Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Thập Niên 70: Người Ngoài Hành Tinh Làm Giàu

Chương 85: Là ai đánh

Chương 85: Là ai đánh

Thím Lưu che miệng, nước mắt lăn dài, quả thực không dám nghĩ đến nếu Cổ Na không có ở đấy, thì con gái mình sẽ có kết cục gì, bà ấy đột nhiên quỳ xuống trước mặt Cổ Na, Cổ Na bị dọa sợ, sau đó đỡ người dậy.

Sức của cô rất lớn, thím Lưu có muốn quỳ nữa cũng không có cách nào, bà ấy chỉ có thể nắm tay cô với vẻ biết ơn: “Đứa trẻ ngoan, cảm ơn cháu, cảm ơn cháu rất nhiều, cháu đã cứu tiểu Phân rồi, cứu cả nhà thím!”

Nếu như Lưu Phân bị Liêu Ái Quốc làm hại, vậy hậu quả…

Thím Lưu cũng không dám nghĩ nữa.

“Thím Lưu nói gì thế, chị Lưu Phân không bao lâu nữa chính là chị dâu của cháu, cháu cũng không thể để người xấu bắt nạt chị ấy được, thím yên tâm, tên Liêu Ái Quốc đó sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu.”

“Đúng vậy! Lúc đầu là thím mù mắt mà! Lần này thím và cha con bé sẽ không bỏ qua cho cậu ta!” Thím Lưu nghiến răng nghiến lợi nói.

“Thím Lưu, thím vẫn nên đi luộc trứng gà để chị Lưu Phân lăn mặt đi ạ.” Cổ Na chỉ vào mặt của Lưu Phân càng lúc càng dọa người, nhắc nhở.

Thím Lữu vỗ tay, vội vàng đi vào nhà bếp, nhưng chưa bao lâu sau, bà ấy lại quay lại, chỉ nhìn thấy bà ấy nhìn Cổ Na với vẻ cầu xin: “Đứa nhỏ, chuyện này…”

Cổ Na lập tức hiểu ra, cô vỗ ngực, nói: “Thím Lưu cứ việc yên tâm, chuyện ngày hôm nay cháu chẳng biết gì hết, chị Lưu Phân vì làm sai chuyện mà bị thím đánh.”

Cô tìm lý do cho dấu bàn tay trên mặt Lưu Phân một cách rất hợp tình.

Thím Lưu lại càng biết ơn hơn, nhưng ngay sau khi nhìn thấy trên mặt Lưu Phân rõ ràng không phải do phụ nữ đánh ra, lại nói: “Không phải thím đánh, là cha con bé đánh!”

Cổ Na trực tiếp gật đầu: “Không sai, chính là đại đội trưởng đánh, chậc, đại đội trưởng ra tay thật nặng!”

Lưu Phân bị giọng điệu của Cổ Na chọc cười, thím Lưu bất chấp sự phản đối của Cổ Na, luộc hai mươi quả trứng gà để cô mang về nhà họ Cổ cùng ăn.

Cổ Na không muốn nhận, nhưng thím Lưu vừa lau nước mắt, vừa nói Cổ Na làm thế là ghét bỏ bà ấy.

Không có cách nào khác, Cổ Na ôm một bọc trứng gà luộc thơm ngát về nhà.

Thím Lưu xoa gương mặt của Lưu Phân với vẻ thương xót: “Tiểu Phân, Cổ Na này chính là một đứa trẻ tốt, sau này con gả qua đó phải đối xử tốt với con bé một chút nhé.”

Lại nghĩ đến thân thế của Cổ Na, thím Lưu lại càng cảm thấy đau lòng hơn.

Lưu Phân gật đầu một cách nghiêm túc: “Cổ Na đã cứu con nhiều lần như vậy, con biết nên làm thế nào mà.”

Người nhà họ Cổ bị đống trứng gà Cổ Na đặt trên bàn dọa sợ.

Chương Xuân Hoa trực tiếp đóng cửa nhà trên, còn bà cụ Cổ thì kéo tay Cổ Na, hỏi với vẻ hơi do dự: “Đây là trí thức An cho cháu sao?”

Trong lòng bà cụ Cổ cảm thấy không có khả năng, nhà thanh niên trí thức này không nuôi gà, làm sao lại có nhiều trứng gà như vậy được, sẽ không phải trí thức An mua của người trong thôn đấy chứ?

Cổ Na à một tiếng, còn nghi ngờ hơn cả bà cụ Cổ: “Sao bà lại cảm thấy là của trí thức An tặng cho cháu chứ?”

Bà cụ Cổ có hơi không đáp lời được, lá thư mà An Hi Hạo đưa cho bà đọc và những lời ngày đó đã nói còn chưa nói cho Cổ Na biết, vốn dĩ bà cụ còn muốn tìm Cổ Na nói chuyện, kết quả hôm nay Cổ Hành Lôi chạy về nói cho bà biết, trí thức An nói những chuyện này cứ giữ bí mật với Cổ Na trước đã.

Chương Xuân Hoa nhìn thấy bà cụ ấp úng, vội vàng ra ngoài nói: “Đây còn không phải do trí thức An thường xuyên cho kẹo hay sao? Tay chân cũng hào phóng, nhiều trứng gà như vậy, chúng ta thực sự không nghĩ là ai tặng cho.”

Lý Đại Yến vội vàng gật đầu, mà đám đàn ông nhà họ Cổ, người nào cũng im lặng lắng nghe, khi phụ nữ nói những chuyện này, bọn họ không biết nên chen miệng vào thế nào.

Cổ Na cũng nhớ ra chuyện An Hi Hạo lén lút cho cô kẹo, vì thế nở nụ cười, sau đó chỉ vào trứng gà luộc trên bàn: “Đây là thím Lưu cho cháu đó, cháu nói đừng mà thím ấy lại không vui, cứ kêu cháu phải mang về.”

Đám người bà cụ Cổ giật nảy cả mình: “Nhà họ Lưu cho sao?”

“Vâng ạ.” Cổ Na sờ gương mặt mình với vẻ hơi vui sướng, ưỡn thẳng ngực: “Thím Lưu nói cháu lớn lên xinh đẹp, vì thế cho cháu.”

Lời này cô cũng không nói dối, khi thím Lưu cho cô trứng gà đã nói những lời này.

Người nhà họ Cổ nhìn trứng gà trên bàn, rồi lại nhìn Cổ Na đang vui vẻ, bà cụ Cổ vỗ bàn quyết định: “Thằng cả, đi lấy hai con thỏ rừng và một con gà rừng, gửi qua nhà thông gia của con đi, dùng gùi đựng, nhớ phải kín một chút đấy.”






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch