Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 68: Oán linh và nhật ký

Chương 68: Oán linh và nhật ký


Lúc này Ngô Minh mới biết Thiết tượng không chỉ là một thợ rèn lành nghề, mà còn là một thợ rèn "có kinh nghiệm".

Sinh vật thẻ bài như Thiết tượng lâu nhất cũng chỉ có thể tồn tại đến 0h trong ngày, sau đó sẽ bị cưỡng bức hóa thẻ, giống như nguyên khí đã mất của Ngô Minh ngày hôm đó sẽ được bổ sung đầy đủ.

Vì vậy, Ngô Minh vẫn còn nhiều thời gian để dò hỏi về một số thông tin cần thiết từ Thiết tượng, nhưng sau khi trao đổi, Ngô Minh đã phát hiện ra một sự thật khiến anh dở khóc dở cười.

Đó là, Thiết tượng dường như chỉ trả lời một số câu hỏi nhất định.

Bởi vì anh ta đã nhìn thấy "U linh tạp phiến", anh ta tiết lộ một chút thông tin về u linh và ba U linh thánh địa lớn, sẽ không nói thêm bất cứ điều gì khác.

Ngô Minh đã cố gắng hết sức để moi tất cả thông tin ra khỏi miệng Thiết tượng, nhưng những gì anh ta biết là vô cùng hạn chế, chỉ biết rằng Tạp phiến này có thể đến từ một trong ba U linh thánh địa ở "thế giới bên kia".

Loại nói chuyện này tiếp tục đến đêm khuya Thiết tượng lại phải hóa thẻ, Ngô Minh tiêu hóa những tri thức này xong vẫn còn chưa đã thèm.

Ba U linh thánh địa được Thiết tượng nhắc đến là "Tư mã", "Tái trác" và "Khô lâu" thuộc tên của những địa danh ở "thế giới bên kia", bất cứ thứ gì liên quan đến u linh đều liên quan đến ba U linh thánh địa này.

Tất nhiên, đối với những thông tin khác ở dị giới, Thiết tượng dường như đang bị một loại "hạn chế" mạnh mẽ nào đó không chịu tiết lộ nữa câu.

Nhưng lúc này đối với Ngô Minh , điều quan trọng nhất là làm thế nào để sử dụng "U linh tạp phiến" cho chính mình.

Mặt trên Tạp phiến có oán linh cường đại thủ hộ, Thiết tượng nói với Ngô Minh muốn sử dụng Tạp phiến cho riêng mình thì phải đánh bại oán linh này, nhưng sau khi oán linh này xuất hiện, nó sẽ liên tục hấp thu nguyên khí trong cơ thể thức tỉnh giả, vì vậy mối hiểm họa này phải bị tiêu diệt càng sớm càng tốt, tương đương với một cuộc chạy đua với thời gian.

Giết oán linh trước khi nguyên khí bị hấp thu hết là có thể giành quyền điều khiển "U linh tạp phiến".

Đương nhiên, chỉ khi nguyên khí của thức tỉnh giả phục hồi đầy đủ thì cơ hội thành công mới có thể nắm chắc, nhưng nếu nguyên khí trong cơ thể bị oán linh thủ hộ Tạp phiến hấp thu thì phải dừng lại.

Đương nhiên, nguyên khí đã bị hút mất trước đó được coi là "học phí" cho đến khi có thể tiêu trừ oán linh hoàn toàn.

Bây giờ có được Tạp phiến quý hiếm này, Ngô Minh đương nhiên muốn sử dụng nên lập ra một số kế hoạch, bởi vì chuyện này nên việc rời khỏi Vũ Thành có thể bị trì hoãn vài ngày.

Ngày hôm sau, Ngô Minh tìm được một nơi tương đối an toàn với ý đồ khống chế Tạp phiến. Đương nhiên A mỗ, Răng hàm và Nhị nha đang chuẩn bị cho trận chiến.

Đúng như lời Thiết tượng nói, khi Ngô Minh cố gắng điều khiển "U linh tạp phiến", quả thực có một tiếng hét kinh hoàng, sau đó một u linh đội vương miện với làn da khô ráp bọc xương xuất hiện.

Ngay khi u linh xuất hiện, nó lập tức bắt đầu tấn công và Ngô Minh cảm nhận nguyên khí của anh ta đang bị hút đi một cách không thể kiểm soát, trừ khi dừng điều khiển "U linh tạp phiến" ngay lập tức nếu không nguyên khí trôi đi sẽ không dừng lại.

Xem như Ngô Minh lần đầu tiên nếm thử, khi nguyên khí của mình bị hấp thu chỉ còn hai đơn vị thì anh ta phải dừng lại, nếu không một khi nguyên khí cạn kiệt thì sinh mệnh sẽ chấm dứt.

Từ điểm này xem ra, nếu nguyên khí không đủ mà tùy tiện hành động chắc chắn sẽ bị tổn thất lớn.

Sau khi dừng lại, oán linh cũng biến mất không dấu vết.

Oán linh này thập phần khó giải quyết, rất khó tổn thương nó bằng các đòn tấn công vật lý, hiệu quả của việc sử dụng lửa để đốt cháy cũng ở mức trung bình, mà móng vuốt của nó lại thực sự có thể gây sát thương.

Ngô Minh bị oán linh này túm lấy, quần áo tan nát, trên Áo giáp hợp kim nguyên khí còn sót lại năm vết xước, có thể tưởng tượng nếu không có Áo giáp hợp kim nguyên khí Ngô Minh nhất định sẽ bị rạch bụng.

Kẻ duy nhất có thể tổn thương oán linh này chỉ có A mỗ. Vì vậy, sau khi trời tối, Ngô Minh nói với A mỗ vừa mới săn đuổi một vài trùng nhân và đang liếm miệng sau khi ăn con bọ ký sinh: "Ngày mai có thể giết oán linh đó hay không liền dựa vào ngươi!"

Những nơi Ngô Minh chọn để nghỉ qua đêm thường là các tòa nhà cao tầng, Răng hàm và Nhị nha sẽ đi trước làm nhiệm vụ loại bỏ một số nguy cơ tiềm ẩn. Giống như bây giờ, Ngô Minh đang đứng ở cửa sổ trên tầng 12 nhìn xuống thành phố tối đen như mực, không hề có sinh cơ.

Phải đến ngày hôm sau mới khôi phục được nguyên khí trong cơ thể, Ngô Minh đang buồn chán đột nhiên nhớ tới lúc ở trong hầm trú ẩn mượn gió bẻ măng đoạt được một kiện đồ vật, nhưng bởi vì toàn bộ lực chú ý đều ở trên U linh tạp phiến khiến anh ta quên mất.

Ngô Minh lấy thứ đó ra khỏi ba lô, xé từng lớp băng dính đang dán bên ngoài, phát hiện bên trong cũng có mấy lớp báo.

Lần này Ngô Minh không xé mà cẩn thận gỡ tờ báo ra, xem ngày tháng trên tờ báo, trên tờ báo có viết: 21/7/1964.

Hóa ra đây là một tờ báo từ năm mươi năm trước, Ngô Minh nhớ rằng thức tỉnh giả trung niên tên là Khương Lương đã từng nói rằng lịch sử của hầm trú ẩn ít nhất đã có năm mươi sáu mươi năm, bây giờ có vẻ như ông ta nói đúng.

Những gì được gói trong tờ báo là một cuốn nhật ký cũ. Cả báo và nhật ký đều mốc meo do thời gian quá dài, trang giấy rất giòn nếu không cẩn thận có thể bị rách. Cũng may vì trước đó được bọc trong túi ni lông nên không bị thiếu trang nào.

Ngô Minh xem xét một cách cẩn thận, cuối cùng anh ta phát hiện ra một thiên đại bí mật.

Ngô Minh vẫn chưa hoàn hồn cho đến khi anh đóng cuốn nhật ký lại. Cuốn nhật ký được viết bởi một người tên "Trịnh Bình" , người thuộc đội thăm dò tài nguyên khoáng sản, lúc đó đất nước mới thành lập, thiếu nhiều loại tài nguyên khoáng sản, lúc đó có rất nhiều thanh niên nhiệt huyết cống hiến hết mình để xây dựng đất nước, Trịnh Bình này là một trong số họ.

Cùng với anh ta còn có sáu người, tổng cộng có bảy người, bao gồm cả giáo viên và sinh viên, tóm lại đây không phải là điều quan trọng nhất. Điều thực sự thu hút Ngô Minh là nửa sau của cuốn nhật ký. Khi họ đang thăm dò tài nguyên khoáng sản thì tìm thấy một lối vào, họ đã trải qua một loạt các sự kiện vô cùng kinh hoàng, nhưng tới đoạn này chữ viết đã bị bong tróc nghiêm trọng khiến Ngô Minh vô pháp đọc được toàn bộ, và một số trang của cuốn nhật ký cũng có dấu vết của bị xé ra.

Nhưng dù vậy, Ngô Minh vẫn thấy hai chữ "cảnh giác" và "thẻ".

Điều này đã lật đổ một số nhận thức trước đây của Ngô Minh, anh luôn nghĩ rằng nguyên khí và những thẻ bài chỉ xuất hiện sau thảm họa, nhưng cuốn nhật ký này lại mở ra một khả năng khác.

Tất nhiên, chỉ với vài câu nói mơ hồ thì Ngô Minh không thể đoán được khả năng gì, càng không kinh ngạc như vậy, điều quan trọng là anh tìm thấy "U linh tạp phiến" trong cái hầm trú ẩn, rõ ràng là do Trịnh Bình bọn họ đã tìm thấy nó mang về.

Chỉ là những gì xảy ra sau đó không được viết trong nhật ký, nhưng vì cuốn nhật ký nằm trong tay của xác chết, có thể xác chết đó là Trịnh Bình, còn bốn hài cốt khác trong hầm trú ẩn là thành viên của đội bảy người lúc đó.

Điều mà Ngô Minh quan tâm là tại sao những người này từ năm mươi năm trước lại biết đến sự tồn tại của nguyên khí và thẻ bài? Và có một Tạp phiến quý hiếm bên người, đến tột cùng họ đã gặp phải điều gì?

Rõ ràng là không ai có thể trả lời những câu hỏi này. Có thể có những manh mối khác trong hầm trú ẩn nhưng bây giờ nó đã bị thiêu rụi bởi một đám lửa mà anh ta gây ra.

Ngô Minh khép lại nhật ký, càng nghĩ càng cảm thấy mình như rơi vào trong sương mù.

Nếu một số câu hỏi không được trả lời, tốt hơn là không nên nghĩ về chúng.

Đối với Ngô Minh bây giờ, điều quan trọng nhất không phải là tìm ra câu đố này, mà là làm thế nào để sống sót và tồn tại tốt hơn trong Tân thế giới sau thảm họa.








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch