Chương 38: Ba Ngày Là Đủ Rồi! Shared by: epubtruyendich.com === oOo ===
Trừ bỏ không nói đến những cái tin tức tiêu đề kia, Cao Bằng ấn mở tin tức thứ ba.
Cái tin tức này là do nhà xuất bản tin tức của thành phố Trường An công bố ra, nội dung rất chính thức, dạng tin tức như thế này sẽ không chứa quá nhiều tính chủ quan.
Cao Bằng nghiêm túc đọc qua một lần, nội dung đại khái chính là bên trong rừng rậm Hắc Tẫn đột nhiên xuất hiện một loại quái vật có tính uy hiếp rất cao, hơn nữa tính phá hoại cực lớn, lại yêu thích cất chứa đồ ăn.
Không giống các loại rắn chỉ cần ăn no sẽ lười hoạt động, quái vật Tàn Bạo Hôi Ma Chu mới xuất hiện này săn mồi với số lượng lớn rồi dùng tơ quấn chặt mang đi. Vì thế tính uy hiếp của chúng cao hơn rất nhiều so với những loại quái vật khác. May mắn là chính phủ đã kịp thời sơ tán khu vực dân cư này nên cũng chưa xuất hiện thương vong lớn. . .
Trong tin tức cũng đại khái nói qua, có một ít khu lâm viên tư nhân —— xuất hiện rất nhiều Tàn Bạo Hôi Ma Chu gây ra tổn thất lớn về tài sản. Trước mắt chính phủ thành phố Trường An đang tích cực thăm dò khu vực hoạt động và tập tính của Tàn Bạo Hôi Ma Chu, suy nghĩ biện pháp nhằm vào chúng. Đồng thời còn đề nghị dân chúng nhất định không được tới gần khu rừng rậm Hắc Tẫn, chờ đợi chính phủ giải quyết.
Cuối cùng là đánh giá về đẳng cấp uy hiếp: Ba sao.
Đẳng cấp này cũng đã không thấp, năm ngoái có một đầu quái vật cấp Lĩnh Chủ đến gần thành phố Trường An, đưa tới đẳng cấp uy hiếp cũng mới chỉ là bốn sao.
Xem ra trong thời gian ngắn không thể mua được Âm Tuyết Tùng Châm ở trong thành phố rồi. Chuyện này cũng đã cho Cao Bằng một lời nhắc nhở, về sau nếu như muốn mua tài liệu thì tốt nhất nên mua một lần cho xong, nếu không lúc xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì lúc đó sẽ rất lúng túng.
Trước đó Cao Bằng chỉ cho rằng nếu như mua một lần nhiều như vậy thì sẽ không dễ để bảo quản. Tủ lạnh nhà mình cũng chỉ lớn như thế, nếu chỉ là mấy chục cân thì còn được, nếu như là mấy trăm cân thì chỉ sợ không thể nhét nổi vào trong tủ lạnh.
Ra khỏi phòng ngủ, A Ngốc vẫn như cũ chăm chỉ ăn lá tùng ở trong phòng khách, nếu như có thể chụp ảnh để so sánh thì sẽ phát hiện thể trạng của A Ngốc đã lớn hơn một vòng so với hai tuần trước. Ban đầu xương cốt của nó có màu xám trắng thì hôm nay đã hiện ra một chút màu xám bạc, nhìn qua có vẻ càng cứng rắn hơn.
Đại Tử vẫn còn cuộn thành một đoàn trốn ở góc tường, Cao Bằng quan sát một chút thì phát hiện không có vấn đề gì liền xoay người tiến vào phòng bếp.
- Buổi tối hôm nay liền ăn canh sườn rong biển đi. Cao Bằng chuẩn bị thi triển thân thủ, món ăn này là tuyệt chiêu sở trường của hắn.
Không bao lâu sau, trong phòng bếp đã tràn đầy hương thơm nồng nàn của canh sườn, mùi thơm phiêu tán ra phía ngoài, phiêu đến phòng khách.
Đại Tử đang nằm sấp trên mặt đất, hai chiếc râu trên đầu đột nhiên lắc lư mấy lần, đôi mắt tuy vẫn còn nhắm nhưng cả người đã tự động bò về phía phòng bếp. . .
Phanh. . .
Đại Tử nhắm mắt đi đường nên đụng đầu ngay vào chân bàn, lúc này nó mới mơ mơ màng màng mở to mắt rồi lách qua, tiếp tục bò về phía phòng bếp.
Những chiếc chân ngắn lít nha lít nhít chuyển động nhịp nhàng vào phòng bếp, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía chủ nhân đang nấu cơm.
- Tê!
- Đói bụng!
Hai loại âm thanh khác nhau vang lên trong đầu Cao Bằng.
- Sắp rồi, xong ngay đây.
Cao Bằng trả lời theo thói quen, sau đó mới đột nhiên kịp phản ứng, gia hỏa này đã tiến hóa xong?
Quay đầu lại liền nhìn thấy phẩm chất của Đại Tử trong khung số liệu đã thay đổi từ Tinh nhuệ sang Hoàn mỹ .
Vẻ ngoài của Đại Tử cũng không khác nhau quá lớn so với trước đó. Cao Bằng nhìn kỹ vài lần thì thấy, ngoại trừ hai chiếc râu trên đỉnh đầu nhiều thêm từng vòng hoa văn màu vàng kim ra thì cũng không có biến hóa nào khác.
Sau khi ăn cơm tối xong, hắn nhận được một cú điện thoại của tổng giám đốc Lưu Sâm Lâm bên Lam Thuẫn gọi đến,
- Đã muộn thế này còn quấy rầy đến Cao tiên sinh, tôi thật sự xin lỗi!
Lưu Sâm Lâm liên tục nói xin lỗi ở trong điện thoại.
- Không sao! Lúc này tôi cũng chưa ngủ nên không được tính là quấy rầy.
Cao Bằng chỉnh TV ở chế độ yên lặng rồi mở miệng hỏi:
- Giám đốc Lưu có việc gấp gì sao?
- Ừm, đúng vậy! Không biết buổi tối hôm nay Cao tiên sinh có thời gian hay không?
Lưu Sâm Lâm mặc dù đã tận lực che giấu giọng điệu của mình, nhưng Cao Bằng có thể nghe ra trong giọng nói của hắn có một chút lo lắng.
Cao Bằng ngẩng đầu nhìn vào đồng hồ treo ở phòng khách một chút, hiện giờ mới chỉ tám giờ,
- Có thời gian.
Lấy tiền tài của người thì phải thay người làm việc, chuyện này cũng không có gì để nói.
- Vậy thì phiền phức cậu rồi.
Lưu Sâm Lâm dường như nhẹ nhàng thở ra.
Không bao lâu sau liền có một chiếc xe thương vụ màu đen đi đến dưới nhà đón Cao Bằng, Lưu Sâm Lâm cũng ngồi ở trên xe.
- Ách, Lưu tổng làm sao hôm nay lại?
Cao Bằng nghi hoặc hỏi.
- Cao tiên sinh có biết chính phủ đã phát hiện ra một loại quái vật mới là Tàn Bạo Hôi Ma Chu ở rừng rậm Hắc Tẫn bên kia không? - Chuyện này tôi biết.
Cao Bằng gật đầu.
- Cao tiên sinh nếu biết vậy tôi sẽ không tỉ mỉ giới thiệu nữa. Chính phủ triệu tập rất nhiều công ty bảo an và tổ chức tư nhân tiến hành thăm dò tập tính và nhược điểm của Tàn Bạo Hôi Ma Chu. Công ty của chúng tôi vừa mới nhận nhiệm vụ hôm nay, ba ngày sau sẽ phải xuất phát, cho nên muốn mời Cao tiên sinh sớm xem qua Ma Quỷ Đường Lang một chút. Nếu có thể thăng cấp cho mấy con Ma Quỷ Đường Lang trước lúc xuất phát thì xác suất thành công của chúng tôi ở nhiệm vụ lần này cũng sẽ lớn hơn. Đương nhiên coi như không thể thăng cấp thì cũng không sao, bất luận như thế nào thì lần này cũng phiền phức cậu rồi.
Lưu Sâm Lâm nghiêm túc nói.
- Tôi nhớ được là trước kia chính phủ không cho phép tổ chức tư nhân và công ty bảo an tiếp xúc với những nhiệm vụ này mà.
Cao Bằng hơi kinh ngạc, phải biết rằng trước kia chính phủ vì duy trì ổn định nên không cho phép tập đoàn tổ chức và công ty bảo an tiếp xúc với những nhiệm vụ này. Chúng đều sẽ được hoàn thành bởi quân đội và sở nghiên cứu của chính phủ.
- Liên minh chính phủ ở đoạn thời gian trước có tổ chức một hội nghị. Hội nghị lần này đã cải cách rất nhiều nội dung, cũng như loại bỏ rất nhiều quy định.
Lưu Sâm Lâm cảm khái,
- Hướng đi của liên minh từ nay về sau chỉ sợ sẽ phát sinh biến hóa lớn. Liên minh chính phủ trước kia đều sẽ hữu ý hoặc vô ý áp chế sự tăng trưởng thế lực của các tập đoàn, công ty này. Nhưng mà sự biến hóa của quái vật những năm gần đây làm cho chính phủ ứng đối ngày càng mệt mỏi, cho nên lần này đã mở ra rất nhiều chính sách.
Làm Tổng giám đốc một công ty bảo an, Lưu Sâm Lâm tất nhiên rất vui mừng khi nhìn thấy loại cục diện này.
Không được bao lâu, xe con dừng lại trước một tòa cao ốc. Xuống xe đi vào trong, hai bên trái phải trước cửa lầu một có đứng hai người nhân viên bảo an mặc áo lam. Bên cạnh mỗi người có một con Ma Quỷ Đường Lang đứng sừng sững, phảng phất như hai pho tượng.
Phía sau cao ốc có một quảng trường lớn đã bị nhận thầu, ba mặt còn dựng lên những bức tường vây cao, bên trên chúng được bao trùm bởi lưới điện.
Thô sơ giản lược nhìn qua, trên quảng trường đứng lít nha lít nhít trên trăm con Ma Quỷ Đường Lang, trong không khí tràn ngập sự nghiêm túc.
- Tất cả Ma Quỷ Đường Lang của công ty đều ở đây.
Lưu Sâm Lâm gật đầu.
Cao Bằng tiến lên, liếc nhìn từng cái số liệu khung rồi sàng lọc bài trừ, cuối cùng từ đó lựa chọn ra 10 con Ma Quỷ Đường Lang.
- Liền 10 con này đi.
- Con mắt của Cao tiên sinh thật tốt!
Lưu Sâm Lâm giơ ngón tay cái lên. Mười con này chính là một nhóm Ma Quỷ Đường Lang đứng đầu nhất trong công ty.
- Tài liệu tôi sẽ viết trên giấy, ông nhanh chóng chuẩn bị đầy đủ tài liệu, nếu như nắm chặt thời gian thì ba ngày là đủ rồi.
Cao Bằng từ tốn nói.
- Được.
Sau đó, Cao Bằng viết lại những tài liệu cần thiết trên tờ giấy trắng rồi giao cho Lưu Sâm Lâm. Người sau thì nhìn lướt qua một chút, sau đó không dám trì hoãn tranh thủ thời gian phái người đi thu mua tài liệu ngay trong đêm, dù có tràn giá cũng phải chuẩn bị kỹ càng toàn bộ tài liệu trong vòng một canh giờ.
Lăn lộn ở thành phố Trường An lâu như vậy nên Lưu Sâm Lâm cũng có các mối quan hệ của mình. Sau khi hắn toàn lực phát động nhân mạch thì rất nhanh đã sưu tập xong toàn bộ tài liệu.
- Cao tiên sinh, toàn bộ tài liệu đã sưu tập đủ.
Cái trán của Lưu Sâm Lâm đổ mồ hôi đầm đìa. Vừa khẩn trương, cũng thấp thỏm.
Cao Bằng cũng không quay đầu lại mà chỉ chăm chú đeo bao tay, sau đó đeo khẩu trang lên.
Ở trước mặt hắn có một chiếc nồi lớn đang được đun sôi sùng sục, từng đợt sóng nhiệt phả vào mặt.