Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tận Thế: Vua Của Hai Thế Giới

Chương 3: Vòng Tay Dịch Chuyển (1)

Chương 3: Vòng Tay Dịch Chuyển (1)



Vũ trụ này muôn hình vạn trạng.

Một con bướm trong rừng Amazon chỉ vô tình vỗ cánh, vậy mà hai tuần sau, có khi đã gây ra một cơn lốc xoáy ở tiểu bang Texas, Hoa Kỳ rồi.

Nói cách khác, chỉ một thay đổi nhỏ nhất cũng có thể sau vô số lần khuếch đại, tạo ra những tác động đủ sức thay đổi cả dòng chảy tương lai.

Điều đó có nghĩa là, cái tương lai mà chúng ta vẫn nghĩ đến, thật ra lại cực kỳ bấp bênh.

Giang Thần, 23 tuổi, là một sinh viên mới tốt nghiệp đại học.

Sau khi tốt nghiệp, cậu từng làm nhân viên bán quần áo ở một cửa hàng, nhưng giờ thì đã bị đuổi việc rồi.

Cái ví ngày càng teo tóp khiến cậu phải đối mặt với một lựa chọn tiến thoái lưỡng nan: tiếp tục ở lại Thành phố Thượng Hải tìm việc, hay trả lại căn phòng thuê để về quê sống?

Thú thật thì, cậu chẳng muốn xấu hổ bỏ về như vậy đâu.

Được sống ở một đô thị lớn như Thành phố Thượng Hải không chỉ là mong ước từ thuở bé của cậu, mà còn là kỳ vọng của cha mẹ cậu nữa.

Kẻ chưa từng thấy đời, ai mà chẳng khát khao được đi ra ngoài nhìn ngắm thế giới này chứ?

Dù đã sớm biết rằng, thực tế có thể sẽ khiến bản thân thân tàn ma dại.

Tối hôm đó, cậu say mèm, đó là lần đầu tiên từ khi tốt nghiệp, cậu tự mình uống rượu đến bất tỉnh nhân sự.

Ngay sau khi xả hết một bụng ấm ức, cậu lờ mờ cảm thấy đầu như bị ai đó phang một gậy, rồi toàn thân bất tỉnh nhân sự.

Khối kim loại lạ đó sau khi va vào cổ tay cậu, dường như đã hòa vào làm một với cậu rồi biến mất.

Rồi, cậu liền có được một năng lực không thể tin được – Xuyên không!

Mà tất nhiên, việc cậu phát hiện ra năng lực dị thường này đã là chuyện của mấy tháng sau đó.

Mấy đường vân quái lạ ôm lấy cổ tay phải cậu cứ như một chiếc đồng hồ, thậm chí có dí sát mắt vào mà soi, cậu cũng chỉ ra được kết luận duy nhất là: đây là một hình xăm kỳ lạ.

Vậy vấn đề ở đây là gì? Giang Thần cậu ấy chưa từng xăm mình bao giờ cả mà?

Cậu không biết tại sao người được chọn lại là mình, chỉ biết rằng cơ hội để cậu bước lên đỉnh cao cuộc đời, có lẽ đã đến rồi.

Du hành thời không?

Nhảy không gian?

...Cậu chẳng có đủ kiến thức chuyên ngành để giải thích cái hiện tượng bất thường này.

Chỉ vì một lần vô tình bị điện giật mà không có chuyện gì sau đó mới phát hiện ra, rằng sau khi hấp thụ khoảng 100 độ điện năng, cái rãnh trống trên cổ tay cậu (giống hệt hình xăm kia) sẽ đầy lên, và đó là đủ điều kiện để “xuyên không”.

Một lần xuyên không sẽ tiêu hao khoảng nửa vạch năng lượng. Có nghĩa là, chỉ cần sạc đầy 100 độ điện là đủ để đi đi về về một chuyến rồi.

Chi phí cho một lần xuyên không chỉ khoảng 50 tệ, phải nói là quá rẻ bèo!

Hơn nữa, chức năng của cái hình xăm quái lạ này không chỉ dừng lại ở việc xuyên không đâu.

Giang Thần vô tình phát hiện ra, cái thứ này ngoài việc có thể đưa cậu đến một thế giới xa lạ, thì nó còn có một không gian phụ độc lập của riêng nó nữa!

Nói một cách dễ hình dung hơn, nó chính là một không gian chứa đồ rộng khoảng 1 mét khối.

Nhưng vì việc cất hoặc lấy đồ trong không gian đều tiêu hao một lượng năng lượng nhất định, Giang Thần vẫn chọn cách dùng ba lô để mang đồ khi xuyên không.

Dù sao nếu cứ phung phí năng lượng trong thanh năng lượng, lỡ ở thế giới tận thế mà không tìm được cách nạp lại năng lượng thì chẳng phải sẽ kẹt lại luôn sao?

Giang Thần có cảm giác, thanh năng lượng này chắc chắn có thể nâng cấp được, kể cả không gian chứa đồ kia, chắc chắn vẫn còn khả năng mở rộng, chỉ là hiện tại cậu chưa biết cách nâng cấp mà thôi.

Còn về cách nạp năng lượng?

Cách thì cực kỳ đơn giản, chỉ cần đút thẳng ngón tay phải vào ổ điện là xong... Dù nghe có vẻ hơi thô bạo, nhưng lại cực kỳ hiệu nghiệm đấy.

Còn về việc Giang Thần đã phát hiện ra cách này như thế nào, như đã đề cập ở trên, chẳng qua là do một lần vô tình bị điện giật mà thôi.

Lần xuyên không đầu tiên là ở một căn nhà bỏ hoang. Nhìn cái giường phủ đầy bụi cùng bệ cửa sổ gỗ mục nát là có thể thấy ngay, căn nhà này đã lâu lắm rồi chẳng có ai ghé qua.

Sau khi cẩn thận xác nhận môi trường nơi cậu đang ở, Giang Thần bắt đầu khám phá căn nhà đổ nát này.

Từ chiếc radio gần như hỏng hẳn có chức năng lưu trữ và những tờ báo cũ nát, Giang Thần cũng chỉ hiểu lờ mờ được một phần thông tin về thế giới này.

Đây là một thế giới song song giống Trái Đất, nhưng công nghệ thì rõ ràng đã đi trước thế giới của Giang Thần một bước rồi.

Nhà cao tầng chen chúc, nhưng lại chẳng hề có chút hơi thở văn minh nào.

Ngoài đường nhan nhản zombie, sinh vật biến dị, đến cả một món vũ khí tử tế cũng chẳng có Giang Thần thì đương nhiên chẳng dám ló mặt ra ngoài đường rồi.

Thời gian là năm 2190, địa điểm vẫn là Thành phố Thượng Hải của Cộng hòa Hoa Hạ. Thế nhưng, Thành phố Thượng Hải ở đây lại hoàn toàn khác xa so với Thành phố Thượng Hải ở thế giới của Giang Thần.

Năm 2150, khí hậu toàn cầu ấm dần lên, các loại tài nguyên vì bị khai thác quá mức mà trở nên cực kỳ khan hiếm, khủng hoảng kinh tế ập đến đúng như dự kiến.

Năm 2164, khủng hoảng chính trị Ba Lan châm ngòi nổ cho thùng thuốc súng Trung Âu, khiến khối chính quyền Đỏ bắt đầu tiến thẳng về phía Tây.

Bị ảnh hưởng bởi đó, tình hình địa chính trị toàn cầu cũng rơi vào trạng thái cực kỳ căng thẳng.

Điểm đáng chú ý là, trong thế giới song song này, năm 1991 không hề xảy ra sự kiện Tô Liên giải thể.

Vì vậy, cục diện chính trị thế giới đã bị chia cắt thành ba cực chính: khối quân sự Tổ chức Hiệp ước Bắc Đại Tây Dương (NATO) do Hoa Kỳ cùng các đồng minh tạo thành; khối chính quyền Đỏ ở Trung Âu do Liên bang Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Xô Viết (CCCP) lãnh đạo; và Tổ chức Hợp tác Đại Á (PCA) do Hoa Hạ và các nước Nam Á liên kết thành lập.


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch