Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Thiên Hạ Đệ Cửu

Chương 110: Hai Đệ Tử Thiên Tài

Chương 110: Hai Đệ Tử Thiên Tài





Hạng Thiên Y ngơ ngác, ông ta theo bản năng quay đầu muốn hỏi thăm xem Địch Cửu là ai.

- Quả nhiên là bọn chúng giết cháu trai ta.

Hạng Thiên Y còn chưa nghe thấy người nào đáp lại thì giọng nói cắn răng nghiến lợi của Âu Dương Mục Phi đã vang lên.

- Âu Dương phong chủ, là ai giết cháu trai ngươi?

Hạng Thiên Y càng ngày càng chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Sau khi Âu Dương Mục Phi thi lễ với Hạng Thiên Y, gã dùng giọng nói căm giận để giải thích:

- Chính là hai người Địch Cửu và Cảnh Kích Hoa mà Thương trưởng lão Thích Gia Thương Lâu vừa nhắc đến, hai người này vô pháp vô thiên, mới vừa tiến vào tông môn liền ám toán cháu trai Âu Dương Đào của ta. Sau khi bọn chúng giết Âu Dương Đào liền cướp đi đồ vật của nó. Không chỉ vậy, bọn chúng còn giết cả Kiều Táp...

Sau khi Âu Dương Đào bị giết, Âu Dương Mục Phi lập tức tra xét tất cả ghi chép hằng ngày. Kiều Táp nhận nhiệm vụ ở Nộ Phong Lĩnh, bên trong nhiệm vụ có ghi hai người Âu Dương Đào và Kiều Táp cùng đi. Người tiếp theo đến nhận nhiệm vụ chính là Địch Cửu, nhiệm vụ Địch Cửu nhận diễn ra ở Thiên Phù Bảo, trong sổ sách ghi rằng Địch Cửu đi cùng Cảnh Kích Hoa.

Địch Cửu và Cảnh Kích Hoa chỉ là hai tên tân binh mới gia nhập tông môn mà thôi, cho dù hai người nhận nhiệm vụ sau Âu Dương Đào thì cũng bị Âu Dương Mục Phi loại trừ hiềm nghi, bởi bọn họ không có tư cách ám toán Âu Dương Đào. Hiện tại xem ra, hai tên Địch Cửu và Cảnh Kích Hoa mà gã loại trừ lại chính là những kẻ đã giết cháu trai gã.

- Điều đó thật bất hợp lý. Địch Cửu và Cảnh Kích Hoa kia là người ta tuyển đến, bọn hắn căn bản chưa từng tu luyện qua, tu vi hoàn toàn bằng không, làm sao có thể giết Âu Dương Đào được? Càng không khả năng đi đến Chiểu Hải Trấn gây bất lợi cho Thiệu công tử.

Úc Kinh Ngạn vội vàng lên tiếng.

Hiển nhiên Địch Cửu đã từng tu luyện qua, chỉ là khi ở buổi tuyển chọn đệ tử dạo nọ, kinh mạch hắn đã đứt, Úc Kinh Ngạn lại không có cẩn thận xem xét cho nên không phát hiện ra được.

- Đến cùng chuyện gì đang xảy ra vậy?

Hạng Thiên Y hoang mang hỏi lại, ông cảm thấy não mình bắt đầu phát đau rồi.

Úc Kinh Ngạn lập tức giải thích:

- Lúc trước thời điểm Tinh Hà Phái chiêu thu đệ tử, ta trùng hợp ở Tịch Xuyên thành. Địch Cửu và Cảnh Kích Hoa tư chất rất kém cỏi, không có tông môn nào muốn thu nhận. Cộng thêm lúc ấy ta đánh cược thắng Khôi trưởng lão nên tâm tình không tệ, cho nên thấy Địch Cửu và Cảnh Kích Hoa có quen biết với đệ tử Cảnh Mạt Song vừa mới được tuyển nhận, bèn phá lệ thu hai người bọn họ là đệ tử ngoại môn, lúc ấy bọn họ đích xác chưa từng tu luyện qua.

Sau khi Úc Kinh Ngạn nói xong câu đó, y liền lén truyền âm cho Hạng Thiên Y:

- Tông chủ, kỳ thật tư chất tên Cảnh Kích Hoa có thể là dị sắc tinh khiết lôi linh căn vạn năm khó gặp, không phải lôi linh căn không tinh khiết. Linh căn Địch Cửu lúc khảo thí có màu đen tuyền, ta hoài nghi cũng là một loại linh căn chưa bao giờ xuất hiện tại Cực Dạ đại lục. Bây giờ Cực Dạ đại lục rung chuyển bất an, Tinh Hà Phái chúng ta càng ngày càng xuống dốc, nếu như vẫn không có đệ tử thiên tài nào gia nhập, loại sự tình như hôm nay chỉ sợ sẽ phát sinh nhiều hơn, thậm chí không chừng có một ngày Tinh Hà Phái chúng ta sẽ bị diệt môn mất.

Úc trưởng lão thở dài một hơi rồi tiếp tục nói:

- Đáng tiếc lúc ấy ta nhận được cấp báo của tông chủ truyền đến từ Cực Dạ Thiên Khư nên phải nhanh chóng chạy đến. Lúc trở về ta muốn thu bọn họ làm đệ tử, bồi dưỡng thiên tài cho tông môn chúng ta.

Trong lòng Hạng Thiên Y giật mình, nếu đúng như Úc Kinh Ngạn trình bày, Địch Cửu và Cảnh Kích Hoa chưa từng tu luyện qua, sau khi gia nhập tông môn ba tháng đã có thể giết chết Âu Dương Đào, đồng thời còn giết được cả thiếu chủ Thích Gia Thương Lâu, vậy hai người này đã không còn nằm trong phạm trù thiên tài bình thường nữa rồi.

Nếu quả thật có đệ tử như vậy, Hạng Thiên Y cho dù liều mạng cũng không thể để hai đệ tử thiên tài này rơi vào trong tay Thích Gia Thương Lâu.

Nhưng Hạng Thiên Y không biết Địch Cửu và Cảnh Kích Hoa giết Thích Thiệu đã là chuyện ba tháng trước, ông ta còn tưởng rằng Địch Cửu tu luyện mấy tháng mới giết được Thích Thiệu nữa cơ.

- Ha ha...

Thích Chí Thương điên cuồng lớn tiếng cười, nhưng trên mặt gã lại lạnh nhạt vô cùng, quanh thân phun trào sát khí:

- Quả nhiên là như vậy. Hạng Thiên Y, nể mặt ngươi là tông chủ, ta cho ngươi tự lựa chọn. Lập tức giao Địch Cửu và Cảnh Kích Hoa ra, Úc Kinh Ngạn tự vẫn, Tinh Hà Phái phải giải tán, ta sẽ tha cho ngươi một mạng.

Nếu như nói giao Địch Cửu và Cảnh Kích Hoa vẫn còn có đường sống, vậy thì những lời tiếp theo quả thật là muốn diệt Tinh Hà Phái bọn họ rồi.

Hạng Thiên Y hít một hơi thật sâu, ngữ khí nhẹ nhàng đáp:

- Tinh Hà Phái tuy nhỏ yếu nhưng cũng không phải là loại rụt đầu mặc người ức hiếp. Thích Gia Thương Lâu hoàn toàn cường đại hơn Tinh Hà Phái, nếu như không có lý do chính đáng lại muốn giết đệ tử phái ta, vậy Tinh Hà Phái tuyệt không khuất phục, quyết chiến đấu đến chết mới thôi.

- Hừ, muốn chết!

Sát thế quanh thân Thích Chí Thương bạo phát, một thanh Côn Vân Phủ xuất hiện, phủ ý cường đại trong chớp mắt bao phủ tất cả tu sĩ Kim Đan ở đây lại. Gã không bổ Côn Vân Phủ xuống, mà là mạnh mẽ đấm ra một quyền, một quyền này nhằm thẳng vào Kim Đan trưởng lão Úc Kinh Ngạn.

- Đùng!

Trong lúc mấy tu sĩ Kim Đang khác bị vây, Úc Kinh Ngạn mặc dù tế ra pháp bảo phòng ngự nhưng vẫn không thể ngăn cản một quyền của Thích Chí Thương, lập tức nổ thành huyết vụ.

- Giết!!! Tinh Hà Phái chiến tử vì tông môn!

Nhìn thấy Úc Kinh Ngạn bị Thích Chí Thương đánh chết, ánh mắt Hạng Thiên Y đỏ ngòm, ông ta điên cuồng tế ra một thanh trường thương nhào về phía gã ta.

Ngoại trừ Âu Dương Mục Phi làm bộ ngăn cản sát ý, không cách nào xông lên được, thì tất cả tu sĩ Kim Đan của Tinh Hà Phái giờ phút này đều tế ra pháp bảo, mạnh mẽ công kích Thích Chí Thương, sát trận phòng hộ ở bên ngoài Tinh Hà Phái cũng được mở ra.

Trong lúc nhất thời, toàn bộ tông môn sát khí bốn phía, các loại pháp thuật không ngừng nổ vang trên bầu trời. Tinh Hà phái không có Nguyên Hồn tu sĩ, cho dù mượn nhờ sát trận nhưng vẫn liên tục có ba tên tu sĩ Kim Đan bị giết. Cộng thêm cả Úc Kinh Ngạn, Tinh Hà phái trong khoảng thời gian ngắn liền mất bốn vị tu sĩ Kim Đan. Sau khi Hạng Thiên Y bị chém đứt một cái cánh tay thì Thích Chí Thương rốt cục cũng bị Hạng Thiên Y đánh một thương vào thắt lưng, máu tươi không ngừng túa ra.

Thích Chí Thương gầm lên giận dữ, gã vốn cho rằng mình đường đường là cường giả Nguyên Hồn tầng bốn viên mãn, đến đây chỉ giết vài tên sâu kiến Kim Đan cảnh cáo mà thôi, căn bản không cần phí một chút sức lực nào. Nhưng gã không ngờ Hạng Thiên Y lại điên cuồng mạo hiểm toàn bộ Tinh Hà Phái, dẫn đầu đám tu sĩ Kim Đan đó liều mạng với gã.

Nếu như hôm nay không nhổ tận gốc Tinh Hà Phái thì gã quả thật thẹn với hai chữ Nguyên Hồn rồi.

Cuồng bạo phủ ý bắt đầu ngưng tụ, quanh thân thể Thích Chí Thương tràn ngập một loại sát thế ngang ngược.

Tâm của Hạng Thiên Y đã chìm xuống đáy cốc, dù nơi này có sát trận Tinh Hà Phái thì sao chứ, tổng thể lục lượng vẫn kém hơn Thích Chí Thương một chút. Thế nhưng cho dù Tinh Hà Phái bị diệt vong, hôm nay ông ta cũng nhất định phải giết chết lão thất phu Thích Chí Thương này.

- Oanh!

Ngay lúc này, một cỗ khí tức cường đại cuồng bạo phóng lên tận trời. Đạo khí tức này là từ chỗ sâu bên trong Tinh Hà Phái bạo phát ra, tựa hồ có một loại nộ khí đang nổi lên.

Thích Chí Thương đang nổi giận lập tức cảm nhận được khí tức cuồng bạo ấy, trong lòng gã run lên, đây tuyệt đối là khí tức của tu sĩ Nguyên Hồn.

Tinh Hà phái có tu sĩ Nguyên Hồn ư? Nếu như Tinh Hà phái có tu sĩ Nguyên Hồn, vậy gã còn dây dưa ở đây thì nhất định chết là cái chắc.

Thật ra gã vốn không sợ tu sĩ Nguyên Hồn, thứ mà gã sợ chính là một đám tu sĩ Kim Đan không muốn sống này, hơn nữa ở đây còn có một cái sát trận, nếu như gã còn không chạy thì quả thật phải để xác lại nơi đây rồi.

Bất quá nếu như đối phương thật sự có tu sĩ Nguyên Hồn, vậy tại sao nãy giờ vẫn không xuất hiện?

Đám người Hạng Thiên Y vui mừng không thôi, loại khí tức này hiển nhiên là khí tức khi tấn cấp Nguyên Hồn. Tinh Hà Phái có một vị Thái Thượng trưởng lão bế tử quan đã mấy trăm năm rồi. Theo lý mà nói vị đó hẳn đã vẫn lạc rồi mới đúng.

Nhưng hiện tại cỗ khí tức Nguyên Hồn này lại xuất hiện, chẳng lẽ vị Thái Thượng trưởng lão kia không những chưa chết, mà còn bước vào cảnh giới Nguyên Hồn rồi ư?

- Liễu trưởng lão tông môn chúng ta đã bước vào Nguyên Hồn cảnh, mọi người cùng nhau giữ lão thất phu này lại cho ta.

Sau khi mất đi một cánh tay, Hạng Thiên Y càng thêm quyết chiến.

Đúng lúc Hạng Thiên Y vừa nói xong thì một bóng người màu xám từ bên trong Tinh Hà Phái xuất hiện.

- Giết!

Hạng Thiên Y là người đầu tiên xông vào Thích Chí Thương, mấy tên tu sĩ Kim Đan còn lại của Tinh Hà Phái đều cấp tốc lao theo, ngay cả tên Âu Dương Mục Phi lúc trước làm bộ làm tịch cũng xông lên.

Thích Chí Thương vốn muốn giết sạch tất cả tu sĩ Tinh Hà Phái rốt cục tỉnh táo lại, nếu như không có tu sĩ Nguyên Hồn thì kế hoạch của gã hôm nay sẽ thành công. Nhưng hiện tại tu sĩ Nguyên Hồn xuất hiện, nếu gã còn không đi vậy cũng chỉ có một con đường chết.

Sau khi suy nghĩ kỹ, Thích Chí Thương lập tức thu liễm sát thế rồi quay người muốn xông ra sát trận. Tuy tu vi gã là Nguyên Hồn tầng bốn viên mãn, nhưng muốn rời đi dưới sự truy sát của hai mươi, ba mươi tu sĩ Kim Đan thì vẫn phải trả một cái giá nhất định, đó chính là cánh tay của gã. Bất quá trước khi đi gã vẫn kịp lấy thêm mạng của một vị tu sĩ Kim Đan khác.

Đối với một tu sĩ Nguyên Hồn mà nói, bị chặt một cánh tay cũng không sao, nhưng tiền đề là ngươi phải lập tức nối lại cánh tay bị chặt đó lại. Khổ nổi hiện giờ Thích Chí Thương lại không thể mang cánh tay bị chặt kia theo cùng, nếu mất đi một tay, vậy thực lực của gã sau này sẽ giảm xuống rõ rệt mất.

Đừng nói là trùng kích Nguyên Hồn tầng năm, cho dù muốn giữ vững tu vi ở cảnh giới Nguyên Hồn tầng bốn cũng phải tốn không ít sức lực.

Còn về chuyện trùng kích Nguyên Hồn tầng năm, nếu sinh thời không tìm được kỳ ngộ nào vậy cũng chỉ có thể dừng lại ở bước này mà thôi.

Hiện tại đối với gã mà nói việc quan trọng nhất không phải đi truy sát Địch Cửu, mà là đi tìm thiên tài địa bảo chữa trị cho vết thương của mình.

Sau khi Thích Chí Thương chạy đi, một lão giả áo xám cũng đột ngột xuất hiện ở trước mặt mọi người.

- Liễu Thái Thượng! Chúc mừng Thái Thượng Trưởng Lão bước vào cảnh giới Nguyên Hồn.

Tất cả tu sĩ Kim Đan nhao nhao tiến lên ân cần thăm hỏi.

Trải qua trận chiến này, Tinh Hà Phái đã mất đi năm tu sĩ Kim Đan, Hạng Thiên Y mất đi một cánh tay, nhưng nếu như tông môn xuất hiện một tu sĩ Nguyên Hồn, vậy thì những tổn thất ấy đều đáng giá.

- Người vừa rồi chính là Thích gia Thích Chí Thương à?

Lão giả áo xám nhìn phương hướng Thích Chí Thương rời đi trầm giọng hỏi.

Cánh tay Hạng Thiên Y bị Thích Chí Thương xoắn nát, không cách nào nối liền, nên đành dùng một tay thi lễ:

- Đúng vậy, chính là Thích Chí Thương của Thích Gia Thương Lâu.

Ông ta mơ hồ cảm giác được Liễu thái thượng mặc dù bước vào cảnh giới Nguyên Hồn nhưng tinh thần khí tựa hồ cũng không quá tốt, trong này chỉ sợ có chút vấn đề. Mà điều làm cho ông lo lắng hơn chính là ông nhìn không thấy được lôi kiếp của Liễu thái thượng.

- Chúng ta có cần phong bế sơn môn hay không?

Một tên tu sĩ Kim Đan có chút lo lắng hỏi.

- Nếu như phong bế sơn môn, mấy chục năm sau Tinh Hà Phái vẫn sẽ bị diệt. Nếu như Tinh Hà Phái không thể oanh oanh liệt liệt sống sót, vậy thì oanh oanh liệt liệt chết đi. Như vậy, cần gì phải phong bế sơn môn?

Hạng Thiên Y khẳng khái đáp.

Lão giả áo xám gật đầu:

- Hạng tông chủ nói đúng, phong sơn môn thì bọn chúng còn tưởng Tinh Hà Phái chúng ta sợ hãi, chỉ biết co đầu rụt cổ trốn tránh. Hiện tại không nói chuyện này nữa, trở về đại điện hết đi.

---------

Nhóm dịch: Thiên Đình








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch