Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Thập Niên 70: Xuyên Thành Tức Phụ Vai Ác Văn Quân Hôn

Chương 19: Tấm gương sáng cho mẹ chồng trên đời

Chương 19: Tấm gương sáng cho mẹ chồng trên đời




Ngưu lão đầu vừa nghe, cảm thấy cũng có lý, không biết nói thêm gì nữa, nếu là làm mất đi khách hàng lớn này đó mới là vác đá đập chân mình, nhìn ra phía ngoài một chút, không thấy ai, vì thế lén lút nhỏ giọng nói: " Được rồi, được rồi, việc này cô cũng không thể nói ra ngoài, không thì ta cũng không còn mặt mũi làm người, mất công việc không nói, chỉ sợ bị đem đi phê bình."

" Ngưu gia gia, ngài yên tâm, miệng cháu là kín nhất, chờ trong nhà cháu gửi tiền lại đây, chắc chắn cháu sẽ chăm lo cho việc làm ăn của tiệm ngài." Khổng Yên vỗ ngực cam đoan.

Vì thế nên cô còn cố ý mua thêm một túi, với thêm ít đường đỏ.

Sợ có ai nhìn thấy, cô vừa ra cửa liền quấn chặt áo bông, từ phía dưới nhét vào ngực, sau đó khoanh tay ôm ngực đi nhanh về nhà.

Khổng Yên một đường chạy về nhà,cũng chưa thấy ai về, lập tức vui vẻ chạy về phòng, cầm lấy một khối bánh đào bỏ vào miệng, phần còn dư lại cất trong rương liễu của cô.

Cô lại thò tay xuống dưới nệm cầm ra một củ khoai lang, nệm tương đối mỏng, cô sợ bị Tống Thanh Phong nhìn thấy, cố ý đem chỗ cô nằm xáo xào lên loạn thành một đống, dù sao Tống Thanh Phong người này, mỗi ngày chỗ anh ta ngủ đều ngăn nắp chỉnh tề, còn phía bên trong chỗ cô anh ta chưa bao giờ quản.

Cô nhét khoai lang vào trong túi áo, ra cửa trực tiếp chạy vào phòng bếp, sợ không dễ tìm thấy cơ hội để nướng, lo lắng mọi người trở về nên trước tiên đem gạo đổ vào nồi.

Về phần hương vị đồ ăn như thế nào, cô cũng mặc kệ, dù sao chín là được.

Vừa đem khoai lang nhét vào bếp lò, mấy người mẹ Tống đã về trước.

Nhìn thấy Khổng Yên đã nấu cơm, nhịn không được kinh ngạc hỏi: " Hôm nay sao lại về sớm thế?"

Múc một bầu nước từ trong vại đổ ra chậu,lại đổ thêm nước nóng từ ấm đun nước, rửa xong trực tiếp lau tay vào người.

Khổng Yên nghĩ nghĩ, đang chuẩn bị mở miệng khoác lác.

Chị dâu cả Tống vừa bước vào , dùng nước rửa tay mẹ Tống còn dư lại, cười nói: " Em dâu đây là đau lòng cho mẹ , sau này mẹ cũng có thể thoải mái chút."

Còn không hiểu cô ư?

Chắc chắn là sợ nướng khoai bị bắt gặp nên cố ý về sớm!

Biết ngay là bình thường công việc của cô nhàn hạ mà!

Khổng Yên trong lòng lộp bộp, phát giác ra đây cũng không phải lời nói hay ho gì!

Ý gì đây?

Chẳng lẽ sau này cơm trưa cơm tối đều để cô nấu?

Thật là một chiêu thật độc!

Không phải chỉ hố chị ta có 2 củ khoai lang thôi, còn không biết chị ta bình thường sờ soạng bao nhiêu thứ tốt?

Khổng Yên không dám trực tiếp từ chối, đi lại bếp lò nhét thêm củi, quay đầu vẻ mặt chân thành nói với hai người: " Chị dâu nói lời này, con đương nhiên là đau lòng mẹ rồi. Nói thật, con từ lúc gả vào Tống gia, mẹ đối xử với con không khác gì con gái ruột, so với mẹ ruột con cũng không kém. Có con dâu nhà ai có phúc như con? Con tuy rằng bình thường ăn nói vụng về không biết nói chuyện, làm việc cũng không lưu loát được như chị dâu, nhưng trái tim con cũng chỉ có mẹ, thương mẹ, suy nghĩ cho mẹ, có tài cán chia sẻ bớt mệt nhọc cho mẹ chính là trách nhiệm của người làm con dâu như con!"

Chém gió đến hăng hái, cô nhìn mẹ Tống nói tiếp: " Mẹ, con nói thật, con trước kia cũng không dám nghĩ trên thế giới này còn có người mẹ chồng khéo léo hiểu lòng người lại sáng suốt như mẹ, tính cách vừa trong sáng lại hào phóng, làm người cần cù chính trực, giản dị lại lương thiện, khéo léo đối nhân xử thế với mọi người, Đây không phải là mẹ chồng, mà đây chính là mẹ ruột, là tấm gương sáng cho tất cả mẹ chồng trên đời!"






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch