Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tạo Hóa Chi Môn

Chương 11: Tám (2)

Chương 11: Tám (2)


Ninh Thành dùng nước giếng gột rửa thân thể, bấy giờ mới phát hiện ra vài vết thương trên người đã nhạt đi phần nào, hơn nữa làn da dường như cũng trắng trẻo hơn bội phần.

Trước đây, Ninh Thành tuy chưa từng ngưng tụ chân khí, nhưng vốn là học sinh của Thương Tần Nhị Tinh Học Viện, lại xuất thân từ Ninh gia, đối với việc tu luyện cũng không phải là hoàn toàn không biết gì. Hắn biết, tu sĩ khôi phục thương thế vốn rất nhanh, nhưng tuyệt đối không thể nào nhanh như hắn. Vết thương trên người hắn, ngày hôm qua còn rất rõ ràng, hôm nay sau khi hắn ngưng tụ chân khí thành công, đã mờ đi rất nhiều, việc này quả có điều bất thường.

Tiếng bước chân dồn dập truyền đến, rõ ràng là hướng về phía căn nhà mà hắn đang ở, Ninh Thành trong lòng cả kinh. Hắn ở nơi này đã vài ngày, đến giờ chưa từng có ai tới. Hiện tại lại có người đến, rõ ràng là nhằm vào hắn. Ninh Thành không kịp suy nghĩ nhiều, vội vàng chui vào phòng, nhanh chóng lấy y phục sạch khoác lên người.

Vừa mới mặc xong quần áo, Kỷ Lạc Phi mang vẻ mặt lo lắng đẩy cửa bước vào.

"Sao muội lại trở về rồi?"

Ninh Thành nhìn thấy Kỷ Lạc Phi, trong lòng thầm thở phào. Sau khi đắc tội với Hàm Nguyên Khôi, trong lòng hắn vẫn luôn có chút bất an.

Kỷ Lạc Phi thấy Ninh Thành không sao, cũng thầm thở phào nhẹ nhõm, ngữ khí bình thản đáp:

"Ta nghe nói huynh đã đắc tội với Hàm Nguyên Khôi..."

Ninh Thành cho rằng Kỷ Lạc Phi muốn trách mắng hắn một trận, nên không đợi nàng nói tiếp liền chủ động giải thích:

"Là hắn chủ động khiêu khích ta trước, dù có thêm một lần nữa, ta vẫn sẽ ra tay cứu người."

Để một đứa bé bị Độc Giác Thú sát hại ngay trước mắt mình, lại còn là trong tình huống bản thân có thể cứu, Ninh Thành thật sự không thể làm được, việc đó chẳng khác nào thấy chết mà không cứu. Với hắn mà nói, một khi thật sự mặc kệ đứa bé đó bị giết chết ngay trước mắt mình, nỗi cắn rứt trong lương tâm hắn sẽ không thể nào tiêu tan.

Vượt ngoài dự đoán của Ninh Thành, Kỷ Lạc Phi không hề trách mắng hắn, mà còn dùng giọng hòa hoãn nói:

"Địa vị của Hàm Nguyên Khôi tại Thương Tần Quốc không hề tầm thường, huynh tiếp tục ở lại nơi này, ắt hẳn chỉ còn đường chết, a..."

Kỷ Lạc Phi nói đến đây, khẽ "A" lên một tiếng, ngẩn người nhìn Ninh Thành, một hồi lâu sau, mới lên tiếng:

"Huynh đã ngưng tụ chân khí thành công rồi ư? Mùi lạ trong phòng này, chẳng lẽ là tạp chất bài xuất từ cơ thể huynh?"

Ninh Thành lúc này mới biết, Kỷ Lạc Phi vừa bước vào đã ngửi thấy mùi lạ, chỉ là nàng không nói ra trước mặt hắn mà thôi. Bây giờ thấy hắn đã ngưng tụ chân khí, mới nói ra chuyện này.

"Đúng vậy, lúc mới trở về trong lòng bỗng có cảm ngộ, cứ như vậy tu luyện một chút, không ngờ lại ngưng tụ chân khí thành công rồi, thật sự là vận khí."

Ninh Thành cười cười ngượng ngùng.

Kỷ Lạc Phi nghe xong lời Ninh Thành, cũng không đáp lời, trái lại nhìn chằm chằm Ninh Thành, đánh giá hắn từ trên xuống dưới một hồi lâu. Ninh Thành đang muốn hỏi Kỷ Lạc Phi vì sao lại như vậy, bỗng nhiên trong lòng căng thẳng, hắn đã hiểu ý của Kỷ Lạc Phi.

Kỷ Lạc Phi vài ngày trước còn ở cùng hắn, thân thể hắn mấy ngày nay muốn khôi phục còn khó, làm sao có thể tu luyện một chút liền đạt tới Tụ Khí tầng một? Hiển nhiên trên người hắn có bí mật. Đến Kỷ Lạc Phi còn có thể nhìn ra, lẽ nào những người khác lại không nhìn ra được? Hắn mới từ trong ngục giam ra, việc đó chắc hẳn ai cũng rõ.

Dù bản thân Ninh Thành cũng không biết bí mật thân thể hắn nằm ở chỗ nào. Nhưng người khác thì không nghĩ như vậy, nói không chừng còn có khả năng mổ xẻ hắn ra để xem xét.

"Lạc Phi, giờ ta đã là Tụ Khí tầng một rồi, cũng muốn đến học viện một chuyến."

Ninh Thành lập tức hiểu rõ hoàn cảnh của bản thân. Với hắn mà nói, lúc này chỉ có đến Thương Tần Nhị Tinh Học Viện mới có thể giữ được cái mạng nhỏ. Ở bên ngoài, bất cứ lúc nào cũng có thể bị người ta diệt trừ.

Kỷ Lạc Phi vốn còn đang kinh nghi, không biết trên người Ninh Thành rốt cuộc có bí mật gì, bây giờ nghe Ninh Thành nói, lập tức quên đi chuyện vừa rồi. Ninh Thành trước giờ đều gọi nàng là nha đầu, sao lại đổi thành Lạc Phi rồi, lẽ nào gặp trắc trở thật sự có thể khiến một người trưởng thành nhanh như vậy?

Bất quá nàng rất nhanh nhận ra, bây giờ không phải là lúc để nghĩ đến những chuyện này. Lập tức liền nói:

"Ta trở về lần này chính là muốn để huynh tạm thời đến học viện, một mình huynh ở lại bên ngoài, phỏng chừng bọn chúng sẽ không bỏ qua cho huynh. Chỉ là giờ huynh đã không còn là học sinh của học viện, không có cách nào đến giáo viện nghe giảng. Mục lão nhân ở phòng tu luyện của học viện rất tốt, từng giúp ta rất nhiều. Ta đã nói với lão chuyện của huynh, huynh có thể đến chỗ Mục lão giúp một tay, xem như làm công cho học viện."

"Không thành vấn đề."

Ninh Thành lập tức nhận lời, giờ hắn chỉ cần tạm thời bảo trụ cái mạng nhỏ là được. Ninh Thành biết trên người mình có bí mật. Hắn tin tưởng, với tốc độ tu luyện này, rất nhanh sẽ có năng lực tự bảo vệ bản thân.

Kỷ Lạc Phi gật gật đầu:

"Đến phòng tu luyện hỗ trợ, ít nhất cũng phải là ngưng tụ chân khí thành công. Ta lần này trở về mang theo một khối Tụ Khí Thạch, vốn muốn giúp huynh ngưng tụ chân khí, không ngờ bản thân huynh đã ngưng tụ chân khí thành công rồi, vậy thì không còn gì tốt hơn. Chúng ta ở lại đây vài ngày, sau đó cùng đến học viện."

Ninh Thành vô cùng thông minh, ý của Kỷ Lạc Phi hắn chỉ cần thoáng nghe qua đã hiểu ra. Kỷ Lạc Phi biết hắn ngưng tụ chân khí thành công hẳn là không tầm thường, nên mới chủ động yêu cầu ở lại vài ngày. Sau này người khác biết hắn đã ngưng tụ chân khí, thì cũng cho rằng là do nàng giúp đỡ.

Ninh Thành vừa định cảm tạ một câu, thì nhìn thấy sắc mặt của Kỷ Lạc Phi dường như có chút gì đó không đúng, hình như hơi tái nhợt.





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch