"Hồng Lệ, có thể đem chúng ta đưa đến bên trên đá ngầm bên kia hay không?" Bạch Thương Đông nhìn mặt biển đầy máu tươi dưới chân, đột nhiên nói với Hồng Lệ.
Hồng Lệ cũng không trả lời, một tay chộp lấy một người bọn Bạch Thương Đông cùng Cung Tố Quân, mình thì rơi lên bên trên nước biển, đạp nước biển phóng tới chỗ khối đá ngầm lộ ra ngoài mặt nước cách xa hơn hai thước kia.
"Ha ha, ngu xuẩn, uổng phí sức lực." Ánh mắt của Ma Nhân lộ ra vẻ khinh miệt, màu máu trong mắt chuyển động, máu tươi quỷ dị trong nước biển đã thông qua hai chân Hồng Lệ tiếp xúc với nước biển chui vào bên trong thân thể hắn.
Hoa văn màu máu nhanh chóng lan tràn ở trên người Hồng Lệ, ban đầu chỉ là hai chân, rất nhanh đã lan tràn ra toàn thân, sau đó liền lan tràn lên trên mặt, Hồng Lệ còn chưa kịp đem Bạch Thương Đông cùng Cung Tố Quân tới trên mỏm đá ngầm kia, cặp mắt cũng đã bắt đầu ửng hồng, chỉ lát nữa là sẽ bị Ma Nhân kia khống chế.
Hồng Lệ quát lạnh một tiếng, hai cánh tay dùng sức đem Bạch Thương Đông cùng Cung Tố Quân quăng về phía mỏm đá ngầm kia, trong chớp mắt lúc hai người bị quăng ra ngoài, cặp mắt hắn đã hoàn toàn bị màu máu bao trùm, hoàn toàn mất đi năng lực tự kiềm chế.
Bạch Thương Đông cùng Cung Tố Quân lăng không xoay mình, mượn lực của cú ném của Hồng Lệ, cuối cùng nguy hiểm lại càng nguy hiểm rơi lên trên mỏm đá ngầm, Bạch Thương Đông lập tức thu hồi Hồng Lệ về hư giới, nếu không lấy kiếm pháp của Hồng Lệ, chỉ cần một kiếm liền có thể lấy tánh mạng bọn họ.
"Coi như các ngươi may mắn, nhưng mà đừng tưởng rằng như vậy liền có thể chạy thoát, các ngươi chẳng qua là ở trước cửa địa ngục đi thêm hai bước mà thôi." Tâm niệm của Ma Nhân hơi động, từng đoàn Âm Ám Ngư Nhân đều vọt tới chỗ mỏm đá ngầm kia.
Bạch Thương Đông cùng Cung Tố Quân dựa lưng vào nhau, triệu hoán ra Vô Định Kiếm, tâm thần hoàn toàn xâm nhập vào trong cảnh giới Phách Nguyệt, Vô Định Kiếm xuất ra, lập tức đem một con Âm Ám Ngư Nhân từ trong nước biển nhảy ra chém đứt đầu.
Mặc dù Bạch Thương Đông còn chưa luyện khí hóa quang thành tựu Chân Nhân thân, không phát huy ra được uy lực chân chính của Vô Định Kiếm, nhưng mà chỉ mượn sự sắc bén của Vô Định Kiếm, hơn nữa còn có ý cảnh Phách Nguyệt Trảm, thêm ưu thế từ trên cao đánh xuống từ trên mỏm đá ngầm, vậy mà gắng gượng đem đám Âm Ám Ngư Nhân ngăn trở ở dưới mỏm đá ngầm, không để cho máu tươi Âm Ám Ngư Nhân có khả năng dính lên trên người bọn họ trên đá ngầm.
Ma Nhân khẽ cau mày, lúc trước, Hồng Lệ chém chết quá nhiều Âm Ám Ngư Nhân, tiếp tục như vậy nữa, Âm Ám Ngư Nhân xung quanh đó đều sẽ bị giết sạch.
Đột nhiên, Ma Nhân đảo tròng mắt một vòng, đám Âm Ám Ngư Nhân vây công đá ngầm kia đột nhiên tản đi, toàn bộ tụ tập tới phía tây mỏm đá ngầm.
"Hắn muốn làm gì?" Cung Tố Quân mệt mỏi thở hào hển, trên người đã chảy đầy mồ hôi.
Bạch Thương Đông nhìn chằm chằm vào những con Âm Ám Ngư Nhân kia không nói gì, chỉ là ánh mắt lại có chút lạnh lùng.
Đột nhiên, chỉ thấy hai con Âm Ám Ngư Nhân từ trong nước biển nhảy lên, chỉ là cũng không phải bọn chúng muốn tấn công Bạch Thương Đông cùng Cung Tố Quân, mà là đồng thời dùng hai móng sắc bén như lưỡi dao đem đối phương chém ra, máu tươi lập tức bay đầy trời.
Tiếp theo từng đôi Âm Ám Ngư Nhân khác đều làm như thế, từng con nhảy thật cao ra ngoài mặt nước, đem đồng loại mình chém chết, mặc cho máu tươi bay ở trong không trung.
"Bọn nó bị điên rồi à?" Cung Tố Quân nhìn tới trợn mắt ngoác mồm.
"Bọn nó không hề điên." Vẻ mặt Bạch Thương Đông lại nghiêm túc không gì sánh được.
Cung Tố Quân còn muốn nói thêm điều gì, lại chỉ cảm giác có một trận gió thổi tới, những máu tươi tung tóe trên không trung kia hỗn hợp ở trong hạt mưa, giống như cơn mưa máu theo gió bay tới chỗ mỏm đá ngầm.
Cung Tố Quân lập tức liền biến sắc, hạt mưa đầy trời giống như mưa máu này, theo gió mưa bay tới, dường như không chỗ nào không có, bọn họ căn bản là không có khả năng hoàn toàn ngăn cản máu tươi nhiễm lên.
"Ha ha, tuyệt vọng là mùi vị tuyệt vời nhất trên thế giới, từ từ thưởng thức đi." Ma Nhân điên cuồng cười to, vẻ cuồng nhiệt trong mắt dường như liền muốn bốc cháy.
Mắt thấy sương máu kèm theo hạt mưa tập kích tới, Cung Tố Quân không nhịn được kinh hãi lui về phía sau, nhưng mỏm đá ngầm chỉ rộng vài mét vuông, nàng có thể lui đi đâu được, chỉ lui hai bước liền đụng lên người Bạch Thương Đông.
Bạch Thương Đông đưa tay ôm lấy eo Cung Tố Quân, nhẹ giọng nói: "Vốn là muốn mang ngươi đi ra giải sầu một chút, không nghĩ tới thậm chí lại làm ngươi lâm vào trong nguy nan."
"Là vận mệnh của ta đã như vậy, không trách ngươi." Cung Tố Quân ngẩng đầu nhìn Bạch Thương Đông nhẹ giọng nói: "Ta lúc trước đối xử với ngươi như vậy, ngươi có hận ta không?"
"Cha con ngươi lúc đó chịu thu nhận ta, đã là ân đức vô cùng lớn, ta như thế nào lại hận các ngươi, cảm kích còn không kịp nữa." Bạch Thương Đông cười nói, người trước kia vốn cũng không phải là hắn, hắn tự nhiên là không có vấn đề.
"Cuối cùng là ta nợ ngươi, không thực hiện được trách nhiệm một người vợ, nhưng mà nợ ngươi chỉ có thể kiếp sau trả lại rồi." Nhìn sương máu đã sắp bao phủ đá ngầm, Cung Tố Quân đột nhiên nhón chân, nhẹ nhàng khẽ hôn một cái lên trên mặt Bạch Thương Đông.
Bạch Thương Đông hơi ngẩn người, Cung Tố Quân lại đã nhắm mắt lại đem mặt dán ở trên lồng ngực của hắn, chờ đợi tử vong phủ xuống.
"Ta là người có tính tình nóng nảy, kiếp sau còn thật sự là quá lâu, nợ kiếp này vẫn là để kiếp này trả đi." Bạch Thương Đông một kiếm chém về phía đám sương máu đang theo gió cuốn tới kia.
"Ha ha, thật là ngu si, lực lượng của kiếm của ngươi có mạnh hơn nữa, cũng không chống đỡ nổi chất lỏng cùng sương mù không chỗ nào không có." Ma Nhân vừa mới nói xong, sắc mặt lại đột nhiên thay đổi.
Chỉ thấy trường kiếm của Bạch Thương Đông chém ở bên trên sương máu, đám sương máu kia vậy mà trong lúc bất chợt cuốn ngược trở về, thoạt nhìn quái dị tới cực điểm, hoàn toàn trái với quy luật thường thức.
"Điều này sao có thể?" Ma Nhân trợn to hai mắt.
Cung Tố Quân lúc này cũng mở mắt, nhìn Bạch Thương Đông dùng trường kiếm bổ vào trong đám sương máu kia, sương máu lập tức ngược gió cuốn ngược trở về, cảnh tượng vô cùng quỷ dị.
"Phương hướng... Ngươi vậy mà nắm giữ năng lực khống chế phương hướng... Nơi thanh kiếm chém tới hướng gió liền đảo nghịch..." Ma Nhân cuối cùng đã nhìn thấu đầu mối, dậm chân chỉ vào Bạch Thương Đông la lên.
"Ma Nhân, ta với ngươi cũng không thù không oán, ta cũng không muốn giết người, ngươi cởi ra cấm chế trên người hai Thánh Thú của ta, ta có thể thả cho ngươi một con đường sống." Bạch Thương Đông nhàn nhạt nhìn Ma Nhân kia nói.
"Ha ha, ngươi bị khờ à? Ngươi có thể nghịch chuyển phương hướng lại có thể thế nào? Ngươi cuối cùng vẫn chỉ là một Văn Sĩ, không thể luyện khí hóa quang, căn bản là ngươi không đụng tới ta được, chờ đến lúc nước lớn, khối đá ngầm kia cũng sẽ bị nước biển bao phủ, đến lúc đó ngươi cũng sẽ trở thành Huyết khôi lỗi mới của ta, ngươi dựa vào cái gì kêu gào với ta? Ngươi nên quỳ xuống cầu ta, cầu bổn đại gia thoải mái, có lẽ sẽ cân nhắc thả ngươi một cái mạng." Ma Nhân âm độc hung tàn la lên.
Bạch Thương Đông nhìn Ma Nhân kia không nói gì, đột nhiên lại nghe thấy Cung Tố Quân đang tựa vào lồng ngực hắn khe khẽ hừ một tiếng, Bạch Thương Đông cúi đầu nhìn, chỉ thấy một con cua lớn cỡ bàn tay không biết lúc nào đã leo lên trên mỏm đá ngầm, càng cua kẹp lấy mắt cá chân Cung Tố Quân, một tia máu tươi đang chui vào bên trong làn da trắng noãn của Cung Tố Quân.
Bạch Thương Đông một kiếm chém lên con cua kia, nhưng lại đã quá muộn, một tia máu tươi kia đã chui vào dưới da Cung Tố Quân.
"Ha ha, thành công, ngươi cho rằng ta chỉ có thể khống chế máu của Âm Ám Ngư Nhân thôi sao? Vậy ngươi liền sai hoàn toàn, chỉ cần bị máu tươi của ta ô nhiễm, liền có thể bị ta khống chế." Ma Nhân càn rỡ cười như điên, hoa văn màu máu nhanh chóng lan tràn lên trên người Cung Tố Quân.