Đây không chỉ là ngày diệt vong của Khương Yển. Những tên kiêu ngạo khác đều bị sợi dây xích mạnh mẽ kia tách ra và bảo vệ các cường giả của họ không phải chia lìa. Trong nháy mắt bị sợi dây xích quấn lại đưa tới trước mặt Tần Vấn Thiên.
Thất Kiếm tông thiên kiêu Nghê Phượng, thiên kiêu sách Vạn Thánh đường xa, Chiến Thiên Tiên Phủ thiên kiêu xung quanh núi, chín nhạc tiên viện thiên kiêu hàn Đông Giang, Giang Lăng quận quận vương phủ Bùi Khiếu.
Các cường giả bị sợi dây xích quấn đến thoi thóp, không có chút phản kháng kinh hãi nhìn vào bóng người khổng lồ trước mặt, sắc mặt nhợt nhạt, trong lòng vô cùng tuyệt vọng.
Bọn họ đều là nhân vật phi phàm trên Vân Châu đại địa, xuất thân danh môn. Trong một buổi tiệc rượu, họ coi thường Tần Vấn Thiên nhưng hiện tại tính mạng của họ lại nằm trong tay hắn.
- Ngươi dám giết chúng ta?
Nghê Phượng đang bị sợi xích khoá lại, thân thể mềm mại run rẩy nói, trên mặt nàng vẫn có nét lạnh lùng cao ngạo, nhưng vẫn có chút khủng hoảng, sợ hãi phải đối mặt với cái chết.
- Tần Vấn Thiên, nếu ngươi giết chúng ta, sợ rằng chính ngươi cũng không còn trốn dung thân Vân Châu đại địa này, ngươi cũng sẽ chỉ có con đường chết.
Thư Lộ Diêu lạnh lùng uy hiếp.
- Ngươi, ngươi tuyệt đối không ra khỏi quận Giang Lăng được.
thần sắc Bùi Khiếu dữ tợn.
Tần Vấn Thiên bình tĩnh nhìn những người uy hiếp hắn, thân thể cao lớn lạnh lùng cao ngạo, trong con mắt hắn không có nửa điểm dao động, khoé miệng hắn đột nhiên cong lên lộ ra một nụ cười châm chọc.
- Đến giờ các ngươi vẫn che giấu tâm trang lo sợ bằng mấy lời kiêu ngạo đó sao?
Tần Vấn Thiên nói, trong mắt hắn lộ ra sự thương hại nói:
-Một đám người đáng thương, tự cao ngạo, tự cho mình là đúng, chỉ là tranh chấp cùng các ngươi, các người cũng có thể lấy mạng của ta sao? Hiện tại, đã trở thành kẻ địch nhất định phải giết chết của thế lực, lẽ nào ta còn phải giải hoà sao?Thực sự quá nực cười.
Tần Vấn Thiên nói xong, mấy người kia càng thêm sợ hãi, sắc mặt tái mét.
Lời Tần Vấn Thiên nói, họ đương nhiên hiểu, họ là kẻ thù không đội trời chung. Các thế lực lớn đương nhiên cũng không bỏ qua cho Tần Vấn Thiên, hắn có giết bọn họ hay không cũng không có gì khác biệt. Dưới cục diện như vậy, hắn sẽ bỏ qua cho họ sao?
- Ngươi muốn gì, ta sẽ đều cho ngươi hết.
Nghê Phượng ngon ngọt nói, con mắt xinh đẹp cuối cùng lại mang chút nịnh nọt tươi cười. Chuyển biến này khiến Tần Vấn Thiên ngây người, hắn châm chọc nhìn nàng:
-Thật đáng buồn, bộ dạng diễn kịch đáng thương này của nàng thật sự không đạt.
Sắc mặt Nghê Phượng trắng bệch, chỉ thấy từng sợi dây xích rời ra, Tần Vấn Thiên lại nói:
-Ta đã cho các ngươi cơ hội, nhưng các ngươi lại không ngừng muốn giết ta, vậy thì chết hết đi.
Âm thanh này như tiếng chuông báo tử, vừa dứt lời từng âm thanh phụt phụt vang lên, các nhân vật thiên kiêu đều bị tiêu diệt.
Những nhân vật thiên kiêu này đến đây để tìm hiểu về chín cái chuông cổ huyền bí. Nhưng họ nằm mơ cũng không nghĩ tới mình sẽ bỏ mạng tại nơi này.
Trên hư không, các vị Tiên Đài vẫn đang điên cuồng tranh đấu với các sợi dây xích. Do thực lực yếu hơn nên đã có vài vị ngã xuống, sợi dây xích vắt ngang trời đất, sát phạt tất cả, không ngừng bắn ra, thực sự đáng sợ.
- Ngươi tự đâm đầu vào chỗ chết.
Đúng lúc này một âm thanh đáng sợ vang lên, Tần Vấn Thiên chỉ thấy một đạo bóng người thình lình xuất hiện ở trước mặt hắn, chính là Bùi Thiên Nguyên.
Ánh mắt Bùi Thiên Nguyên vô cùng sắc bén, như hoá thành một màn ánh sáng đáng sợ. Sắc mặt của hắn rất khó coi, trong hai mắt chứa đầy sát khí.
Trong Giang Lăng quận, trong Phiêu Tuyết Thành, một Thiên Tượng cảnh tam trọng còn giết Bùi Khiếu con cháu của hắn.
Tần Vấn Thiên nhìn Bùi Thiên Nguyên xuất hiện, thần sắc cũng không có chút biến đổi, thực lực của Bùi Thiên Nguyên quả thực rất lớn, vố số các sợi xích đều không ngăn cản được hắn, trong thời gian ngắn đã bị tiêu diệt. Nhưng như vậy thì thế nào, hắn biết rất rõ về khí thành này, trong thành do Phiêu Tuyết lâu chủ Hoà Quỳnh Tiên chế luyện ra có quá nhiều khả năng công kích.
- Phụt Phụt.
Cánh chim khổng lồ vỗ mạnh, bay thẳng tới cắt qua thân thể Bùi Thiên Nguyên, dường như hư không cũng bị cắt đứt.
Thân hình Bùi Thiên Nguyên loé lên, nhanh như chớp tránh khỏi sự tấn công của cánh chim, dùng tốc độ nhanh nhất xông về phía Tần Vấn Thiên, chỉ có giết chết được Tần Vấn Thiên mới có thể mở ra được lực lượng công kích của khí thành này.
- Ta là chủ nhân của toà thành này.
Tần Vấn Thiên ngạo nghễ nói, Bùi Thiên Nguyên lập tức thấy ánh sáng lóe lên, thân thể Tần Vấn Thiên chìm xuống mặt đất sau đó biến mất. Ở nơi đó lại xuất hiện một vòng xoáy đáng sợ. Bùi Thiên Nguyên đứng ở trên cũng không dám truy kích xuống dưới nữa, hắn không dám chắc nếu rơi xuống đó có thể thoát ra được hay không.
- Vô liêm sỉ.
Bùi Thiên Nguyên giận dữ gầm lên một tiếng, bước chân hắn có chút run lên trong không trung, như thể có lực lượng lớn giáng xuống, truyền ta tiếng nổ lớn ầm ầm, nhưng toà thanh vẫn không ảnh hưởng, quả thực là tiên binh vô cùng cứng rắn.
Lúc này, chỗ vòng xoáy xuất hiện một lực lượng huỷ diệt đáng sợ, khiến Bùi Thiên Nguyên nghiêm mặt lại, cảnh giác nhìn phía dưới.
Từng vòng bánh xe ánh sáng lớn xuất hiện, đó là những tia chớp màu vàng khuếch tan raở trên không trung, giống như đangdâng lên uy năng huỷ diệt trời đất. Dù cho là Bùi Thiên Nguyên cũng cảm thấy kinh hãi.
- Đi.
Bùi Thiên Nguyên tức giận quát một tiếng, thân thể phóng lên cao, các tiếng động lớn lập tức vang lên ầm ầm, nổ tung ra những tia chớp màu vàng, màn ánh sáng sinh ra những tia chớp sáng dường như nổ tung. Một màn ánh sáng tia chớp lan tràn về phía bầu trời. Màn ánh sáng này không ngừng mở rộng hoá thành tấm lưới sấm sét màu vàng đáng sợ vô cùng vô tận, nó đi qua nơi nào, nơi đó không còn sự sống.
Tất cả các cường giả đều điên cuồng phóng về phía hư không, có vị cường giả Tiên Đài cảnh chậm chân một chút liền bị màn ánh sáng bao phủ, khiến toàn thân tê liệt, trực tiếp dính vào trên màn ánh sáng, lực lượng huỷ diệt màu vàng kim không ngừng đánh thẳng vào cơ thể hắn, khiến hắn run lẩy bẩy. Qua một lúc, hắn đã tắt thở dính vào trên màn ánh sáng, không còn chút động tĩnh nào.
Màn ánh sáng cuối cùng cũng bùng nổ, giết chết mấy vị Tiên Đài, những người còn sống đứng phía trên không trung rất cao cũng đều cảm thấy vô cùng kinh hãi, toà thành này còn có thể công phá sao?
Căn bản không có khả năng, họ thậm chí không biết bên trong toà thành này ẩn giấu những thế lực nguy hiểm đến thế nào, những gì họ thấy nãy giờ cũng chỉ là phần nhỏ.
Bóng người Tần Vấn Thiên lại xuất hiện, hắn lạnh lùng đứng trên Phiêu Tuyết thành, hai mắt xuyên qua hư không nhìn các vị cường giả, ánh mắt lạnh băng không có nửa phần kính sợ.
- Ta rất dễ bắt nạt sao?
Tần Vấn Thiên lạnh lùng mở miệng, trận chiến này các thế lực đều tổn thất vô cùng nghiêm trọng.
Bọn họ vốn tưởng rằng đường đường một vị Thiên Tượng tam trọng cảnh cường giả như vậy, bọn họ sẽ dễ dàng tiêu diệt, nhưng không nghĩ đến tình hình cuộc chiến lại bại thảm hại đến như này.
- Tần Vấn Thiên, cho dù ngươi có thể nhờ thành này giúp đỡ được một lúc, nhưng lẽ nào ngươi trốn mãi bên trong không xuất đầu lộ diện ra ngoài sao?
Trên người Bùi Thiên Nguyêncó sát ý ngập trời, nhìn chằm chằm vào khoảng không.
- Cái này không cần ngươilo lắng, nếu muốn giết ta cứ việc ra tay, không dám giết tathì cút ra xa, hiện tại ta là chủ nhân của nơi này.
Tần Vấn Thiên mở miệng.Hắn vừa dứt lời, lại thấy trong thành có rất nhiều mũi tên lập lòe, lập tức phá khôngbắn ra, giống như sấm sét vậy, xuyên qua hư không.
- Cẩn thận.
Thần sắc Bùi Thiên Nguyên lóe lên, bước chân đạp lên hư không, những tiếng động cực lớn ầm ầmvang lên, giống như có từng ngọn núi lớn đáng sợ từ trên bầu trời đè xuống, mũi tên trực tiếpxuyên thủng tới, nhưng lại bị những ngọn núi vô cùng tận trấn áp.
Các cường giả còn lại cũng dựa vào thủ đoạn của mình để chống đỡ những mũi tên công kích,bọn họ nhìn thành cổ phía dưới, sự kiêng kỵ lại tăng thêm vài phần.
Toà thành trì này quá mạnh mẽ, Tần Vấn Thiên trốn trong đó, bọn họ không thể giết được, thậm chí càng đến gần toà thành, xác suất tử vong càng cao. Chỉ một phút lơ là sẽ bị Tần Vấn Thiên mượn khí thành giết chết ngay.
- Nhất định phải nhận được khí thành này.
Cường giả của một mạch Khương thị không chỉ có ý định giết Tần Vấn Thiên mà còn rất thèm thuồng cái khí thành này. Càng thấy được sự lớn mạnh của toà thành, hắn lại càng muốn chiếm được.
- Quận vương, giờ phải làm sao ạ?
Cường giả một mạch Khương thị truyền âm choBùi Thiên Nguyên nói.
- Tin tức Phiêu Tuyết thành xuất hiện khí thành cường đại sẽ truyền đi rất nhanh, đến lúc đó muốn đối phó với hắn sẽ không chỉ có chúng ta, mạng hắn khó có thể giữ nổi, khí thành này thuộc về ai rất khó nói trước được.
Bùi Thiên Nguyên đáp lời, một câu nói lại nói trúng tâm tư của đối phương.
- Vẫn mong quận vương giúp ta một tay.
Cường giả của một mạch Khương thị nói, Phiêu Tuyết thành dù sao cũng là địa bàn của Bùi Thiên Nguyên, hơn nữa quận vương Bùi Thiên Nguyên có bối cảnh vững vàng, nếu hắn đồng ý giúp đỡ, xác suất bọn họ chiếm được thành trì này sẽ cao hơn nữa.
- Ta làm sao có thể giúp được ngươi, tiếp theo xảy ra chuyện gì không ai đoán được.
Quận vương Bùi Thiên Nguyên nói.
- Chỉ cần ngài điều đại quân Giang Lăng quận đến đây trấn thủ, rồi phối hợp với đám người chúng ta cướp đoạt thành này, nếu thành công ta đương nhiên không bạc đãi ngài.
Cường giả của một mạch Khương thị nói.
- Nếu vậy, ta sẽ suy nghĩ kỹ đề nghị của ngươi, ngươi mau thông báo cho cường giả của một mạch Khương thị đến đây ngay lập tức, nếu chậm sẽ sợ rằng sẽ sinh ra biến cố.
Bùi Thiên Nguyên nói.
- Được, ta đã thông báo, các cường giả đang trên đường đến đây.
- Được.
Bùi Thiên Nguyên khẽ gật đầu, con mắt liếc nhìn người ở mọi phương hướng, chỉ thấy bọn họ đều im lặng, dường như có tâm sự gì đó, nhìn thấy cảnh tượng đó ánh mắt Bùi Thiên Nguyên lóe lên ánh sáng sắc bén.
Hắn lại lần nữa cúi xuống nhìn về phía Tần Vấn Thiên trong khoảng không phía dưới, người này có tố chất không hề tầm thường, là một thiên tài hiếm có. Đáng tiếc hắn lại có được thứ hắn không nên có, hắn nhất định phải chết.
Lúc này, Phiêu Tuyết thành lại xuất hiện một trận phong ba lớn hơn nữa, thật sự có khả năng lan tràn ra toàn bộ Giang Lăng quận. Sợ rằng các cường giả ở khắp nơi trong Vân Châu cũng đều đang đến đây.
Nhật vật Tiên Đài của các thế lực đều có thể lưu lại tiên niệm trong tông môn, lập tức có thể thông báo cho thế lực tông môn. Lúc này, họ đã thực hiện điều đó.