Cổ Hành Vũ bỏ hành lý xuống: “Vậy tòa nhà đó còn phòng cho thuê không?”
“Có thì có, nhưng giá không rẻ đâu.” Cổ Na nhắc nhở.
Cổ Hành Vũ lại cong môi cười: “Em nghĩ lúc học đại học anh đi làm thêm không công sao?”
Nói tới đây, Cổ Na thật sự bội phục Cổ Hành Vũ. Cũng không biết sao anh lại tiến bước được vào thị trường chứng khoán, còn kiếm được một khoản. Bây giờ nhà cũ nhà họ Cổ đã xây mới rồi, là nhà đầu tiên xây nhà xi măng trong thôn.
“Xuân Hà không phải cô gái bình thường, anh hai, nếu anh thật sự thích cô ấy thì đừng ép cô ấy.” Cổ Na khuyên.
Cổ Hành Vũ suy nghĩ một lát, đáp: “Được rồi, anh sẽ từ từ.”
Lần đầu tiên anh ta rung động trước một người phụ nữ như vậy, đương nhiên sẽ không từ bỏ.
…
“Anh họ hai với anh họ cả không giống nhau.” Cổ Na vừa về đến khu nhà trọ đã nằm lì trên giường, An Hi Hạo bóp vai cho cô.
“Anh ấy một bụng mưu mô, nói năng ngọt xớt, con người cũng lanh lợi, anh ấy luôn có những cách nghĩ của riêng mình, đôi khi ngay cả em cũng muốn thử bổ đầu anh ấy ra xem trong đó có những gì, anh ấy ra ngoài xông pha nhất định có thể làm nên sự nghiệp.” Cổ Na chống cằm: “Hơn nữa anh ấy là người chính trực, nếu như có thể thành một đôi với Xuân Hà cũng là chuyện tốt.”
Xuân Hà thực sự khiến người khác đau lòng.
“Thuận theo tự nhiên đi!” An Hi Hạo đưa tay gạt những lọn tóc rối tung của cô: “Phải xem duyên phận của họ như thế nào thôi.”
Duyên phận tới thì đương nhiên mọi thứ đều tới.
Giống như bọn họ vậy.
Cổ Na lật người ôm chặt An Hi Hạo, An Hi Hạo nhẹ nhàng cắn vào cổ cô: “Dính người.”
Sau khi ở thủ đô một tháng, cha An mẹ An vì nhớ nhà nên định trở về, ban đầu Cổ Na và An Hi Hạo còn định để An Tiểu Muội ở lại lâu hơn chút, nhưng sau khi thăm quan vài trường đại học, An Tiểu Muội lại bỗng nhiên vô cùng thích thú với việc học tập.
“Điểm đậu của mấy trường này không thấp tí nào, em phải cố gắng hơn mới được, nhân lúc còn chút thời gian em muốn về xem lại những bài đã học một lần nữa, như thế lúc ôn tập lại sẽ dễ hơn nhiều.”
Nghe xong những lời An Tiểu Muội nói, Cổ Na và An Hi Hạo đều vô cùng vui mừng, thẳng thắn khen An Tiểu Muội trưởng thành rồi.
Nhưng cha An, người luôn thích phá hỏng bầu không khí lại lắc đầu: “Nhiệt tình nhất thời thôi.”
“Cha!”
Mặt An Tiểu Muội đỏ bừng giậm chân.
Mọi người lại được trận cười to.
Tự bản thân Cổ Hành Vũ yêu cầu được đến bộ phận tiêu thụ, đi lên từ nhân viên tiêu thụ thấp nhất, Cổ Na cũng không nói trước tiếng nào với phòng ban đó, nên đối xử thế nào thì đối xử thế ấy.
Cũng vì như vậy, Cổ Hành Vũ dựa vào thực lực của chính mình kéo nhân duyên và nghiệp vụ đi lên, chỉ trong hai tháng ngắn ngủi đã lên được chức tổ trưởng nhỏ.
Hơn nữa bởi vì An Hi Hạo đã vào viện nghiên cứu quốc gia, vậy nên hạng mục nghiên cứu nước hoa dời hết lên người Cổ Na, cô còn cố ý thuê lại gian phòng kế bên, sau đó mua rất nhiều dụng cụ thiết bị tốt, chỉ cần có thời gian sẽ tự giam mình trong phòng thí nghiệm, không ngừng làm thí nghiệm, không ngừng nghiên cứu.
Thỉnh thoảng khi An Hi Hạo có thời gian rảnh, hai người sẽ cùng nhau nghiên cứu, hại Trần Xuân Hà qua nhà mấy lần cũng không tìm được cô.
Đợi đến khi Cổ Na rảnh rỗi thì không biết Trần Xuân Hà đã chạy đi đâu mất, chỉ có Cổ Hành Vũ mang vẻ mặt nóng nảy đến cửa tìm: “Không thấy cô ấy đâu nữa, anh có làm thế nào cũng không tìm được.”
Cổ Na vừa nhìn dáng vẻ bây giờ của anh ta là biết ngay giữa hai người nhất định đã xảy ra chuyện gì đó rồi.
“Hai người thành đôi rồi hả?”
Tai Cổ Hành Vũ đỏ bừng: “Chưa, chỉ có điều cũng không khác là bao.”
“Là ý gì.”
Cổ Hành Vũ càng cúi thấp đầu hơn.
An Hi Hạo thấy thế thì cười nói với Cổ Na: “Em hỏi bác Trần thử đi để anh nói chuyện với anh họ hai một lát.”
Sao Cổ Na lại không biết anh đang cố tình bảo mình rời đi chứ, chỉ có điều cô cũng không vạch trần anh mà đi gọi điện thoại.
Cô vừa đi, An Hi Hạo đã nói Cổ Hành Vũ ngồi xuống nói chuyện: “Anh họ hai, có phải hai người đã?”
Câu chưa nói hết nhưng hai người đều ngầm hiểu.
Cổ Hành Vũ gật đầu: “Phải, nhưng sáng sớm nay tỉnh lại đã không thấy cô ấy đâu.”
Nói đến việc này, anh ta cũng tự thấy bản thân thất bại, người phụ nữ đó có thể tỉnh dậy sớm hơn mình thậm chí còn bỏ đi nữa, vậy chẳng phải có nghĩa là cái đó của anh ta không ổn à!
Nhưng mà lần đầu chưa có kinh nghiệm có thể được tha thứ! Sau này anh ta sẽ làm tốt hơn.
“Sao hai người lại?”
An Hi Hạo không rõ vì sao hai người này lại ngủ với nhau.