Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tây Du Diễm Ký

Chương 28: Vô Sỉ Thánh Tăng (3)

Chương 28: Vô Sỉ Thánh Tăng (3)


Thật là một thân thể nữ nhân hoàn mỹ! Từ khi Đường Tiểu Huyền đến thế giới Tây Du, đây là lần đầu tiên hắn được quan sát thân thể trần trụi của nữ nhân ở cự ly gần như vậy. Trong đầu hắn lập tức đem thân thể kiều diễm này so sánh với thân thể của Thái Tiểu Băng, phát giác giữa hai người quả thật tương xứng. Hào nhũ của Thái Tiểu Băng dường như lớn hơn một chút, nhưng đôi mỹ nhũ của Cao Thúy Lan lại thuần túy vượt trội tự nhiên, không như Thái Tiểu Băng có hiềm nghi nâng ngực.

Vòng mông đầy đặn, ngạo nghễ ưỡn lên của Cao Thúy Lan bị ép ra một hình dạng hơi dẹt. Thân thể nàng vì ngượng ngùng mà run rẩy, lại vẫn hơi ửng sắc hồng, có vẻ kiều diễm dị thường. Khi tay Đường Tiểu Huyền xoa lên đùi nàng mềm mại xinh đẹp, hai chân nàng đột nhiên co rụt lại, hai tay vẫn che chắn nơi tư mật nhất.

- Nữ thí chủ, bần tăng xin phép bắt đầu.

Đường Tiểu Huyền vô sỉ nói, hắn nhanh chóng cởi bỏ y phục của mình, ngồi chồm hỗm giữa hai chân Cao Thúy Lan, tay phải cầm lấy chân trái của nàng, tay trái từ phía dưới nâng đùi trắng nõn như nước của nàng. Da thịt trên đùi nàng rung động thành một làn sóng xinh đẹp. Đường Tiểu Huyền quan sát ở cự ly gần những ngón chân đẹp như ngọc này. Đây quả là một đôi thiên túc, vào thời Đường triều còn chưa có thói quen bó chân, những ngón chân thon dài trên đôi chân đẹp tự nhiên này, mỗi ngón đều khiến lòng người động. Đường Tiểu Huyền đem bàn chân nàng đặt lên đùi mình, rồi há miệng ngậm lấy ngón chân cái...

- A...

Chân của Cao Thúy Lan chưa từng bị ai đùa bỡn như vậy! Toàn thân nàng run rẩy, chân trái đột nhiên co rụt lại, ngón chân đang bị Đường Tiểu Huyền ngậm lấy cũng đột nhiên theo miệng hắn tuột ra.

- Nữ thí chủ, người chớ nên lộn xộn. Bần tăng cần từng chút một theo chân đến cùng, từng chút một dùng pháp lực của ta giúp người trừ yêu khí.

Đường Tiểu Huyền dùng lý do gượng ép này một mực.

- Ân...

Cao Thúy Lan nghe hắn nói vậy, lại buông lỏng chân, Đường Tiểu Huyền lần nữa nâng lên bàn chân trắng bệch sạch sẽ kia, há miệng ngậm lấy. Cao Thúy Lan lần nữa bị loại kích thích mãnh liệt này khiến toàn thân run lên, bất quá, lần này không dùng sức co chân lại, mà là cố gắng nhịn. Vùng mẫn cảm của nữ nhân, ngoại trừ trước ngực, môi, diệu huyệt, còn có rất nhiều chỗ, ví dụ như đùi, ví dụ như bàn chân, thậm chí là tay, lưng... Đương nhiên, đối với nữ nhân chưa khai phá mà nói, cơ hồ toàn thân đều là điểm mẫn cảm, vô luận sờ vào đâu cũng sẽ có phản ứng kịch liệt.

Đường Tiểu Huyền chậm rãi mút lấy gót ngọc của nàng, sau đó từ chân hướng lên, hôn khắp cả đùi nàng. Khi môi hắn đến gốc đùi thì đột nhiên dừng lại, cũng không có tiến công diệu dụng của Cao Thúy Lan, khiến nàng có chút thở dài, trong lòng lại cảm thấy hơi thất vọng.

Đường Tiểu Huyền lại duỗi tay nắm chặt đùi phải của nàng, vẫn là trình tự đó, từ bàn chân đến bắp đùi... Lúc này, Đường Tiểu Huyền không hề di chuyển miệng đi, mà nhẹ nhàng búng tay Cao Thúy Lan đang che diệu huyệt. Nàng hơi chút do dự, liền dời tay đi, chỉ là vẫn dừng lại ở phụ cận, tựa hồ chuẩn bị tùy thời thủ vệ nơi tư mật của mình.

Ôi! Cỏ thơm nồng đậm, hơi cố định lại, ở giữa có một khe hở rậm rạp non mịn, trong đó hơi lộ ra thịt tươi như chồi non, tựa hồ còn đang ngọ nguậy! Khiến Đường Tiểu Huyền động tâm nhất chính là, đáy khe hở non mịn kia đã đầy ắp chất nhầy màu trắng. Xem ra, Cao Thúy Lan đã từng đạt tới cao trào! Đây là một xử nữ... Tâm tình Đường Tiểu Huyền càng thêm kích động.

Đường Tiểu Huyền đã rõ ràng chứng kiến, trên đầu khe hở đỏ tươi phấn nộn có một hạt đậu nhỏ như hạt đậu nành, đang chậm rãi ngọ nguậy theo nhịp thở của Cao Thúy Lan. Tim Đường Tiểu Huyền đập nhanh hơn, tiếng hít thở như ống thổi gió, đầu ghé vào trước diệu huyệt cũng không khỏi run rẩy, phun ra khí tức, ngứa ngáy cỏ thơm, khiến hai chân Cao Thúy Lan co rụt lại, siết chặt lưng Đường Tiểu Huyền.

Đến lúc này, tiểu long dưới háng Đường Tiểu Huyền đã sớm giận dữ mà dựng đứng, cơ hồ dán sát vào bụng, cùng bụng gần như song song, mà vẫn luôn run rẩy, trên quy đầu trong suốt một hạt bọt nước.

Hắn cúi thân xuống, cố gắng duỗi dài lưỡi, liếm về phía hạt đậu hồng non kia...

- A!

Cao Thúy Lan phát ra một tiếng kêu bén nhọn, hai chân đột nhiên vòng chặt lưng Đường Tiểu Huyền, động tác này phảng phất cổ vũ hắn tiếp tục hôn môi hung hăng hạt đậu kia.

Đường Tiểu Huyền biết rõ nàng mẫn cảm, liền cho nàng uống thuốc mạnh, một ngụm hút lấy huyệt mềm của nàng.

- A... Nha...

Toàn thân Cao Thúy Lan kịch liệt run rẩy, tứ chi cũng run rẩy không ngừng, chỉ cảm thấy buồn tiểu trào ra. Tiếp theo, Đường Tiểu Huyền cảm thấy lưỡi mình dính rất nhiều chất lỏng dinh dính ấm áp, hơn nữa chất lỏng kia còn đang ào ạt chảy ra.

Đường Tiểu Huyền dâm đãng thu thập chất nhầy vào miệng, sau đó đứng lên, đem hạ thân cùng hạ thân Cao Thúy Lan xếp hợp lý, hai khuỷu tay chống trên thảm, nhẹ ôm thân thể kiều diễm mềm mại của nàng, một ngụm hôn lên môi anh đào của Cao Thúy Lan!

- A... Ọe...

Cao Thúy Lan vội vàng không kịp chuẩn bị, đột nhiên cảm giác trong miệng Đường Tiểu Huyền có thêm chút chất lỏng dinh dính. Đang muốn phản kháng thì chất nhầy kia vậy mà theo cổ họng nàng nuốt xuống!

- Khụ khụ...

Cao Thúy Lan thật sự bị nghẹn, Đường Tiểu Huyền vội vàng buông môi nàng ra, hai tay nắm lấy đôi mỹ nhũ trước ngực nàng, khiến chúng biến hóa hình dạng.

- A...

Cao Thúy Lan thở hổn hển hỏi:

- Thánh tăng, người vừa rồi cho tiểu nữ tử nuốt chính là cái gì?

Tuy nàng không dám mở mắt, nhưng vẫn không nhịn được muốn hỏi đến cùng về thứ mình đã nuốt.

- Ha ha, bần tăng cho nữ thí chủ, chính là đồ của nữ thí chủ đó.

Lời này của Đường Tiểu Huyền càng thêm vô sỉ đến cực điểm.

- Đồ của ta?

Cao Thúy Lan nghi hoặc thì thào tự nói, đột nhiên cảm giác nơi diệu huyệt bị một vật nóng bỏng cọ xát, lập tức toàn thân căng cứng, hai chân vòng quanh hông Đường Tiểu Huyền, hai tay thì ôm cổ hắn. Đường Tiểu Huyền cả người nặng nề đè lên thân thể mềm mại của Cao Thúy Lan, ép thân thể thủy nộn của nàng run rẩy mấy cái, như đè lên một túi nước trắng noãn, đôi mỹ nhũ cao thẳng trước ngực cũng trong nháy mắt bị ép thành hai cái bánh tráng.

- Đương nhiên là đồ của nữ thí chủ rồi.

Đường Tiểu Huyền áp mặt vào mặt Cao Thúy Lan, ma sát khuôn mặt trơn mềm của nàng, cảm thụ thân thể mềm mại ấm áp của mỹ nữ dưới thân, khẽ cười nói. Hắn còn cố ý nhấn mạnh ba chữ "của mình", để nhắc nhở Cao Thúy Lan.

- A...

Cao Thúy Lan lập tức suy nghĩ cẩn thận, hóa ra là thứ chảy ra từ khe huyệt của mình!

Khuôn mặt nàng thoáng cái biến thành đỏ bừng, không thuận theo dùng đôi tay ngọc gõ lên vai Đường Tiểu Huyền, giận dỗi:

- Ngươi thật xấu! Thật là xấu! Rất xấu rồi! Ta đánh chàng.





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch