Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Thâm Không Bỉ Ngạn

Chương 149: Tiểu Vương Lập Uy

Chương 149: Tiểu Vương Lập Uy


(Thời gian đặc thù, chương bình đang trong trạng thái ẩn thân, ước chừng chậm nhất ngày mai sẽ hiện ra, ta ở hậu đài kỳ thật có thể nhìn thấy.)

Lão Trần quan điểm, Vương Huyên có chút tán thành. Tốc độ thời gian trôi qua của Nội Cảnh Địa cùng ngoại giới nhất trí, có lẽ thật chỉ là tinh thần tư duy siêu việt cực hạn, ở vào thời khắc không minh đặc thù. Nhục thân thay cũ đổi mới mãnh liệt dọa người, telomere các loại cũng theo đó mà dị biến.

Bước ra khỏi Nội Cảnh Địa, tinh thần Vương Huyên sáng láng, không chút cảm giác tang thương trải qua tuế nguyệt trùng kích. Ngược lại, tâm thần hắn càng phát không minh yên tĩnh. Dù cho có thần bí thừa số bổ sung, nếu thật sống lâu mấy chục năm, tinh thần cũng không tránh khỏi dấu hiệu già yếu.

Trang viên vùng ngoại ô rất lớn, dưới đêm trăng, Vương Huyên dạo bước, nhìn bụi cỏ lau mọc ven hồ, phản chiếu trăng sao. Hắn lại nhìn về phía đường chân trời xa hơn, đèn đuốc thành thị sáng trưng. Hắn càng cảm thấy thế giới chân thực, không nên đắm chìm trong suy nghĩ ở Nội Cảnh Địa. Hắn ứng nắm chặt cơ hội hiện thế.

Phong thái động lòng người, thực lực tuyệt thế kinh khủng, nữ Yêu Tiên mặc hồng y, hay nữ Kiếm Tiên kiêu ngạo không vướng bụi trần, các nàng tựa hồ cũng muốn tiếp cận hiện thế.

Vương Huyên có thể cảm giác được mấy phần cảm xúc của các nàng. Liệt Tiên còn như vậy, hắn lại đang sống ở trong hiện thế. Vậy có lý do gì hắn không quấn chặt hết thảy hiện hữu? Hắn muốn dọc theo đường cựu thuật mà thăm dò trong hiện thế.

Trở về phòng, hắn nhanh chóng chìm vào giấc ngủ sâu nhất, chất lượng cực cao. Thế nhưng, một đêm này lại có rất nhiều người thiếu ngủ.

Bởi vì, bọn hắn xem chừng lão Trần không qua khỏi đêm nay, tính toán thời gian cũng không còn nhiều.

Sáng sớm, mọi người rời giường rất sớm. Tựa hồ rất có ăn ý, đều mặc quần áo màu đậm, lấy màu đen làm chủ, sắc mặt nghiêm túc, biểu lộ thâm trầm.

Rất nhiều người cảm thấy, y theo bệnh tình của lão Trần, hẳn là không sai biệt lắm, hẳn là sắp có báo tang.

Chỉ có Vương Huyên còn có tâm tư đến phòng ăn, ăn điểm tâm buffet. Hơn nữa hắn hết sức chuyên chú, khẩu vị mở rộng. Những người khác không quan tâm, âm thầm nói nhỏ.

Mới vừa buổi sáng, Vương Huyên thấy mọi người ăn nói đều có ý tứ, biểu lộ nghiêm túc. Hắn hoàn toàn không còn gì để nói, đám người này đều đã sớm tiến vào trạng thái, chuẩn bị "Họp"!

Trong lúc đó, hắn thấy Đại Ngô, quả nhiên một thân áo đen. Màu da của nàng càng có vẻ trắng nõn. Tư thái đường cong chập trùng dưới trang phục màu đen nghiêm túc lại lộ ra rất kinh diễm.

Lão Ngô cũng tới, không ngừng thở dài. Khi thấy Thanh Mộc, lão đi qua, im ắng vỗ vai hắn, nhưng cuối cùng không nói ra hai chữ "Nén bi thương".

Thanh Mộc mặt đờ đẫn. Hắn thật không biết nên nói cái gì. Nhưng trong mắt ngoại nhân, đây là lòng có bi thương, sắc mặt như tro tàn.

Lão Ngô sâu kín nói: "Ta sớm liên hệ cao tăng ngàn năm ở tòa cổ tháp ngoài An Thành. Ta đã phái xe đi đón, đoán chừng một lát sẽ tới, tùy thời ở ngoài trang viên chờ lệnh."

Lão Ngô biểu thị muốn tận một phần lực, ngay cả tăng nhân Phổ Pháp Tự cũng đã mời, quay đầu lại đến đây làm pháp sự, giúp lão Trần siêu độ.

Thanh Mộc nghe xong, bị nước uống sặc, kịch liệt ho khan, nước mắt cũng sắp trào ra. Hắn còn có thể nói cái gì? Hắn tranh thủ thời gian lại uống ngụm nước bọt ép xuống.

Buổi sáng, trong phòng bệnh của lão Trần truyền đến tiếng kinh hô. Bởi vì lão một lần chết thẳng cẳng, mạch đập suy yếu đến không, dẫn phát nhân viên y tế luống cuống tay chân. Đồng thời, bọn họ âm thầm phát tin tức ra ngoài, bệnh nhân nguy kịch.

Trong nhất thời, các phe phái đại biểu cấp tốc chạy đến. Ngoài trang viên đậu đầy xe, sân bay cũng có rất nhiều phi thuyền loại nhỏ. Không ít nhân vật có mặt mũi đều đến.

Nhân vật số hai ban ngành liên quan tự mình đến. Một chút lão đầu tử thân phận rất cao cũng vội vàng xuất hiện. Tất cả đều tiến vào gian phòng của lão Trần.

Về phần những người khác, lít nha lít nhít, mặc áo đen, đều đứng ở trong viện cùng ngoài viện. Từ nam đến nữ, từ già đến trẻ, tất cả đều mặt lộ vẻ bi thương. Bởi vì có người đang quay phim, ghi chép lại một màn này, sẽ phát tin tức ra bên ngoài.

Vương Huyên oán thầm, lão Trần quá độc ác, đây là trả thù trần trụi. Từ khi biết được một đám người sớm chạy đến chuẩn bị cho lão "Họp", lão đồng sự cũ liền chuẩn bị "Trả thù xã hội". Những người này, có một tính một, đều bị lão ghi tạc trên sổ nhỏ.

Quả nhiên, để một đám đại nhân vật cùng các phe đại biểu đợi đến trưa, lão Trần lại hô hô ngủ thiếp đi.

Có chút lão đầu tử thân phận địa vị rất cao mà tuổi tác rất lớn, nhịn đến trưa, đau thắt lưng lợi hại.


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch