Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tàng Phong

Chương 150: Ván bài càng lớn (1)

Chương 150: Ván bài càng lớn (1)



Từ Hàn trà trộn giang hồ nhiều năm, cách thức bên trong chỗ chứa nhiều dơ bẩn như sòng bạc thì hắn lại cực kỳ hiểu rõ.

Thiên Kim Đài có thể coi là một cái sòng bạc trong thành Nhạn Lai, nhưng thành này cũng không phải là một chỗ quá lớn, tiền đánh bạc một ngày của khách đánh có thể có một hai lượng coi như giàu có rồi, mà Từ Hàn ra tay chính là mười lượng bạc, đây thực sự là một con cá lớn.

Đối với cá lớn trả giá, sòng bạc có phương pháp xử lý của riêng nó, trước hết để cho hắn thắng một ít tiền, cuối cùng lại khiến hắn không thu về được vốn gốc.

Đây cũng là lý do vì sao từ lúc mới bắt đầu Từ Hàn đã để cho Tần Khả Khanh đặt theo ý mình.

Thế nhưng bây giờ nha, ngư dân để đủ mồi muốn thu mạng lưới, mà cá lớn như Từ Hàn lại muốn kiếm một cái đầy bồn đầy bát.

Chín lượng bạc rơi bàn, âm thanh thanh thúy.

Khách đánh bạc chung quanh trước đó cũng đã được chứng kiến vận khí của Từ Hàn, đồng loạt sững sờ, đều đưa ra chút ít thẻ đánh bạc ra trên bàn nhằm mục đích thăm dò là chính.

Sắc mặt nhà cái trầm xuống, y biết rõ người đến bất thiện, lập tức liền giơ tay lay động chén xúc xắc, mà ánh mắt lại gắt gao nhìn chằm chằm vào Từ Hàn.

Từ Hàn lại lơ đễnh với chuyện này, mặc dù hắn hiểu rõ cách thức của sòng bạc, nhưng đối với đổ thuật cũng dốt đặc cán mai. Thế nhưng hắn còn có vị truyền nhân của Đạo Thánh môn, chính là Sở Cừu Ly. (đổ thuật: đánh bạc)

Nói đến chuyện cờ bạc, Từ Hàn còn có một cuộc nói chuyện rất là thú vị với Sở Cừu Ly.

"Không phải ngươi nói Đạo Thánh môn các người chỉ tu thuật trộm cắp cùng mánh khoé bịp người, sao cũng tinh thông đánh bài như thế?" Ngày xưa lúc rảnh rỗi có thể trò chuyện, Từ Hàn bị Sở Cừu Ly lôi kéo chơi bài cửu một canh giờ, nhưng lại chưa từng chiến thắng lấy một lần, Từ Hàn tự nhận kỹ thuật của mình cũng không hề kém, bởi vậy rất nhanh liền minh bạch là Sở Cừu Ly âm thầm lừa gạt, cho nên mở miệng nói.

(Bài cửu: là một trò chơi đánh bạc của Trung Quốc, được chơi với một bộ gồm 32 quân đô-mi-nô Trung Quốc. )

Lúc đó Sở Cừu Ly bị nhìn thấu lừa gạt lại không cảm thấy thẹn chút nào, ngược lại nói năng đầy lý lẽ hùng hồn: "đổ thuật này không phải là mánh khoé bịp người, chỉ là đổ thuật lừa lỗ tai cùng ánh mắt, người thực sự dùng mánh khóe lừa gạt chính là nơi này và nơi đây."

Nói xong Sở Cừu Ly còn nghiêm trang chỉ lồng ngực của mình, vừa chỉ bầu trời trên đỉnh đầu mình.

Sau đó đại hán kia nhếch miệng cười cười, còn nói thêm: "cuối cùng có một ngày ta sẽ kế thừa y bát của Đạo Thánh môn, tu luyện hai thuật là lừa gạt và trộm cắp đến cực hạn trên thế gian."

Lúc đó Từ Hàn chỉ xem chuyện này như một trò hề, không nghĩ ngày hôm nay bổn sự của Sở Cừu Ly lại nổi lên tác dụng.

Nhà cái kia trầm mặt mở chén xúc xắc ra, lúc này đây y dùng mười phần công lực, y cực kỳ chắc chắn dao động ra điểm số mà y muốn, mà ánh mắt nhìn Từ Hàn càng thêm dữ tợn.

"Hô!"

Chén xúc xắc bị mở ra, đám người chung quanh nhất thời hít một hơi khí lạnh.

Nhà cái thầm hô một tiếng không ổn, nghiêng đầu nhìn lại, lại thấy ba miếng xúc xắc kia yên lặng nằm ở nơi đó.

Ba ba ba.

Báo Tử!

Chín lượng bạc trong tay Từ Hàn biến thành hai mươi bảy lượng, những đổ khách xung quanh cùng đặt cược theo Từ Hàn đều đồng loạt phát ra một trận hoan hô.

Từ Hàn cũng không thèm nhìn tới hai mươi bảy lượng bạc vào tay, tùy ý bỏ tất cả vào chỗ Báo Tử trên bàn.

Mọi người ở chung quanh liếc nhau, vội vàng móc ra tất cả bạc trong ngực bỏ vào cùng một chỗ với Từ Hàn, muốn lợi dụng cỗ gió đông Từ Hàn, kiếm ra một khoản tiền phi nghĩa.

Gã sai vặt rời đi lúc trước rốt cuộc đã chạy trở về, mang theo một vị nam tử áo đen từ trong phòng đi ra, nam tử kia liếc nhìn nhà cái, lại xem xét túi tiền to đặt ở trên chiếu bạc, liền đoán được đại khái câu chuyện từ đầu đến cuối.

"Phế vật!" Gã nhẹ giọng mắng, nhà cái kia cúi đầu không dám cãi lại, sau đó nam tử áo đen liền thay thế nhà cái đi tới trước chiếu bạc, cầm chén xúc xắc kia lên.

Trình độ của nam tử áo đen này dường như cao hơn người trước không ít, bất kể là nắm giữ lực đạo hay là tần suất lay động cũng mạnh mẽ hơn rất nhiều, về phần mạnh mẽ đến loại tình trạng nào, Từ Hàn không nói đúng được, nhưng hắn quay đầu lại liếc nhìn Sở Cừu Ly, đại hán kia vẫn chỉ nhếch miệng cười cười, Từ Hàn liền có thể an tâm rồi.

Vì vậy chén xúc xắc của nam tử áo đen rơi xuống đất, Sở Cừu Ly im ắng gõ một cái lên mặt bàn.

Chén xúc xắc mở ra, ba số sáu bày trước mặt bàn.

Chung quanh vang lên tiếng hoan hô, mà túi tiền của Từ Hàn từ hai mươi bảy lượng hóa thành tám mươi mốt lượng. ...

Kế tiếp sòng bạc thay đổi nhà cái hai lần, nhưng kết cục vẫn không hề sai biệt.

Ngân lượng trong tay Từ Hàn liền nhảy vọt một đường đến bảy trăm hai mươi chín lượng, nhưng hắn vẫn không có ý dừng lại.

"Báo Tử." Hắn khẽ cười một tiếng, liền đẩy túi tiền gần như đã chất đầt mặt bàn ra, cười nhìn về phía nam tử chịu trách nhiệm đổ xúc xắc ở đối diện.

Mọi người ở bên thấy thế vội vàng cùng tập trung, mà Tần Khả Khanh thấy được càng thêm ngây ngô thất thần, hơn bảy trăm lượng bạc là khái niệm gì?, năm đó mẹ nàng bán nàng cho Linh Lung Các cũng mới mười lăm lượng bạc, mà chỉ mới qua trăm hơi thở Từ Hàn đã kiếm được hơn bảy trăm hai. Dù những người tu hành như nàng cũng không quá chú ý đối với tiền tài, hiện tại không khỏi cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Nhà cái đối diện là một người nam tử trung niên, hiện tại gã bên ngoài thì cười nhưng trong lòng không cười nhìn Từ Hàn, cắn răng nói: "bằng hữu, bảy trăm lượng bạc đã không phải là số lượng nhỏ rồi, chớ có một tấc lại muốn tiến một thước!"

Bảy trăm lượng bạc quả thực không phải là số nhỏ, nhưng đối với sòng bạc mà nói còn lâu mới mức thương gân động cốt, thế nhưng nếu cứ để Từ Hàn thắng dễ dàng như vậy thì khó mà nói, hơn nữa bởi vì cử động điên cuồng của hắn mà đổ khách chung quanh gần như đều lao qua, muốn dựa vào Từ Hàn vét được một khoản thật nhiều.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch