Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Thập Niên 70: Người Ngoài Hành Tinh Làm Giàu

Chương 188: Đóng góp

Chương 188: Đóng góp

Người trong thôn nghe thấy thế thì ngạc nhiên đến há hốc mồm, hôm qua nhà họ Cổ mới biết chuyện này, tuy là không nỡ nhưng mọi người đều biết đây là chuyện tốt, đương nhiên sẽ không ngăn cản.

“Đợi khi móng trường làm xong rồi, mọi người cùng nhau góp chút sức lực xây trường học, chúng ta tự mình xây thì có thể tiết kiệm được ít tiền, phần còn lại coi như học bổng phát cho mấy đứa trẻ có thành tích tốt, hy vọng thôn của chúng ta sẽ có càng nhiều học sinh đại học như Cổ Na và An Hi Hạo!”

Đội trưởng Lưu nói xong còn đưa tay lau nước mắt, chẳng ai biết để xây được trường trong thôn, ông đã phải vất vả như thế nào, phía trên không nói lời nào, đều bảo không có tiền, bây giờ tốt rồi, có tiền rồi, có thể xây trường rồi!

Việc xây trường trong thôn, đội trưởng Lưu cũng không nói nhiều với người ngoài, bởi vì Cổ Na và An Hi Hạo cũng không hy vọng việc này sẽ bị rêu rao khắp nơi.

Lý Hồng ngơ ngác đứng trước cửa nhà họ Cổ, cô ta gầy hơn rất nhiều so với mấy năm trước, cô ta vốn tưởng rằng loại phụ nữ như Cổ Na thì có thể có bản lĩnh gì, kết quả người ta gả cho một người đàn ông tốt, chỉ điều này thôi cũng vượt xa tất cả của cô ta.

Từ khi cuộc nói chuyện giữa cô ta và An Hi Hạo bị Chu Vọng phát hiện, tình cảm của hai người họ ngày càng tệ, nhưng chỉ cần cô ta ngoan ngoãn tiếp tục sống thì Chu Vọng sẽ không đề nghị ly hôn, bao nhiêu năm qua đi, đừng nói đến việc mang thai, ngay cả lúc ngủ cùng giường với đối phương cũng không nhiều.

Nghĩ vậy, Lý Hồng cười khổ, không quay đầu lại rời đi.

Ai cũng có cái số của mình, mười mấy năm trước cô ta sống quá tốt thế nên nửa đời còn lại chỉ có thể sống như bây giờ thôi.

Sau khi về thủ đô không bao lâu, sinh nhật của cha Trần cũng tới, đương nhiên Cổ Na và An Hi Hạo đều muốn tới chúc mừng.

Trần Xuân Hà mặc một bộ lễ phục màu tím, đây là đồ Cổ Na tự tay thiết kế cho cô, mục đích đương nhiên là để hôm nay cha Trần nhìn thấy mà vui vẻ.

“Cứ ngó tới ngó lui mãi, đang tìm gì thế?”

Cổ Na cầm ly rượu đỏ trong tay, hỏi.

Trần Xuân Hà trừng mắt liếc cô: “Biết rõ còn hỏi.”

Vừa dứt lời, bên cạnh An Hi Hạo xuất hiện một dáng người quen thuộc với cô ấy, là Cổ Hành Vũ mặc một thân đồ tây.

Cổ Hành Vũ giơ ly rượu trong tay về phía Trần Xuân Hà và Cổ Na, Trần Xuân Hà nắm chặt tay, mặt đỏ hồng nói: “Hành Vũ mặc bộ này trông đẹp trai quá.”

“Cậu không sợ anh ấy trêu hoa ghẹo nguyệt à?” Cổ Na đột nhiên để ly rượu xuống, hai tay vòng qua ngực nhìn về phía hai cô gái đang trò chuyện với An Hi Hạo và Cổ Hành Vũ.

Mặc dù cả Cổ Hành Vũ và An Hi Hạo đều không nhiệt tình trò chuyện với hai người đó nhưng hai cô gái ấy vẫn cố bám theo, da mặt thực sự có hơi dày.

Trần Xuân Hà cắn răng: “Là hai em họ nhà dì tớ.”

“Còn chờ gì nữa?” Nói xong, Cổ Na bước tới bên đó, Trần Xuân Hà ngửa đầu uống cạn ly rượu trong tay rồi cũng vội vàng đuổi theo sau.

“Nói gì thế? Nói gì mà vui vẻ thế.” Cổ Na khoác tay An Hi Hạo, cười híp mắt nhìn hai người phía đối diện.

Tả Hướng Hồng và Tả Hướng Hoa hơi bất ngờ.

“Anh không nói chuyện với hai cô ấy, là do hai đồng chí này bám riết không buông, thật là phiền.” Tuy An Hi Hạo vẫn luôn cười nhưng lời nói ra lại rất khó nghe.

“Đúng thế, cũng may anh và Hi Hạo không đánh phụ nữ, nếu không hai vị đồng chí này sẽ không may mắn thế đâu.” Cổ Hành Vũ cũng vặn cổ tay, lộ ra khí thế hung bạo.

Trần Xuân Hà cũng đi tới, cười gằn: “Hai anh không đánh phụ nữ nhưng tôi thì dám đấy, Hướng Hồng Hướng Hoa, hai người này đều đã có gia đình rồi, nếu không muốn để dì biết hai em nhìn trúng người có gia đình thì bây giờ ngoan ngoãn đi chỗ khác cho chị.”

Tả Hướng Hồng và Tả Hướng Hoa nghe thấy thế thì đều nhìn về phía ngón tay và cổ tay của An Hi Hạo và Cổ Hành Vũ, sau khi nhìn thấy An Hi Hạo đeo đồng hồ và nhẫn giống với cái của Cổ Na, vẻ mặt như sụp đổ trong nháy mắt, khi nhìn qua Cổ Hành Vũ thì lại chẳng thấy có gì.

Tả Hướng Hồng cười khẽ: “Xuân Hà, lời chị nói không đúng lắm nhỉ?”

“Đúng thế, đồng chí họ An này có gia đình thì chị em em tin nhưng đồng chí Cổ hình như còn chưa kết hôn đó.”

Tả Hướng Hoa nói xong còn liếc mắt đưa tình với Cổ Hành Vũ.

Cánh tay Cổ Na run lên, nghiêng đầu nói với An Hi Hạo: “Hai chị em nhà này cởi mở quá.”

Lúc đang nói chuyện thì mẹ Trần dắt tay một người phụ nữ khác đi tới: “Mau vào chỗ đi, Xuân Hà mau dẫn Cổ Na và mọi người vào chỗ dùng cơm đi.”

Trần Xuân Hà không đi ngay mà bước tới khoác tay người phụ nữ đi cùng mẹ Trần: “Dì, ban nãy Hướng Hồng với Hướng Hoa hiểu lầm đồng chí An còn độc thân nên chúng cháu mới tới nói mấy câu, bây giờ hai em ấy còn đang giận cháu kìa.”






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch