽ không thuần thục phân loại vật liệu những tấm da thú như thế.

- Đúng là tôi có quen biết một người biết luyện chế bí dược.

Trong đầu Ly Nguyệt hiện lên bóng dáng của một người phụ nữ ngực lớn tóc vàng nào đó.

- Quan hệ với cô thế nào? Tôi muốn nói chuyện với người đó một chút.

Mục Lương ôn hòa nói.

- Đến bộ lạc Nguyệt Đầm, tôi đi hỏi giúp anh.

Ly Nguyệt nghĩ nghĩ nói.

- Đồng bạn của cô ở bộ lạc Nguyệt Đầm?

Mục Lương kinh ngạc hỏi.

- Tôi không biết cô ấy còn ở đó hay không, phải đi bộ lạc Nguyệt Đầm mới biết được.

Ly Nguyệt nghĩ đến lần trước rơi khỏi Vưu Phi Nhi đã hơn mười ngày, cũng không biết bây giờ cô còn ở bộ lạc Nguyệt Đầm hay không.

Có lẽ, Vưu Phi Nhi đã ra ngoài tìm kiếm "Nước mắt của Thiên sứ".

Dù sao, mấy người các cô ước định nơi gặp mặt không phải ở bộ lạc Nguyệt Đầm, hơn nữa cách thời gian ước định tụ hợp còn hơn bốn mươi ngày.

Đây cũng là một trong những nguyên nhân hiện tại cô gái tóc trắng nhàn nhã như thế, đứng ở chỗ của Mục Lương chờ đợi "Nước mắt của Thiên sứ" ngưng tụ.

- Vậy thì chờ đến bộ lạc Nguyệt Đầm rồi nói.

Mục Lương bất đắc dĩ nói.

Không có liên lạc thông tin chính là phiền phức như thế, gặp mặt cần nhờ thời gian và địa điểm sớm hẹn trước.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch