Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Thập Niên 90: Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần

Chương 63:

Chương 63:




Kiều Thiêm ăn mặc đẹp đẽ, anh tuấn phi thường, bên thái dương bên trái còn dán miếng băng cá nhân, trong lòng một một bó hồng.

Đường Hựu Thời cũng đi vào ngăn lại, “ Anh là ai?”

Vừa dứt lời, Kiều Thiêm hất bó hồng trên tay ra, xoay người, túm áo Đường Hựu Thời rồi đấm vào mặt anh ta!

“Còn mày là ai?”

“Kiều Thiêm, dừng tay lại!” Ninh Tĩnh lập tức đi lên phía trước khóc thét lên.

Kiều Thiêm dùng lực buông Đường Hựu Thời ra, nhìn Ninh Tĩnh, nhớ lại giọng nói vừa rồi, nhất định là anh cảm nhận sai rồi, Ninh Tĩnh làm sao mà lại cười nói dịu dàng với người đàn ông khác chứ.

“Vợ à, người nhà em lại ép em đi xem mắt à, có phải không?” Kiều Thiêm nhìn Ninh Tĩnh, đau lòng nói.

Ninh Tĩnh mở miệng, một lúc không biết nói gì, nếu chỉ có một người ở đây thì còn dể giải thích, nhưng hai người lại ở đây…

Làm không tốt, mất cả hai người!

“Ai đến xem mắt chứ? Ninh Tĩnh là bạn gái của tôi?” Đường Hựu Thời phẩn nộ hét lên, anh bị đánh một cái khóe miệng đang chảy máu, lập tức đi đến bên điện thoại báo cảnh sát.

Bạn gái sao?

Kiều Thiêm có chút không tin,” Ninh Tĩnh! Đây là chuyện gì?”

“Kiều Thiêm, em, em….” Ninh Tĩnh bộ mặt đàng thương nhìn Kiều Thiêm, bộ dáng như sẽ khóc bất cứ lúc nào.

Đến lúc này rồi, Kiều Thiêm còn cảm thấy là cô đang bị ép buộc,” Đừng sợ, anh biết rồi, là bọn họ uy hiếp em! Chúng ta đi!”

Đường Hựu Thời nhìn thấy cảnh này, cũng không thể không làm gì, anh đi lên trước trừng mắt nhìn Ninh Tĩnh,” Tĩnh Tĩnh, em sợ tên lưu manh này sao? Em yên tâm, bảo vệ của khách sạn sắp lên đây rồi!”

Ninh Tĩnh úp úp mở mở, cô dùng lực gở Kiều Thiêm ra, “ Kiều Thiêm, anh đi trước đi!”

“Em thật sự quen biết tên lưu manh này sao?” Đường Hựu Thời lúc này cảm giác có người xem anh là kẻ ngốc.

“Hựu Thời, không phải, em…” Ninh Tĩnh nhịn không được giải thích với Đường Hựu Thời, lúc này, Kiều Thiêm hoàn toàn choáng váng, bảo vệ của khách sạn cũng đã lên đến nơi, dưới sự yêu cầu của Đường thiếu gia, bọn họ dẫn Kiều Thiêm đi.

“Đừng chạm vào tôi! Ninh Tĩnh! Em nói cho anh biết, đây rốt cuộc là chuyện gì?” Kiều Thiêm kích động hét lên.

“Kiều Thiêm, anh vẫn còn chưa hiểu à? cô ta rỏ ràng là một chân đạp hai thuyền!” lúc này Diệp Kiều cũng đi lên, đối mặt với bộ dạng không nên hồn của anh trai lớn tiếng nói, cô trào phùng nhìn Ninh Tĩnh mặc đầm trắng dài, trang điểm như tiên nữ.

Đường Hựu Thời vô cùng ngạc nhiên trước cô gái mới đến ăn mặc đơn giản, thanh lịch nhưng lại có vẻ ngoài xinh đẹp và tinh tế.

Anh nhìn Ninh Tĩnh, cũng hiểu chuyện gì đang xảy ra.

“Ninh Tĩnh, em cũng với tên tiểu tử này sớm đã hẹn họ với nhau rồi sao?” Đường Hựu Thời cười lạnh hỏi.

“Bọn họ đã ở bên nhau 3 năm rồi!” Diệp Kiều đâm một dao.

“Tôi…”

“Giỏi cho một Ninh Tĩnh! Em trước giờ chưa từng nói với tôi em đã có bạn trai rồi! Tối nay cũng là em hẹn tôi đến!” Đường Hựu Thời lại bổ thêm một dao.

Ninh Tĩnh hai má đỏ ứng, xấu hổ, đáng thương nhìn Kiều Thiêm.

Kiều Thiêm hét lên một tiếng, đi về phía bàn ăn lật bàn, một tay bóp cổ Ninh Tĩnh,” Vì sao chứ? Ninh Tĩnh! Em xem anh là cái gì?”

Anh vì cô vào sinh ra tử, đến cả giấy tốt nghiệp cũng không cần, cô thế mà….

“Kiều Thiêm! Anh mau buông ra!” Diệp Kiều sợ Kiều Thiêm thật sự bóp chết Ninh Tĩnh, thế thì cuộc đời anh xem như chấm hết, vì đóa bạch liên hoa này, có đáng không?

Kiều Thiêm đã bị hận ý che mờ, mất đi nhận thức, sắc mặt Ninh Tĩnh đã trắng ra.

Diệp Kiều không còn cách nào, trong lúc hoảng loạn, cô giật lấy dùi cui của bảo vệ, sau đó đánh mạnh vào lưng Kiều Thiêm.

Kiều Thiêm bị đau, tay cũng buông Ninh Tĩnh ra.

Ninh Tĩnh tại chỗ ngã xuống đất, ho khan kịch liệt, Kiều Thiêm vừa định bước lên, nhưng lại bị Diệp Kiều ngăn lại, "Anh hai! Anh còn muốn sai hơn nữa sao?! Vì cô ta, nhà cũng không về, đến cả cha mẹ cũng không cần, anh có biết không, lần nãy cha thiếu chút nữa đã chết rồi!”






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch