Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch

Chương 6: Suy Bụng Ta Ra Bụng Người

Chương 6: Suy Bụng Ta Ra Bụng Người

Sau khi ra khỏi cửa, Đỗ Cách cũng không vội vàng đi tìm thức ăn cho Phùng Cửu.

Cho dù là thế giới bên ngoài khu mô phỏng hay là thế giới võ hiệp ở khu mô phỏng này, tất cả đều rất xa lạ đối với hắn, hắn cần phải tìm kiếm càng nhiều tin tình báo.

Mới lúc nãy thôi, khi hắn đút máu cưỡng ép bảo vệ đối phương, hắn có thể cảm nhận được rất rõ ràng Phùng Cửu đang cằng thẳng.

Lại nghĩ đến trước đó Phùng Cửu đã từng nói có thể đào thải hắn trong vòng một giây, Đỗ Cách đoán, các tuyển thủ bên trong khu môi phỏng này đều có mối quan hệ cạnh tranh lẫn nhau, cái thứ gọi là trường học bình dân chắc cũng đang ở mặt đối lập với trường học tỉnh anh.

Phùng Cửu từng lộ ra sự khinh thường đối với lời răn dạy "không được để lộ từ khóa của bản thân" do những giáo viên ở trường học bình dân nói ra.

Nhưng Đỗ Cách lại cho rằng các giáo viên sẽ không làm việc thừa.

Dưới tình huống cạnh tranh, không để lộ từ khóa của bản thân là điều cực kỳ đúng đắn.

Chẳng hạn như Thao Thiết của Phùng Cửu, đó thật sự là một từ khóa rất tốt, nhưng một khi bị người khác cố ý nhằm vào, cắt đứt nguồn thức ăn của hắn ta, cũng tương đương với việc ngăn cản sự phản triển của hắn ta.

Suy bụng ta ra bụng người, đặt bản thân ở vào vị trí của Phùng Cửu, tuyệt đối sẽ không dễ dàng bại lộ từ khóa ra ngoài.

Mà phương pháp tốt nhất để che giấu từ khóa chính là xử lý hắn.

Đoạt xá là chuyện bí mật, con số trên giao diện nhanh chóng giảm bớt trong khoảng thời gian ngắn như thế, chỉ có một khả năng duy nhất, tám chín mươi phần trăm là đều bị người cùng phe xử lý.

Cho nên Phùng Cửu chắc chắn không phải thật lòng muốn hợp tác với hắn.

Hắn ta cứ liên tục ăn tấm chiếu khó nuốt kia là bởi vì hắn ta muốn khôi phục thể lực nhanh hơn hắn, sau đó đào thải hắn!

Đương nhiên, Phùng Cửu tỉnh lại trước hắn, cũng có thể giả vờ thành người ở thế giới này để lừa gạt hắn.

Nhưng lúc đó có lẽ vết thương của hắn ta cũng không nhẹ hơn hắn bao nhiêu, không thể không dựa vào việc nhai chiếu rơm để chữa thương, chỉ e cho dù muốn đào thải hắn cũng không có sức để làm.

Hơn nữa, một người đang bị thương nặng lại liên tục gặm chiếu, hành vi này thật sự rất khác thường.

Đúng như những gì hắn ta nói, đến cả chiếu cũng ăn, từ khóa như thế này thật sự rất dễ phán đoán ra được.

Dưới tình huống không biết được từ khóa của hắn, có lẽ Phùng Cửu cho rằng hắn ta đã bại lộ, cho nên mới định thông qua phương pháp hợp tác để dụ dỗ hắn, kéo dài thời gian...

Điều duy nhất hắn ta không ngờ được có lẽ chính là hắn khôi phục nhanh hơn hắn ta.

"... Chúng ta hợp tác, anh đây bảo kê ngươi..."

"... Sau khi rời khỏi nơi này, ta sẽ tìm cách điều ngươi vào học viện tỉnh anh..."

"Hạ thấp cảnh giác, dụ dỗ... a, phương pháp vô cùng ngây thơ!"

Đỗ Cách bật cười, dùng ác ý lớn nhất để phỏng đoán về đối phương, hắn thiếu đi những tin tức quan trọng nhất, cũng biết những phỏng đoán của bản thân có lỗ hổng rất lớn, nhưng kết hợp lượng lớn tin tức và logic là có thể đoán ra được kết quả đại khái, trên đời này làm gì có nhiều chuyện tuyệt đối đến thế chứ?...

Bên ngoài mặt trời đã lên cao, bầu không khí cực kỳ trong lành, Đỗ Cách tham lam hít thở sâu không khí mát mẻ mà trên trái đất cực kỳ hiếm khó, cảm thêm cảm thán về mức độ chân thật của khu mô phỏng này.

Nếu chỉ là xuyên không, không gặp được phần chín, tám chín mươi phần trăm hắn sẽ cho rằng đây là một thế giới chân thật, sau đó sẽ đi nhầm rất nhiều đường vòng.

Thế giới này quá chân thật, được chế tạo chẳng khác nào The Matrix.

Nhìn thái độ của Phùng Cửu, hắn ta cũng không xem nơi này như trò chơi, mà coi nó như một thế giới chân thật, chắc là có liên quan đến chiến trường dị tỉnh mà hắn ta nói.

Cũng không biết chiến trường dị tỉnh lại là cái thứ gì?

Cho dù thế nào thì.

Xuyên không thú vị hơn những ngày tháng nhàm chán ở địa cầu rất nhiều, mới vừa xuyên không đã mang đến cho hắn không ít kinh hỉ và kích thích, rất xứng đáng để vui chơi sung sướng. ...

Thượng Võ Viện là một cái sân rất hẹp và dài, những tòa nhà có kiến trúc giống hệt nhau được xây dựng thành hai hàng dài, trông giống như ký túc xá của công nhân.

Thế giới này muốn luyện võ thì phải có tư chất, tư chất của bồi luyện kém hơn đệ tử một chút, giống như Phùng Thất bị Đỗ Cách đoạt xá, còn có Phùng Cửu, đều là con cháu nhà nghèo được Phùng gia thu lưu từ khi còn nhỏ, thân khế của bọn họ đều ở Phùng gia, luyện võ không có đường ra, đã được định sẵn là không có tương lai gì, đãi ngộ cũng chỉ tốt hơn gia đỉnh một chút.

Lúc này, trong sân có mấy người cũng mặc quần áo giống như hắn, phần lớn bọn họ đều có vết thương, có người cánh tay quấn băng vải, có người chống gậy...

Không có ai vui vẻ tươi cười cả.


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch