Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 230: Quy hoạch sơn thôn (2)

Chương 230: Quy hoạch sơn thôn (2)

Hơn nữa trong thôn cần phải xây dựng học đường, không riêng Vân nãi nãi phải dạy chữ cho bọn nhỏ, còn phải toán học cho bọn nó... Trong thôn phải có cửa hàng thực phẩm, đi trấn nhỏ mua quả thực rất tốn công

.. Còn phải có nhà thuốc...

Nghe ca ca miêu tâ, kết hợp với nhìn đường vẽ trên miếng lụa trắng, trong đầu Mị Nhi đã mường tượng ra hình ảnh một cái thôn mới trang, khóe miệng không tự chủ được cũng càngngày càngnở ra.

- Mị Nhi, thiết kế như vậy ngươi xem có được không... Giang Tinh Thần ngẩng đâu hỏi một tiếng.

- Ách!

Nghe ca ca hỏi, hình ảnh trong đầu Mị Nhi nháy mắt vỡ nát, tỉnh hồn lại. Mà lúc này, nàng đột nhiên nghì đến lúc khởi công, vẻ mặt lập tức tối sầm lại.

- Ca cai thiết kế như vậy, thôn mới trang có phải cần thời gian rất lâu mới xây xong không? - Không có vấn đề gì, Lê hội Mỹ Thực lần này ca ca kiếm được không ít tiền đó. Đủ cho chúng ta...

- Không phải!

MỊ Nhị lắc đâu, mím môi chu cái miệng nhỏ nhăn nhi nói:



- Ngày 3 tháng sáu chính là sinh nhật ca ca, nếu như thời gian quá dài, sinh nhật ca ca sẽ không được ở thôn mới trang!



- Nha đầu này!

Trong lòng Giang Tinh Thần ấm áp, đưa tay nắm bả vai Mị Nhi, kéo đầu nàng vào ngực, nhẹ giọng nói:

- Không thì thôi, nơi sinh nhật cùng không quan trọng, quan trọng là... để cho Mị Nhi đến ở!



- Ừm!

Tiểu nha đầu nghe được câu này, ánh mắt lại nhòe nước, vội vàng giơ tay lên lau một cái.

- Mị Nhi, nghĩ xong chưa, chuẩn bị quà sinh nhật gì cho ca ca vậy? Giang Tinh Thần cười hì hì hỏi.

- Đương nhiên là nghĩ ra rồi! Nhưng hiện tại không thể nói cho ngươi biết được!

Mị Nhi né cánh tay của Giang Tinh Thần ra, nghếch căm lên nói.

- Ha ha, muốn cho ca ca kinh ngạc sao!

- Đó là dì nhiên, đây đều là học theo ca ca đó!

Mị Nhi ám chỉ đương nhiên chính là là Biểu điên ca vũ tân xuân. Cảnh tượng biển hoa hồng nhạt, bầu trời phần sắc, ca khúc “Xuân về hoa nở” cùng với người xem toàn trường chúc phúc, mỗii lần nhớ lại nàng đều cảm thấy như trong mộng. hạnh phúc không nói nên lời.

- Nói cho ca ca đi. Nếu không nói rõ chuyện này, sẽ rất khó chịu đó! Giang Tinh Thần cười hì hì yêu cầu.

- Không nói, nhất định phải chờ đến ngày sinh nhật! Mị Nhi kiên quyết lắc đâu.

- Vậy tiết lộ một chút cũng được! Giang Tinh Thần vẫn chưa từ bỏ ý định. -

- Một chút cũng không được, đầu óc hiện ca ca tại quá thông minh, nói một chút ngươi sẽ biết! Mị Nhi căn bản không bị lay động.

- Tiểu nha đầu, ngươi không nói mà tưởng rằng giấu giếm được ta sao! Chúng ta mỗi ngày đều ở cùng một chỗ, ngươi làm cái gì ta lại không biết sao?

Giang Tinh Thần bĩu môi, đắc ý nói.

- Hi hì! Không phải ca ca muốn cùng đám người Nhị ca, Triệu đại ca vào núi sao...

- Ách! Giang Tinh Thần trợn tròn mắt, lập tức không nói nên lời.



- Cho dù ca ca không đi, ta cũng có thể tạm thời đời đến nhà Vân nãi nãi, đổi cho Thạch Oa Tử thúc đến ở nhà chúng ta!

Mị Nhi lại bồi tiếp một câu.

- Được rồi! Tiểu nha đầu, coi như ngươi lợi hại! Giang Tinh Thần lần nữa bại lui.

Mị Nhi đảo đảo con mắt, khóe miệng đột nhiên lộ ra nụ cười cười xâu xa:

- Ca ca, thật ra cũng không phải không thể tiết lộ cho ngươi, nhưng mà...

Ánh mắt Giang Tinh Thần sáng lên, lập tức hỏi: - Nhưng mà cái gì?

- Ta nguôn nghe đại ca hát!



- Ai nha...

Giang Tinh Thần trán nổi gân xanh, xém nữa chồng vó, không nhịn được rống lớn:

- Tiểu nha đầu, ngươi đừng có mơ, đánh chết ta cũng không hát...

Phía sau buồng xe, Triệu Đan Thanh đang chơi cờ cùng Lão gia tử ngẩng đầu lên, liếc nhìn ra phía ngoài, kinh ngạc nói:



- Huynh đệ làm sao vậy, không hát cái gì?

- Ngươi quân hắn hát hay không hát cái khi gió gì, lại có

Lão gia tử phât tay áo, thúc giục:

- Mau đi, tới phiên ngươi đó, chơi cờ mà không biết giữ tướng. đê xem nước cờ này ngươi còn đỡ thế nào!

- Lão gia tử, không phải vừa rồi ngươi nghĩ còn lâu hơn ta sao, ta nghĩ lầu một chút thì lại không được sao... Oái! Ngựa của ta đầu?

Triệu Đan Thanh lớn tiếng hỏi.

- Quân cờ của ngươi, ngươi lại hỏi ta, ta nào biết được! Lão gia tử lập tức trợn mắt.

- Vừa rồi vân còn ở chỗ này mà! Lão gia tử, có phải ngươi thừa địp ta quay đầu, trộm ngựa của ta...

Khóe mắt Triệu Đan Thanh giật giật, Lão gia tử này cũng quá hạ lưu đi, chuyện trộm cờ mà cũng làm ra được.

- Nói hươu nói vượn, lão tổ tông ta có thân phận gì mà lại làm ra loại chuyện đó?

Lão gia tử cũng rống to, dân xanh trên trán nổi lên, mặt xạm lại tỏ ra tức giận.

Triệu Đan Thanh bị khí thế Lão gia tử áp đảo. lập tức rụt cô lại:

- Có lẽ là bị rớt rồi cũng nên! Nhưng quả thật nơi này ta có một con mã... Hả! Đó là cái gì?

Xe ngựa lắc lư một cái, phía dưới quần Lão gia tử ngôi lập tức lăn ra khỏi một quân cờ, chính là quân mã.

- Má nó! Lão gia tử, cờ đạo của ngươi đê đâu, ta muốn đem chuyên nguyên trộm cờ... ưm ưm...

- Tiểu tử, im miệng, có tin ta giết người diệt khẩu hay không... Cái gì, không tin sao! Vậy có tin ta nói Giang Tinh Thần không cho ngươi ăn hay không... Còn không tin sao! Được tôi, lão tổ tông ta nhận sai được chưa...

Một đường đùa giờn, hai ngày sau, đoàn xe Giang Tinh Thần đã quay trở về Thanh Sơn Thôn. Theo sau bọn họ, thợ thủ công Mạt Hồng Tiêm tìm giúp cũng đang lục tục chạy đến.













trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch