Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Thiên Hạ Đệ Cửu

Chương 158: Đạo Hỏa

Chương 158: Đạo Hỏa





Thần niệm của Địch Cửu lần nữa tiến vào Thư Giới, ngay lập tức hắn bị vô số tin tức bao phủ. Cũng may Địch Cửu nhớ rõ mục đích của mình là gì, hiện giờ mà dành thời gian học tập tri thức mới vốn không phải là chuyện sáng suốt, cho nên hắn cố gắng đè nén sự hiếu kỳ lại, chờ đến khi ra khỏi Thiên Mạc rồi chậm rãi nghiên cứu sau vẫn chưa muộn.

Hắn tập trung lọc tìm thông tin giới thiệu về hỏa diễm, hắn muốn biết làm cách nào để lấy được nó cũng như đến gần được ngọn Hỏa Diễm sơn đang nóng hừng hực kia.

Vận khí của Địch Cửu không tồi, rất nhanh hắn đã tìm được phần thông tin mà mình đang cần.

Thế nhưng, nhìn thoáng qua mô tả của Thư Giới khiến Địch Cửu cảm thấy choáng váng, da đầu mình có chút tê dại luôn rồi, bởi vì trong đây có ít nhất trăm triệu loại hỏa diễm lận đấy.

Địch Cửu không hiểu lắm, chẳng phải nói món trân phẩm này rất quý hiếm vì số lượng ít ỏi à, tại sao trong đây lại có nhiều chủng loại đến thế chứ?

Địch Cửu cẩn thận quan sát một hồi thì đã hiểu ra vấn đề. Hỏa diễm trong vũ trụ mặc dù nhiều nhưng hỏa diễm mang giá trị thực tế lại chẳng có bao nhiêu, nhiều nhất cũng không vượt quá con số 1000.

Đại biểu lớn nhất chính là 108 loại hỏa diễm của thiên địa, trong đó Thiên Cương hỏa diễm có 36 loại, Địa Sát hỏa diễm có 72 loại.

Xem đến đây, Địch Cửu bèn tò mò muốn biết ngọn lửa màu xanh đang phiêu phù trên đỉnh núi kia thuộc chủng loại nào. Trong 108 loại mà Thư Giới đã liệt kê, hỏa diễm màu xanh cũng không phải chỉ có một cái, nếu muốn hiểu rõ chi tiết về nó thì phải thu đến tay mới biết được.

Địch Cửu chỉ quan tâm một việc, ấy là đóa hỏa diễm nọ có trợ giúp thăng cấp được hay không, nếu có, vậy nó chính là Đạo Hỏa - loại hỏa diễm đặc biệt nhất.

Đạo Hỏa chỉ là một cái tên gọi chung chung mà thôi, nó không thuộc về 108 loại hỏa diễm của thiên địa bởi vì nó vốn là do tu sĩ tu luyện ngưng kết ra. Đạo Hỏa có liên quan đến tư chất, nhục thân, đạo niệm của tu sĩ. Cho nên mức độ cường đại của nó tùy thuộc vào người chế luyện, tư chất càng cao, đạo niệm càng mạnh, vậy Đạo Hỏa ngưng tụ ra sẽ càng cường đại.

Mỗi một tu sĩ chỉ cần đạt đến trình độ nhất định thì sẽ sở hữu được hỏa diễm cho riêng bản thân, tỉ như Luyện Khí kỳ nội hỏa, Trúc Cơ kỳ Trúc Cơ chân hỏa, Kim Đan kỳ Kim Đan chân hỏa, Nguyên Hồn kỳ Nguyên Hồn chân hỏa chẳng hạn...

Đạo Hỏa không phải là những chân hỏa tự thân, nhưng muốn ngưng kết ra Đạo Hỏa nhất định phải dung hợp với chân hỏa.

Thế nên có thể nói, Đạo Hỏa chính là sự kết hợp giữa đạo niệm và chân hỏa bản thân mà thành.

Căn cứ vào phần giới thiệu trong Thư Giới, ngưng kết Đạo Hỏa vô cùng nguy hiểm, bởi vì muốn ngưng kết thành công cần phải trải qua đạo niết. Tỷ lệ tu sĩ chết trong quá trình đạo niết này lên đến tận chín phần.

Sau khi ngưng tụ Đạo Hỏa thành công, tu sĩ có thể tự đặt tên cho nó. Đạo Hỏa chất lượng có thể giúp thăng cấp rất nhanh, ngoài ra còn có thể thôn phệ hỏa diễm trong vũ trụ để vô hạn thăng cấp nữa chứ.

Trong lòng Địch Cửu lập tức nóng lên, tuy Thư Giới không nhắc đến phải đạt đến cấp bậc nào mới có thể ngưng kết Đạo Hỏa, nhưng Địch Cửu vẫn cực kỳ nóng lòng muốn ngưng kết ra Đạo Hỏa của riêng mình.

Ngưng kết Đạo Hỏa là việc vô cùng nguy hiểm, nhưng do hắn có viên đá màu xám cho nên vẫn muốn thử một lần. Nếu như xuất hiện chuyện gì bất trắc, vậy hắn sẽ lập tức điều động viên đá kia hỗ trợ. Khi trước kinh mạch đứt gãy còn có thể nối liền lại được, thế thì hắn còn lo lắng ngưng kết Đạo Hỏa sẽ mất mạng làm gì cho mệt? Cho nên người khác nói ngưng kết Đạo Hỏa là chuyện cửu tử nhất sinh, nhưng hắn tự tin mình chính là một phần sinh còn lại.

Địch Cửu thu hồi thần niệm, dặn dò Tiểu Thụ Nhân không nên quấy rầy hắn, sau đó ngồi ở trên linh mạch màu lam bắt đầu tập trung hành động.

Địch Cửu chưa từng ngưng kết Đạo Hỏa, đây là lần đầu tiên hắn thử nghiệm. Mọi tình huống có thể xảy ra hắn đều đã tính toán đến, việc ngồi trên linh mạch màu lam là do hắn sợ thiếu thốn linh khí mà thôi.

Trong tinh không mạch lạc của Địch Cửu có một dòng tinh hà nhàn nhạt mờ ảo, trong tinh hà lại có chín ngôi sao đang lóe sáng, Kim Đan chân hỏa của hắn đang được ngưng tụ từ chín ngôi sao kia.

Một đoàn hỏa diễm lơ lửng bên trong tinh không mạch lạc của Địch Cửu, hỏa diễm nhìn qua vô cùng nhu hòa. Địch Cửu chậm rãi vận chuyển Tinh Hà Quyết, hắn thử nghiệm điều động chu thiên vận chuyển chân nguyên tiếp xúc đến đám hỏa diễm kia.

Hắn căn bản không biết làm sao để ngưng kết ra Đạo Hỏa, lúc này hắn chỉ muốn thử một chút xem sao.

Sau khi vận chuyển mấy chu thiên, Kim Đan chân hỏa trong tinh không mạch vẫn không có nửa điểm phản ứng, Địch Cửu hơi nhíu mày, xem ra hiện tại hơi sớm để ngưng kết Đạo Hỏa rồi.

Đạo Hỏa sở dĩ được gọi như thế, là bởi vì nó dùng đại đạo bản thân ngưng kết ra hỏa diễm. Mà hiện tại đại đạo là gì hắn còn không biết, muốn ngưng kết Đạo Hỏa quả thật là chuyện không tưởng.

Sau khi vận chuyển hơn mười chu thiên vẫn không có phản ứng gì, Địch Cửu thử đưa một đạo tắc mơ hồ mình lĩnh ngộ được vào Kim Đan chân hỏa.

Lý giải của hắn đối với đạo tắc chủ yếu đến từ viên đá màu xám, ngay cả Liệt Văn Đao, Thiên Mạc Đao còn có Phong Loan Tụ và Ba Đào Nộ đều được lĩnh ngộ từ viên đá màu xám, tuy chỉ là một đạo khí tức quy tắc nhỏ bé nhưng cũng hơn xa đại pháp kỹ bình thường rồi.

Địch Cửu hoài nghi bốn chiêu này đã vượt qua cấp độ pháp kỹ, gần tiếp cận đến cấp độ thần thông.

Thứ gọi là thần thông, Địch Cửu cũng chỉ mới nhìn thấy qua trên ngọc giản mà thôi.

Sau khi đạo tắc mơ hồ kia thẩm thấu vào hỏa diễm, hỏa diễm liền mãnh liệt lên một chút. Hắn phát hiện, khi hắn dời đạo tắc kia ra thì Kim Đan chân hỏa lại trở thành Kim Đan chân hỏa, hoàn toàn không có điểm gì khác biệt.

Sau khi thử nghiệm mấy lần, Địch Cửu bèn nghĩ ra một cách là chia đao ý và quyền ý ra. Kế tiếp lại đem lĩnh ngộ đao ý và quyền ý dung nhập vào bên trong chân hỏa, sau khi thử đi thử lại, Địch Cửu chán nản phát hiện vô luận cách nào hắn cũng không thể ngưng kết ra Đạo Hỏa được.

Nhìn vậy mà khó làm thật. Hắn chưa tận mắt thấy ai ngưng kết Đạo Hỏa bao giờ, càng đừng nói đến việc chỉ dựa vào mấy dòng giới thiệu ngắn ngủn thế này mà muốn thành công.

Đi một vòng cuối cùng lại trở về con đường cũ, xem ra trước tiên cứ phải tìm được công pháp luyện thể cái đã, rồi mới đến Hỏa Diễm Sơn tìm cách luyện hóa hỏa diễm màu xanh đó sau.

Có lẽ đạo tắc hắn cảm ngộ quá mức mơ hồ nên thất bại, Địch Cửu không cam lòng dùng thần niệm câu thông viên đá màu xám, trong viên đá màu xám còn có một đạo tắc màu vàng. Tuy Địch Cửu không biết lai lịch đạo đạo tắc màu vàng ấy, nhưng hắn tin tưởng nếu dùng nó dung hợp vào chân hỏa thì nhất định có thể ngưng tụ ra Đạo Hỏa thành công.

Địch Cửu cố cưỡng ép di chuyển khí tức viên đá màu xám vào bên trong tinh không mạch lạc, một loại đạo tắc càng thêm rõ ràng dần xuất hiện. Vừa vận hành một chu thiên, Tinh Hà Quyết đã mang theo đại đạo khí tức ở trong tinh không mạch lạc va chạm với đại đạo khí tức của viên đá màu xám.

Trong nháy mắt đó, Địch Cửu thấy được tinh không mênh mông vô biên vô tận. Hắn đã chạm tới cảnh giới Nguyên Hồn trước nay chưa từng đạt đến, kỳ thật cảnh giới Nguyên Hồn rất đơn giản, chẳng qua chỉ cần ở bên trong tinh không mạch lạc hình thành tinh hà mà thôi.

Hắn cảm nhận được một tia chân lý trong tinh không, thậm chí còn cảm nhận được không bao lâu sau tinh không trong cơ thể hắn sẽ hoàn toàn hình thành.

Một cỗ khí thế hào hùng tràn ngập trong tâm trí, Địch Cửu bỗng nhiên đứng lên, thần niệm chân nguyên đánh thẳng vào tầng ngăn cách cảnh giới Nguyên Hồn, hắn có một loại dự cảm, chỉ cần xông vào cảnh giới Nguyên Hồn xong, hắn sẽ càng lĩnh ngộ kỹ hơn tinh không mênh mông cuồn cuộn ấy.

Dưới sự kích động, hắn thậm chí quên mất Kim Đan chân hỏa vẫn còn ở trong tinh không mạch lạc của mình.

Đúng lúc này, việc đột phá cảnh giới Nguyên Hồn và ngưng tụ Đạo Hỏa cùng nhau xảy ra.

Giống như một thùng xăng trút vào hỏa sơn, "Oanh!" Hỏa diễm cuồn cuộn bốc lên.

Hỏa diễm nổ tung ở bên trong tinh không mạch lạc, mặc dù đây là Kim Đan chân hỏa của hắn nhưng hắn lại vô pháp chịu đựng. Giờ phút này hắn minh bạch hai chữ đạo niết có ý nghĩa gì, đó chính là Đạo Hỏa niết bàn, đây căn bản chính là một con đường chết đấy.

Dưới sự hoảng loạn, Địch Cửu nhanh chóng dùng thần niệm huy động viên đá xám, hắn muốn dùng nó để chữa trị cho mình, nếu chậm trễ thì tinh không mạch lạc chẳng mấy chốc sẽ bị thiêu thành tro bụi, vậy hắn có thể tiếp tục sống được sao?

Thế nhưng, Địch Cửu cực kỳ khiếp sợ, bởi vì viên đá xám lại chậm trễ không tiến hành chữa trị, cứ để mặc cho hỏa diễm thiêu đốt thân thể của hắn.

Địch Cửu vô cùng lo lắng, trong chớp mắt hắn liền ra quyết định, hắn không đình chỉ vận chuyển Tinh Hà Quyết nữa mà lại bắt đầu tăng tốc lên, sau đó trực tiếp trùng kích Nguyên Hồn cảnh.

Đồng thời, hắn nhanh chóng di chuyển hạt châu băng hàn màu xanh kia vào bên trong tinh không mạch lạc.

Khi hạt châu đó vừa tiến vào tinh không mạch lạc, hắn lập tức cảm thấy nó truyền ra từng đợt băng hàn, hỏa diễm thiêu đốt đáng sợ kia dần dịu lại một chút.

- Oanh!

Tinh Hà Quyết liên tục vận chuyển, thần niệm chân nguyên của Địch Cửu trùng kích vào tầng ngăn cách cảnh giới Nguyên Hồn.

Vách ngăn cảnh giới Nguyên Hồn không có chút nào lay động, mặc dù Địch Cửu hiện tại có thể đụng chạm đến, nhưng muốn chân chính bước vào lại không dễ dàng như thế.

Trong lòng Địch Cửu vẫn chưa yên, tuy hạt châu màu xanh có thể làm dịu liệt hỏa trong tinh không mạch lạc, nhưng lại không thể hoàn toàn dập tắt được, hỏa diễm sẽ càng ngày càng mãnh liệt hơn.

Sau một khắc, hỏa diễm cuồng bạo vô biên bao lấy Địch Cửu, Tiểu Thụ Nhân ở đằng xa nhìn mà sợ đến ngây người, nó chưa từng thấy người nào tu luyện đến mức hỏa diễm bao phủ cả người như thế. Tình trạng tẩu hỏa nhập ma có lẽ cũng tới vậy mà thôi.

- Rầm rầm rầm!

Đúng lúc đấy, mười mấy đạo thiên lôi thô to từ trên trời giáng xuống, dù trong động phủ được bố trí vô số hộ trận phòng ngự nhưng cũng chẳng thể ngăn cản được.

Tiểu Thụ Nhân sợ đến mức chạy ào ra ngoài. Một bên là hỏa diễm, một bên là lôi kiếp, nếu như còn tiếp tục ở lại thì chết là cái chắc mất.

--------

Nhóm dịch: Thiên Đình








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch