Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tàng Phong

Chương 15: Hữu giới mệnh hảo thủ, vô giới đầu nan cầu (2)

Chương 15: Hữu giới mệnh hảo thủ, vô giới đầu nan cầu (2)


Mà đám đánh bạc kia vào lúc tùy ý tiêu xài, hiển nhiên không thể tưởng tượng được, dưới chân sòng bài này, che giấu một cái thế giới khác.

Trong phòng tối mờ mịt, ánh nến chập chờn cũng thể khiến cảnh tượng trong đó trở nên ôn hòa, trái lại ánh nến lúc sáng lúc tối, để cho nơi này thêm một phần âm u.

Từ Hàn ngồi ở nơi hẻo lánh trong phòng tối, vuốt vuốt dao găm trong tay, mà bên cạnh, là chi chít người áo đen giống như hắn.

Hắn biết rõ, những người này đều là Tu La.

Đều là ác quỷ đi ra từ bên trong Tu La Tràng kia.

Phóng mắt nhìn lại, khoảng chừng mấy ngàn người, đây gần như là toàn bộ lực lượng của cả Sâm La Điện quận Sung Châu.

Rất khó tưởng tượng, rốt cuộc là đối thủ như thế nào, cần Sâm La Điện gióng trống khua chiêng như thế.

Từ Hàn nghĩ mãi mà không rõ, nhưng mơ hồ ngửi được một tia mùi vị không tầm thường.

Vào lúc hắn nghĩ đến những thứ này, trong lòng bất an , đám người ầm ĩ chợt yên tĩnh trở lại.

Một vị nam tử mặc áo hồng dẫn theo hai người một trắng đen sau lưng lại cùng với mấy vị áo tím thậm chí cả áo xanh xuất hiện ở trong đại điện phòng tối.

Phán quan áo đỏ, Hắc Bạch Vô Thường, đầu trâu mặt ngựa, cùng với đà chủ tất cả các thành. Con mắt Từ Hàn vào lúc đó bắt đầu híp lại, đảo qua trên thân từng người này, cuối cùng ánh mắt rơi vào trên người một vị nam tử áo tím.

: Hắc Bạch Vô Thường hay Vô Thường Nhị gia theo truyền thuyết Trung Quốc là 2 quỷ lại giúp việc cho Diêm Vương bằng việc chuyên hộ tống các linh hồn người chết về âm phủ.

Mà nam tử áo tím kia vào lúc đó cũng nhìn về phía Từ Hàn trong đám người, gã khẽ gật đầu với Từ Hàn, ra hiệu hắn yên tâm chớ vội, lập tức liền quay người theo Phán quan áo hồng đi tới trước đài cao.

"Chư vị, mọi chuyện ta đã nói rõ ràng với các ngươi, hai vị điện hạ Sở Giang Vương cùng Biện Thành Vương cực kỳ coi trọng chuyện này, mong rằng các vị không được để cho hai vị kia thất vọng." Phán quan áo hồng thanh âm vững vàng nhìn về phía đám người sau lưng.

Mọi người liên tục xác nhận, thực sự không có một người dám đưa ra nửa phần nghi vấn.

Chúa tể thực sự của Sâm La Điện, là Diêm La Thập Điện kia, mệnh lệnh của bọn chúng là thần dụ, ai cũng không dám phản kháng.

"Tốt! Vậy cứ theo sắp xếp trước kia, tự mình lựa chọn người dưới tay đi." Phán quan áo hồng gật đầu, dung mạo của lão giấu ở dưới áo bào hồng, người thường căn bản khó có thể thấy rõ.

Những người mặc áo tím cùng người áo xanh kia liên tục gật đầu, lập tức đi về phía đám biển người Tu La như thủy triều bắt đầu khởi động, bắt đầu chọn lựa nhân thủ hợp ý bọn chúng.

Mà Từ Hàn, cũng không có chút ngoài ý muốn nào bị vị nam tử áo tím trước đó đã từng trao đổi ánh mắt mang đi.

Sâm La Điện làm việc vốn là như thế, đám Tu La cho tới bây giờ không cần biết rõ quá nhiều, việc bọn họ cần làm chỉ là giết chết những người mà Sâm La Điện giao cho bọn họ là được.

Bọn họ là đao, là kiếm của Sâm La Điện.

Cũng là yêu ma làm cho người chính đạo căm hận, lại càng là ác quỷ khiến bọn chúng sợ hãi.

Nhưng Từ Hàn hiển nhiên là một người ngoại lệ.

Nam nhân áo tím dẫn hơn mười vị Tu La kể cả Từ Hàn ở bên trong ra khỏi phòng tối, dưới mưu kế hắn bày ra, ở phía xa chờ lệnh của gã. Mà Từ Hàn đối với chuyện này cũng không biểu hiện ra nửa phần kinh ngạc, hắn quen việc dễ làm theo nam tử áo tím đi vào một cái hẻm nhỏ không người.

Vào lúc đó, nam tử áo tím đột nhiên quay đầu, nhìn về phía Từ Hàn, áo choàng trên đầu gã vào một khắc này bị gã gỡ xuống, lộ ra dưới nó một khuôn mặt lạnh giá nhưng lại mang theo vài phần tang thương.

Người nam nhân này, Từ Hàn hiển nhiên nhân biết. Đây cũng là nam nhân năm đó dẫn hắn cùng Lưu Sanh đi ra phòng tối - Nguyên Tu Thành.

Hai năm trước Từ Hàn còn sống từ Tu La tràng đi ra, Nguyên Tu Thành đã lấy được liên lạc với hắn.

Khi đó Nguyên Tu Thành đã biến hóa nhanh chóng, từ một vị đà chủ, biến thành Tu La áo tím, sứ giả có địa vị có thể sánh vai với hai vị sứ giả đầu trâu mặt ngựa.

Dưới tay quản lý hơn mười vị Tu La kể cả Từ Hàn ở bên trong.

Trong hai năm qua Từ Hàn đã cứu rất nhiều người vốn nên bị hắn giết chết, nhưng bất kể hắn cẩn thận từng li từng tí cỡ nào cũng khó khó có thể không lộ ra chân tướng, bị Sâm La Điện phát giác. Mà tới tận bây giờ vẫn không bị bại lộ, trên trình độ rất lớn là Nguyên Tu Thành giúp đỡ hắn che dấu tai mắt người. Giữa hai người hiển nhiên đã đạt thành ăn ý nào đó, chỉ là ngầm hiểu lẫn nhau.

"Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?" Từ Hàn lập tức liền hỏi, hắn cũng không có ý tứ cùng Nguyên Tu Thành hàn huyên, trên thực tế, giữa hai người quả thực cũng không có chủ đề khác để có thể nói chuyện.

Nguyên Tu Thành cũng không hề để ý chuyện này, gã lông mày bình thản, có chút trầm ngâm rồi nói ra: "Sâm La Điện thu được tin tức, Thương Hải Lưu xuất hiện ở thành Cảnh Thăng."

"Thương Hải Lưu?" Từ Hàn sững sờ, cái tên này hắn cũng không xa lạ gì, hoặc có thể nói khắp nơi thiên hạ Đại Chu mà nói, Thương Hải Lưu cái tên này cũng có thể coi là tục danh như sấm bên tai.

"Thương Hải Lưu - người bị Kiếm Lăng vứt bỏ?" Nhưng Từ Hàn vẫn không nhịn được truy vấn.

"Ừ." Nguyên Tu Thành khẽ gật đầu, thần sắc trên mặt có phần có vài phần nồng nặc.

"Sâm La Điện muốn giết lão?" Từ Hàn lại hỏi, những gì hắn biết về Thương Hải Lưu chỉ giới hạn ở những lời đồn đãi, chuyện nhảm truyền lưu ở trên phố, ví dụ như thiên tài Kiếm đạo, thí dụ như trộm kiếm Kiếm Lăng, lại ví dụ như phản đồ chính đạo các thứ.

Đương nhiên lời đồn đãi trên phố rốt cuộc có bao nhiêu có độ tin cậy, điểm này vốn đã là tranh luận, nhưng chỉ việc Thương Hải Lưu đã bị giang hồ Đại Chu truy sát gần ba mươi năm, vẫn nhởn nhơn ngoài vòng pháp luật như cũ, trên điểm này đã đủ để từ mức độ rất lớn nói rõ thực lực của lão.

"Sâm La Điện cho tới bây giờ chỉ giết những người công khai ghi giá, mà giá tiền của Thương Hải Lưu . . . không ai có thể vượt qua." Nguyên Tu Thành lắc đầu.

"Vậy lúc này. . ." Từ Hàn không khỏi có chút nghi hoặc, đã mục tiêu không phải Thương Hải Lưu, vì sao Sâm La Điện lại tốn công tốn sức triệu tập nhiều Tu La như vậy.

"Nhưng Long Tòng Vân Linh Lung Các muốn giết lão." Nguyên Tu Thành không chờ Từ Hàn hỏi xong vấn đề, liền mở miệng nói ra lần nữa.

Nói tới chỗ này, gã dừng một chút, vẻ mặt chợt lạnh lẽo xuống.

"Mà có người ra một cái giá rất tốt, muốn giết Long Tòng Vân."





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch