Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tàng Phong

Chương 102: Thân phận của Sở Cừu Ly (2)

Chương 102: Thân phận của Sở Cừu Ly (2)


Còn chưa đợi Từ Hàn hồi phục tinh thần, Huyền Nhi đã không chịu được, liền lẻn tới trước mặt bàn đá, ngậm trong miệng một khối thịt cá, bắt đầu ăn từng ngụm, từng ngụm.

"Ngươi cũng ăn đi! Sao chỉ lại nhìn Huyền Nhi ăn!" Sở Cừu Ly loay hoay, đầu đầy mồ hôi, nhìn Từ Hàn rồi nói.

Từ Hàn nghe vậy, rốt cuộc cũng quay đầu nhìn về phía vẻ mặt ân cần Sở Cừu Ly, ánh mắt hắn híp lại.

Trừ lúc gặp nhau không mấy vui vẻ trong thành Trường An ra, hắn cùng với Sở Cửu Ly có thể xem là bèo nước gặp nhau, nhưng những biểu hiện quan tâm mà nam nhân này tỏ ra ngoài, lại khiến Từ Hàn cảm thấy mình được ân sủng mà lo sợ.

Lúc này mới sáng sớm, đã làm ra thịt cá đưa đến trước mặt, suy nghĩ kỹ càng một chút, trong mười tám năm sống trên đời Từ Hàn chưa bao giờ trải qua đãi ngộ như thế.

Trên đời này vốn cũng không có vô duyên vô cớ mà yêu, huống hồ lai lịch của Sở Cừu Ly vốn rất quỷ dị, Từ Hàn không có khả năng trong lòng không có chút nghi ngờ.

Có lẽ vốn đáy lòng có quỷ, ngay lúc bị Từ Hàn nhìn một cách chăm chú, Sở Cừu Ly theo bản năng dời đi ánh mắt của mình, không dám cùng hắn đối mặt.

"Từ công tử. . . chuyện này là sao?" Gã ấp úng mà hỏi.

"Được Sở đại ca ân cần như thế, khiến tại hạ có chút được sủng ái mà lo sợ." Từ Hàn híp mắt đáp lại.

"Huynh đệ, chuyện này... , ta chính là một gã thợ săn, may mắn được tiểu thư coi trọng thu làm gia nô, hầu hạ Từ công tử, những chuyện này đều là việc Sở mỗ phải làm thôi." Sở Cừu Ly cười ha hả, ý đồ lừa gạt vượt qua kiểm tra.

"Hễ là thợ săn, đều dựa vào khí lực để kiếm cơm ăn, bất kể là việc kéo cung đào hang hay là dùng dao để đâm, đều là việc tốn sức." Nhưng gã lại đánh giá thấp bản lĩnh của Từ Hàn, ánh mắt của thiếu niên vào một khắc này nhìn vào trên tay của Sở Cừu Ly."nếu thường xuyên làm chuyện như vậy, thì lòng bàn tay hay thậm chí các ngón tay đều phải sinh ra dày đặc vết chai sạn."

"Nhưng Sở đại ca thì sao?" Từ Hàn nheo mắt nhìn về phía Sở Cừu Ly.

Lúc đó tráng hán này biến sắc, theo bản năng thu hồi hai tay của mình

Đó là một đôi tay có chút không xứng so với vẻ bề ngoài thô kệch của Sở Cừu Ly, mười ngón tay thon dài, trắng như ngọc, ngoại trừ những người sống trong phú quý thì người bình thường sẽ không có một đôi tay sạch sẽ như vậy.

"Nói đi rốt cuộc thì ngươi là ai, vì sao lại quen biết với Diệp Hồng Tiên? Hay ngươi là nhân tình của vị Đại tiểu thư kia? Từ Hàn nói xong câu cuối, trên mặt lộ ra nụ cười lạnh lẽo,"thật không ngờ Diệp đại tiểu thư lại có sở thích đặc biệt như vậy."

"Tiểu tử, lời này không thể nói lung tung vậy!" Sở Cừu Ly nghe vậy, lập tức giống như là con mèo hoang bị đạp vào chân đau, dựng lông, gã đứng người lên, vội vàng giải thích."tên Nguyên Quy Long kia là người rất ưa thích Diệp Hồng Tiên, quả thực xem nàng như con của mình, nếu cho lão nghe được mấy tin đồn này, có thể sẽ cầm lấy thanh đại đao kia nạo đầu của ta đấy."

"Nguyên Quy Long?" Từ Hàn nhạy bén bắt được mấu chốt trong lời nói của Sở Cừu Ly, hai con ngươi hắn ngưng tụ, nói: "ngươi là người của Thiên Sách Phủ?"

Lúc hỏi ra vấn đề này, còn chưa đợi Sở Cừu Ly đáp lại thì trong lòng Từ Hàn đã có đáp án.

Trong cách biểu hiện của Diệp Hồng Tiên cũng không khó nhìn ra, Diệp Hồng Tiên lén lút cùng Thiên Sách Phủ liên hệ rất nhiều, mà Diệp Hồng Tiên được thu vào làm môn hạ Linh Lung Các, từ góc độ nào đó nhìn lại, cũng coi như là Thiên Sách Phủ cùng kết minh với Linh Lung Các. Mà nhân vật mấu chốt chính là Diệp Hồng Tiên.

Nhân vật như vậy sao có thể không có một cao thủ nào hộ tống?

Hôm nay xem ra, Sở Cừu Ly có dáng vẻ tầm thường trước mặt này, chính là cao thủ do Thiên Sách Phủ an bài . . .

"Thế nào? Ta không giống sao?" Dường như đọc được hồ nghi trong mắt Từ Hàn, Sở Cừu Ly vỗ bàn đá một cái, tâm trạng căm phẫn hỏi lại.

"Giống! Giống! Giống!" Đã là người của Thiên Sách Phủ, Từ Hàn cũng có thể yên tâm, bỏ đi chút cảnh giác nho nhỏ trong lòng, hắn không có lòng dạ nào tranh luận cùng Sở Cừu Ly, liền gật đầu lia lịa, chẳng qua hắn rất nhanh nghĩ tới mấy thứ gì đó, nghi hoặc nhìn về phía Sở Cừu Ly nói:"huynh được Thiên Sách Phủ phái tới bảo hộ Diệp Hồng Tiên, vậy lúc đệ cùng đám người Tu La đối chiến thì huynh ở đâu?"

"Ách. . ." Vấn đề này khiến Sở Cừu Ly vốn vẻ mặt đầy oán hận ngay lập tức tan thành mây khói, khí thế của gã rớt xuống nghìn trượng, lập tức ấp úng cả buổi, không thể nói ra một cái lý do nào, sau đó dưới ánh mắt hồ nghi của Từ Hàn, cuối cùng chống đỡ không nổi, mới lên tiếng:"đều do Ngô lão tam trên trấn cất Nữ Nhi Hồng, quả thật hương rất thuần ... nên huynh..."

Sở Cừu Ly hiển nhiên không còn mặt mũi nào nói câu tiếp theo, trái lại một bộ dáng vợ nhỏ vẻ mặt ủy khuất, nhút nhát e lệ nhìn Từ Hàn.

Từ Hàn chợt cảm thấy một trận buồn nôn, hắn khoát tay áo, coi như là bỏ qua chuyện này cũng đang muốn nói cái gì đó.

Sở Cừu Ly vỗ gáy cái ót, bộ dáng như chợt giật mình bừng tỉnh nói: "ai nha, đệ xem đầu óc huynh thật là, huynh có hẹn với một người sáng sớm cùng nhau đi xuống dưới núi làm việc, thiếu chút nữa huynh quên mất, huynh đi trước đây."

Nói xong gã không chờ Từ Hàn phục hồi tinh thần lại, liền nói có việc bận, lấy cớ để tìm cách ra khỏi nhà, vội vàng ra cửa, cuối cùng vẫn không quên nhắc nhở Từ Hàn ăn những đồ ăn kia, nói là có lợi đối với thân thể của hắn.

Thấy Sở Cừu Ly khô kệch rời đi có chút buồn cười, Từ Hàn lắc đầu, thực sự không rõ vì sao Thiên Sách Phủ lại phái ra một tên như vậy đến hộ tống Diệp Hồng Tiên.

Nghĩ như vậy, hắn liền cầm đũa lên, đang muốn nếm thử đồ ăn trước mặt.

Nhưng lúc đó, ngoài phòng bỗng nhiên truyền đến một hồi tiếng ồn ào.

Dường như có rất nhiều người đến, trong miệng la hét từng câu giống như là ăn trộm, đạo tặc, hoặc là các câu trộm gà trộm vịt.

Từ Hàn sững sờ, lần nữa nhìn về bàn đồ ăn trước mặt mình.

Đây là Linh Lung Các, Sở Cừu Ly cũng là người mới đến như hắn, lại có thể hẹn với người phương nào được?

Mà cả bàn thịt, cá, gà, vịt này từ đâu mà có?

Nghĩ tới đây, Từ Hàn chợt cảm thấy trước mắt biến thành màu đen, quả thực không còn lòng dạ nào để ăn cả.





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch