Sau khi cánh cửa mở ra, chỉ thấy một bóng hình thanh niên đứng ở cửa ra vào. Hắn vận áo sơ mi trắng, thân thể không nhuốm bụi trần, trên gương mặt anh tuấn lộ ra một tia lãnh ý.
Ba người đầu bếp trợn mắt nhìn chằm chằm, ánh mắt kinh hãi tột độ.
"Cái này. . . ."
"Rốt cuộc là người hay là quỷ? ? ?"
Còn Tanker và Nữ Zombie, bọn chúng đều đứng sau lưng thanh niên, khí thế hung ác từ khắp thân thể tràn ra, mang theo cảm giác áp bách mạnh mẽ.
Ba người đầu bếp liếc nhìn nhau, phát hiện còn có bóng hình một nữ hài đứng trong số đó.
Chính là Tô Tiểu Nhu, kẻ trước kia bị giam ở bên ngoài.
Ba người nhất thời mặt lộ vẻ kinh ngạc tột độ, trong lòng tràn đầy sự khó tin.
"Ngươi. . . . Ngươi vậy mà không chết?"
"Đúng vậy, thật bất ngờ sao?"
Gương mặt xinh đẹp của Tô Tiểu Nhu tràn đầy phẫn hận, nàng cũng nổi giận vô cùng với ba người này, vì bọn chúng đã tự ý giam nàng ở bên ngoài. May mắn thay, nàng đã gặp được lão bản của mình, nếu không thật sự đã bị bọn chúng hại chết.
Lúc này.
Ba tên Zombie tiểu đệ đã tiến lên vây quanh bọn chúng.
Tanker vẫn như cũ rất táo bạo, vẫn không ngừng gầm gừ, chỉ là trong lòng rất bội phục Lâm Đông. Hắn không hổ là lão đại, lại dùng chiếc côn nhỏ kia dễ dàng mở cửa ra.
Khi ở bên ngoài, hắn đã suy nghĩ, nếu để hắn tự mình tiến vào, hắn sẽ không để ba người này có kết cục tốt đẹp đâu...
Còn Nữ Zombie vẫn như cũ hưng phấn, trên gương mặt tái nhợt kinh khủng, mang theo biểu cảm tựa cười mà không phải cười, trông vô cùng quỷ dị.
"Ô ô ô, Tiểu Nhu, cầu xin ngươi cứu ta với, ta không muốn bị Zombie ăn thịt, ta thật sự không muốn chết mà!"
Nữ sinh kia quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, hoàn toàn không còn vẻ quyết tuyệt như khi đóng cửa nữa.
Thật ra, trong thầm lặng, hai người đã quen biết từ lâu.
Trước đó quan hệ cũng không tệ lắm.
Tô Tiểu Nhu lắc đầu.
"Sống chết của ngươi, ta không quyết định được, phải xem lão bản của ta xử trí ngươi ra sao."
Ánh mắt ba người nhìn về phía Lâm Đông.
Thanh niên sạch sẽ, da trắng nõn, khuôn mặt anh tuấn này, mới là người lãnh đạo của lũ Zombie.
"Cầu xin ngươi đừng giết ta! Chỉ cần tha cho ta một mạng, muốn ta làm bất cứ điều gì cũng được, ô ô ô —~" nữ hài khóc nói.
Đầu bếp cũng nói theo.
"Đại ca, ta biết làm cơm! Ta... Ta có thể giúp ngươi nấu ăn, tay nghề của ta rất tốt, đã từng đoạt giải quán quân trong các cuộc thi."
Bọn chúng đã nhận ra, muốn dựa vào Lâm Đông ra tay từ thiện để buông tha cho chúng, điều đó là tuyệt đối không thể.
Nhất định phải thể hiện được giá trị của bản thân.
Có lẽ còn sẽ có một chút hi vọng sống.
Thế nhưng Lâm Đông nhìn về phía đầu bếp, chậm rãi mở miệng nói.
"Ngược lại cũng không cần phiền phức đến vậy, trực tiếp ăn thịt đi."
"A?"
Đôi mắt đầu bếp trừng lớn, dường như đã hiểu hàm ý trong lời hắn.
"Rống —— "
Ba tên tiểu đệ gầm lên một tiếng dữ tợn, đã sớm không thể chờ đợi hơn nữa, chúng nhào thẳng về phía mấy người kia, tiếng kêu thảm thiết lập tức vang lên.
Nhưng chỉ trong mấy giây ngắn ngủi, mọi chuyện cũng đã kết thúc.
Theo sau đó là âm thanh gặm xé huyết nhục.
Giữa khung cảnh kinh khủng của lũ Zombie săn mồi.
Lâm Đông vẫn như cũ không nhuốm bụi trần, đi vào trong kho lạnh, tựa như đang dạo chơi nhàn nhã, quan sát những hàng hóa được cất trữ xung quanh.
Nơi đây đồ vật rất đầy đủ, thịt dê, thịt bò, thịt gà, thịt vịt, cá, v.v... đều có đủ, đồng thời số lượng tồn kho cũng không ít.
Lâm Đông phất tay.
Hắn toàn bộ thu vào không gian trữ vật.
Hầu như đã bổ sung lại toàn bộ số vật phẩm đã tiêu hao của hai ngày trước.
Hắn đối với lần này thu hoạch tương đối hài lòng.
Mà lúc này, ba tên Zombie tiểu đệ đang ăn như hổ đói.
Tanker và Nữ Zombie, tựa như ăn tươi nuốt sống, trực tiếp nâng lên mà gặm, cảnh tượng cực kỳ huyết tinh và kinh khủng.
Duy chỉ có Tiến sĩ Zombie hơi đặc biệt.
Hắn đầu tiên là mở ngực mổ bụng thi thể, sau đó từng cái lôi ngũ tạng lục phủ ra ngoài, như đang giải phẫu, rồi dần dần nuốt vào trong bụng.
Tiến sĩ Zombie mặc dù nhìn qua có vẻ văn nhã, nhưng lại quỷ dị hơn Tanker và bọn chúng.
Một con Zombie biết giải phẫu...
Cái này ai chịu được?
Nhưng mà muốn nói thống khổ nhất, đương nhiên vẫn là Tô Tiểu Nhu, nàng là nhân loại bình thường duy nhất giữa sân. Trông thấy cảnh lũ Zombie ăn thịt, nàng chỉ cảm thấy dạ dày quặn thắt từng cơn, không kìm được mà nôn khan, chắc chắn sẽ nôn ra hết.
Nhưng Tô Tiểu Nhu một tay bịt miệng lại, cố nén trở vào.
Bởi vì.
Nàng đối với Lâm Đông có chút hiểu rõ, biết hắn có chứng bệnh thích sạch sẽ.
Nếu như mình phun ra.
Gây hắn không vui.
Không chừng sẽ trực tiếp giết chết nàng!
Cũng may không bao lâu.
Lâm Đông thu dọn xong hàng hóa, không chỉ là các loại thịt tươi trong kho lạnh, mà còn bao gồm gạo, mì và các loại tạp hóa trong kho dự trữ.
Ngoài ra, trong phòng ăn còn có một cửa hàng tạp hóa.
Bia, thuốc lá, hạt dưa, đồ uống, nước khoáng, mì tôm, lạp xưởng cùng vô số món ăn vặt nhỏ khác, đều lần lượt được thu vào không gian.
Bởi vì, đây đều là vật tư hiếm có.
Nhân loại bên ngoài, có thể vì một ổ bánh bao mà ra tay đánh nhau, bắt đầu tự giết lẫn nhau.
Dù sao không gian của Lâm Đông có rất nhiều chỗ trống, đem vật tư đều thu lại, sau này có lẽ sẽ dùng đến...
Đem hết thảy xử lý tốt.
Ba tên Zombie tiểu đệ cũng đã ăn xong xuôi.
Bọn chúng ba tên đang vây quanh Tô Tiểu Nhu, đi tới đi lui dò xét. Nữ Zombie mỉm cười, thỉnh thoảng còn vỗ vỗ đầu của nàng.
Có lẽ là đang cảm thấy, lão đại thu cái tiểu sủng vật này thật thú vị, như đùa mèo vờn chó, muốn đùa giỡn nàng một chút.
Tô Tiểu Nhu co lại thành một đoàn, như gà con trong gió, run lẩy bẩy, gương mặt xinh đẹp cũng bị dọa cho trắng bệch.
Nàng thực sự không nghĩ tới, có một ngày nàng sẽ bị lũ Zombie vây xem....
"Đi."
Lâm Đông phát ra chỉ lệnh.
Nữ Zombie lại vỗ vỗ Tô Tiểu Nhu đầu, lúc này mới quay người rời đi.
Tô Tiểu Nhu đều sắp bị hù chết.
Nghĩ đến sau này nàng phải sống chung với lũ Zombie này.
Trong lòng vẫn là lo lắng không thôi.
"Lão. . . Lão bản, ngươi sẽ không giết chết ta, đúng không?"
"Ừm."
Lâm Đông gật gật đầu, vì hôm nay tâm tình hắn không tệ, cũng muốn trêu chọc nàng.
"Ngươi, quên sao? Ta trước kia là mở trại chăn nuôi."
"A? ? ?"
Tô Tiểu Nhu một mặt choáng váng.
Câu nói này có ý tứ gì?
Hắn xem mình như súc vật sao???
Lập tức.
Chúng rời đi sân trường.
Trên đường trở về, Tô Tiểu Nhu lái xe, nàng chủ động đảm đương việc này, nhằm thể hiện giá trị của một người làm công như nàng.
Để tránh lão bản giết chết nàng.
Tô Tiểu Nhu khi làm việc tại siêu thị đã từng lái chiếc xe hàng kia, cũng được xem là một lão tài xế.
Điều khiển phi thường bình ổn.
Tanker ở trong thùng xe, biểu thị cho nàng một lời khen năm sao.
Trên đường phố vẫn như cũ bừa bộn, trải rộng lũ Zombie rải rác, nhưng không tạo thành bất kỳ uy hiếp nào cho chiếc xe hàng.
Nhưng tại một ngã tư đường.
Một chiếc xe tải nặng đang dừng lại.
Trên đó có hai nam nhân trung niên đang ngồi, lúc này đã đói đến xanh xao vàng vọt.
Một trong số đó là một kẻ râu quai nón, cầm trong tay nửa điếu thuốc lá thơm, dùng mũi không ngừng ngửi ngửi, cũng không nỡ châm lửa.
"Khốn kiếp! Thằng Vương Thông kia không phải đi tìm vật tư sao, rốt cuộc chạy đi đâu rồi?"
"Có lẽ đã chui vào bụng Zombie rồi, lâu như vậy không có động tĩnh, chắc chắn đã chết cứng rồi."
Một cái khác gầy gò nam tử phân tích nói.
Kẻ râu quai nón nói.
"Không thể nào! Long ca nói đã gọi được điện thoại cho hắn, chỉ là không nói gì mà lại cúp máy. Đoán chừng là không muốn vợ con nữa, trực tiếp bỏ chạy rồi!"
"Than ôi! Trước tiên đừng quản nhiều như vậy, tìm chút gì đó để ăn đi thôi, ta đói đến mức sắp chết rồi!"
Gầy gò nam nhân nói với vẻ mặt sầu não, khổ sở.
Kẻ râu quai nón tiếp tục ngửi lấy ngửi để điếu thuốc lá.
"Còn đâu ra đồ ăn nữa, sớm đã bị người ta vơ vét hết rồi!"
"Hở? Khoan đã..."
Ngay lúc hai người đang nói chuyện, bên tai truyền đến từng tràng tiếng động cơ gầm rú. Ở lối rẽ bên trái, từ xa một chiếc xe hàng đang chạy tới.